Say Mê Em Lê Ái Duy (H) - Ngưng Tình Tuyết

 

Những ngày sau đó Lê Ái Duy được Giang Mẫn cho nghỉ ngơi ở nhà. Mỗi ngày cô đều gọi video để nói chuyện với dì Châu và hai bé con. Thời gian rảnh cô sẽ tập hát, đôi khi sẽ nói chuyện phiếm với Mộng Nhiên hay các cô gái mới quen hồi tham gia chương trình. 

Nguỵ Viễn những ngày này hình như rất bận, lâu lâu cậu nhóc sẽ gửi cho cô mấy cái tin nhắn khó hiểu hay hình ảnh gì đó, Lê Ái Duy cũng không có mấy quan tâm. 

Điều cô quan tâm lúc này chỉ có một: rốt cuộc là tại sao Âu Cẩn Đình lại chủ động hút sữa giúp cô xong lại biến mất không một dấu vết. Lê Ái Duy cũng nhận ra một điều, hai người vậy mà không có phương thức liên lạc của nhau. 

Chẳng lẽ là sữa của cô không ngon sao? Hay là do ngực cô không hấp dẫn? Cũng có thể là Cẩn Đình nghĩ mình câu dẫn anh ấy nên không muốn gặp mặt cô nữa. Lê Ái Duy nghĩ mãi vẫn không ra đáp án. Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu cơ chứ. 

Lê Ái Duy không có nói với dì Châu chuyện xảy ra ngày hôm đó, cũng không nói chuyện Y Y cho mình thuốc cai sữa, cô sợ dì Châu sẽ không đồng ý. 

Bản thân cô những ngày này suy nghĩ rất nhiều. Cô không biết việc ngực mình chảy sữa là tốt hay xấu, cũng không biết có nên cai sữa hay không? Ngày xưa cô mong ngực sẽ có thật nhiều sữa, để có thể cho hai bé con bú. Dù sao sữa mẹ cũng tốt cho trẻ nhỏ, cũng có thể tiết kiệm được một khoản tiền. 

Bây giờ bọn trẻ đang được nuôi dạy trong một môi trường rất tốt. Cô cũng không còn phải lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền. Đúng là cũng đến lúc phải cai sữa rồi. Chỉ là Lê Ái Duy có chút phân vân, lỡ đâu Âu Cẩn Đình cũng thích sữa của cô thì sao??? 

Kết quả Lê Ái Duy vẫn chọn dùng thuốc giảm đau bụng kinh mà Y Y cho. Tuần sau cô có lịch hẹn với ekip sản xuất ca khúc debut của mình, cũng vừa hay đúng ngày mà bà dì sẽ ghé thăm. 

Mỗi lần đến tháng cô đều phải trải qua cơn đau bụng và đau lưng kinh khủng khiếp, có thể là do di chứng của việc sinh con. 

Hồi ở đảo không có ai chăm sóc với cũng không có nhiều tiền, nên khi vừa đầy tháng, cô đã xin thím Trương cho mình làm mấy việc lặt vặt lúc bọn trẻ ngủ để kiếm thêm ít thu nhập. 

Vì vậy nên cô có thể chịu đau khá tốt. Cũng có thể do cô luôn phải làm việc và làm việc, làm gì có thời gian để cảm nhận rằng mình có đau hay không cơ chứ. 

***** 

- Ái Duy: "Nha Nha, chị ra xe trước nhé. Em xem mọi người có cần giúp đỡ dọn dẹp hay là đạo diễn có căn dặn gì thì ghi lại giúp chị nha. Bụng chị không hiểu sao lại đau nữa rồi." 

Nói rồi cô mặc thêm áo khoác, rất nhanh liền rời đi. Lê Ái Duy bây giờ chỉ muốn được nghỉ ngơi mà thôi. 

Mấy hôm nay cô phải quay mv cho ca khúc debut của mình, cũng là lúc bà dì ghé thăm. Nhờ thuốc của Y Y cho nên cô cũng không có mấy khó chịu, vẫn cố gắng phối hợp với mọi người để có thể hoàn thành xong công việc nhanh nhất. 

Hôm nay Lê Ái Duy quay cảnh cuối đến tận khuya. Lúc tối không hiểu sao bụng dưới lại đau, hình như là bị rong kinh rồi. Hại cô cũng không có ăn uống ngon miệng. Cô bây giờ vừa đói bụng vừa đau bụng, thật sự muốn được về nhà để có thể ngủ một giấc thật ngon. 

Âu ảnh trước giờ luôn có đãi ngộ cho nghệ sĩ rất tốt, mỗi nghệ sĩ mới đều được cấp chỗ ở và xe đưa đón. Xe của Lê Ái Duy là loại 7 chỗ rộng rãi, thoáng mát nên mấy 

7 người bọn cô lúc đi làm rất thoải mái. 

Lê Ái Duy rất nhanh liền nhìn thấy xe đưa đón, theo thói quen kéo cửa xe sau đó chọn cho mình chỗ ngồi quen thuộc. Cô lúc này chỉ muốn ngủ để qua cơn đói và đau bụng, nên không có để ý rằng ghế sau có bóng dáng một người đàn ông vừa xa lạ vừa quen thuộc. 

Cô cố nhắm mắt, cơn đau khiến cô không thể nào yên giấc được. Lê Ái Duy cứ xoay người liên tục, bỗng một giọng nói trầm ấm quen thuộc từ phía sau vang lên: 

- Cẩn Đình: "Em không khoẻ sao." 

Lúc Âu Cẩn Đình đến vừa hay cô đang quay cảnh cuối nên anh cũng đứng từ xa xem cô diễn. Vì vậy mà anh có thể phát hiện được hình như cô có gì đó không đúng. Cô gái mọi ngày sẽ nói cười hỏi mọi người có cần giúp gì không, ai cần liền giúp đỡ. Vậy mà hôm nay đạo diễn vừa kêu dừng cô liền cúi người chào sau đó vội vàng đi mất. 

Lê Ái Duy hôm nay mặc một chiếc váy màu hồng phấn, làm cho vẻ đẹp trong trẻo ngọt ngào của cô được tôn thêm mấy phần. Lúc này nhiệt độ trong xe rất nóng, càng làm cho làn da trắng mịn của cô ửng hồng. 

Vì giọng nói của anh nên cô vô thức đứng dậy rất nhanh, không cẩn thận đầu liền đụng trúng trần xe, vang lên một tiếng "bốp" thật là lớn. 

- Cẩn Đình: "Em bao nhiêu tuổi rồi hả." "Mới mấy tuần không gặp, không nói được nữa rồi à." "Lê Lê, trả lời tôi." 

פוף 

Hai từ "Lê Lê" làm cho cả người cô run lên, lúc này Lê Ái Duy mới bình tĩnh trở lại. 

Cơ mà, sao cô lại đang ngồi trong lòng của Âu Cẩn Đình. Lê Ái Duy ngây ngốc lần hai. 

Âu Cẩn Đình trước giờ phản xạ rất nhanh, cũng vì vậy mà lúc cô đứng dậy bị đụng đầu, anh đã rất nhanh kéo tay cô về phía mình, còn đặc biệt ôm cô để vào trong lòng. 

Cũng đã gần nửa tháng anh không gặp cô rồi. Anh thật sự rất nhớ mùi sữa thơm lừng trên người cô. Kể từ ngày hôm đó, không đêm nào anh không mộng xuân, tất cả đều là hình ảnh cơ thể quyến rũ trắng nõn mịn màng của cô. 

Thật muốn bắt cô đem về làm búp bê sữa của riêng mình, để anh mỗi ngày đều có thể tận hưởng cơ thể xinh đẹp cùng dòng sữa thơm ngon kia. 

Nhưng anh không có lí do gì để đến gặp cô cả. Việc cô là nghệ sĩ của Âu Ảnh không có ai biết. Mà dù có biết thì cũng không có chuyện giám đốc đến xem nghệ sĩ mới đóng mv như thế nào. Nếu anh thật sự đến tìm cô, lí do chỉ có một - anh chính là kim chủ của cô. 

Mặc dù anh không biết vì sao mình lại ham muốn cô nhiều đến thế, nhưng anh cũng rất yêu thích giọng hát của cô. Điều kiện đầu tiên khiến anh quyết định sẽ nâng đỡ cô, chính là tài năng và nhân phẩm của cô. 

Lê Ái Duy nhớ ra chuyện lúc nãy. Mặc dù có hơi mắc cỡ một chút nhưng mà cô đang được anh ôm vào lòng, điều này có phải là anh cũng có cảm xúc với cô không? - Ái Duy: "Âu tổng, sao anh lại làm như vậy ạ." 

Âu Cẩn Đình biết cô đang hỏi chuyện gì, chỉ là tạm thời anh vẫn không biết phải trả lời cô như thế nào cho hợp lý. Đã thế cô gái này vốn không nhận thức được mình có bao phần quyến rũ. Lần nào gặp nhau anh cũng vô tình nhìn thấy thứ mà bản thân không nên thấy. 

Lê Ái Duy lại mặc đồ hở ngực rồi. Lí do là vì cô quên nói cho Nha Nha và Giang Mẫn biết khi cô gần đến tháng và đến tháng, ngực của cô lại to hơn mọi khi một xíu xiu. 

eyJpdiI6IlNoSW9LdlpBUEloU1oyK0VNbmR5a3c9PSIsInZhbHVlIjoiMzd3MGgyMUg0a2E0b1VaaDNmdGozR1V6ckJ3cVRGblRrSTQ5bFZyTlY3UytETllXY1d0ZEVFYlhRS2tSR1EwOW5zXC9wYms1NGNlYUxTRmNZN1NVMjBUcGJsZW4zXC9DZFwvRnBcL3pRXC92VTl1RmpoWnN3elk2NlN4bit1VWZ1T1ZmUlpCS08zSVAzNlROQ0JHXC91YkNXY1BcL3NUVk9sQTNFWTYxa2h4RklRcnFtMEUyeTYxclIxeDY2dDBsc2FOa2dGd0sxVjVEdE9SZnk5RUJIZXRiVGRSVnBjMFRNNVlmTHFVeHEyWWNQc1lidzliS0ZMN2daMnFGbmN2VGR4SHRmQTdHVHA2UDJzN2k1UFkxM2JiSWZ6NEdZd2FLZUg0NXZEajNxTmNpbnFIM2ZJeUZ4XC9TbjdFUjF5VVdFenNxd0ZuVGF0TWtZMzFHTHN0SDA1ZERzSFUyUWZxdjhMU25PemNaTUp2WE9FbTZ3R1JHMmFxYzh5U2JGVEd2VkdudGZxbHUyclhYR3phWVBUdlNcL1k5dXB5TmU0UXNNZEVndXZEOGs3bnB2QU8zZG95OEVIQ3JJM2Z1VDc1OUVJSFY2d2VuTVZGb1wvZmoyZzF2M1U5YXB4aE1hbjVKbnllY2lxQ2k0TjdHSGhpclBJZ0IyUEFLUXh4MmFWQmJHK05SSjgrYUVHIiwibWFjIjoiMjZlOTYyNDdhMmZmMDYxNWM0MTViZWU3N2U2OGFhZThhYTQ5Y2U5YTBiYmY0YWZlNGFjYzhkMmQzMzlkMDFlMiJ9
eyJpdiI6Im9Lc2NCYzhZRzRoOWlkaks5V1wvdG9RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkM4SytQWU1EaUR6Y3A5SGd4OTZLNlNFYXZJckxqcEZnZUxzbFJUNXFScnBndGdcL05Od3p0SmdxVkJyVDJHbE9HSEU5OFNvRHVmcVBUcmdyZVwvV1FOMzZIRWNJbmdrd3p6VWJkNHNuZXZ4RHFPZUhLdllNYkppclR2WE1HazNDXC8xUzNPMzNYUjBzTXpMTTB3UFZyMnYwY2c4cENxNUR4aEJmRThjdnNyRzd4QXROYllpb1ZSSGtZQVB2WnVhelFTaTlxODRPOFwvZUVGd2RSU1ZlU0VXcVllb1VWZERhc2dGeW00OXNHQ2N4ZDV4aDQ5WktVZE1abExXdVwvb0pLaGdYSUszRUdkZ0tMM1pRRExYOGJ3MHFUdHc9PSIsIm1hYyI6IjRiNjk4MWNlYTRlNDlhZTMyNmM1ZmM1ZWRkMTBmOGE1Y2FhNjg3YzY0NWQxNmU4NDRhMzQ1MmVjMjhhMGFkYjkifQ==

- Cẩn Đình: "Tôi đưa em về nhà có được không?"

Ads
';
Advertisement