Say Mê Em Lê Ái Duy (H) - Ngưng Tình Tuyết

 

- Y Y: "Tên gì?" 

- Ái Duy: "Lê Ái Duy." 

- Y Y: "Bao nhiêu tuổi?" 

- Ái Duy: "23 tuổi." 

- Y Y: "Ngực tiết sữa bao nhiêu lâu rồi." 

Ái Duy có chút ngại ngùng, cô liếc mắt nhìn xung quanh không có bóng dáng của Cẩn Đình, chỉ có cô và nữ bác sĩ, mới nhẹ giọng trả lời: 

- Ái Duy: "Hình như là vào năm năm trước." 

- Y Y: "Có biết nguyên nhân không?" 

- Ái Duy: "Chắc là do dậy thì." 

- Y Y: "Cô dậy thì năm 18 tuổi sao." 

Lê Ái Duy nhìn nữ bác sĩ xinh đẹp trước mặt. Cô đang nghĩ cô gái dịu dàng đáng yêu lúc sáng với người này là một ư? Sao lại khác nhau đến vậy. 

Cô không biết vì sao cô ấy lại khó chịu với mình? Chẳng lẽ là vì Cẩn Đình một hai phải đưa cô đến bệnh viện, còn chỉ đích danh cô ấy khám cho mình sao? Hình như là cô ấy đang trong kì nghỉ phép thì phải. 

Lê Ái Duy cảm thấy rất áy náy, vốn định xin lỗi nữ bác sĩ trước mặt, rốt cuộc chưa kịp nói thì cô ấy đã đứng lên đi mất. 

Căn phòng bây giờ chỉ còn mỗi cô. 

**** 

Y Y biết bản thân không nên trút giận lên cô gái kia nhưng kết quả vẫn là không làm được. Thôi thì nếu như cô ấy không muốn nói nguyên nhân, thì cô sẽ tạo cho cô ấy một nguyên nhân hợp lý, xem như là lời xin lỗi cho việc lúc nãy vậy. 

Bây giờ đáng lý hai vợ chồng cô đang phải có một kì nghỉ phép thật nồng nhiệt sau những chuỗi ngày chồng cô bận rộn với những ca phẫu thuật. Kết quả thì hay rồi? 

Hôm qua thì bị tên mặt lạnh Âu Cẩn Đình làm phiền. Hôm nay lại được viện trưởng gọi điện bảo anh về bệnh viện gấp. Dù biết bác sĩ bọn họ phải đặt tính mạng bệnh nhân lên hàng đầu, nhưng với cương vị là một người vợ, cô có chút không can lòng. 

Cứ nghĩ bản thân có thể chấp nhận được. Ai có mà ngờ cô chỉ vừa mới đến bệnh viện, liền được chồng cô phân phó cho một việc hết sức hoang đường, khám ngực cho cô gái của bạn thân anh. Vâng, cô là bác sĩ khoa thần kinh. 

Y Y là người hiểu chuyện, hiểu chuyện đến mức đau lòng. Chính vì điều đó mà lúc cô nhìn thấy trong ánh mắt của cô gái xinh đẹp kia có một tia hiểu chuyện giống như mình, cô vô cùng đồng cảm và quý mến cô ấy. 

Chỉ là giờ phút này, Y Y lại có chút gì đó ganh tỵ. Một cô gái không có danh phận gì nhưng được người đàn ông nổi tiếng lạnh lùng không gần nữ sắc nhất Hải thành quan tâm, thậm chí còn tự mình đưa cô đi khám ngực. 

Còn cô vốn là vợ danh chính ngôn thuận của vị bác sĩ trẻ tuổi tài năng nhất Hải thành, rốt cuộc lại chẳng được chồng cô mấy lần quan tâm. Chẳng lẽ vì cô là bác sĩ, nên chồng cô không cần phải quan tâm đến sức khoẻ hay tâm trạng của cô sao? Cơ mà, hình như trước giờ vẫn luôn là như vậy nhỉ? 

Y Y rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm trạng của mình, sau đó liền chuẩn bị thuốc cho Lê Ái Duy. Lúc cô đi về phòng riêng của mình có đi ngang qua dãy ghế chờ gần đó, liền thấy Âu Cẩn Đình cùng bộ trang phục năng động lúc sáng đang nghe điện thoại, lâu lâu lại đưa mắt nhìn về phía căn phòng này. 

Cô không chào hỏi anh ta, chỉ đẩy cửa đi vào trong, rất nhanh liền đóng cửa lại. Y Y nhìn thiếu nữ xinh đẹp ngoan ngoãn ngồi đợi kết quả trên ghế, trong lòng thấy thật chua xót. 

Y Y rất nhanh liền lấy lại tinh thần, giọng nói cũng được điều chỉnh, cô bây giờ chính là một bác sĩ gương mẫu hằng ngày. 

- Y Y: "Theo như lời cô nói thì khi gần đến chu kỳ kinh nguyệt thì ngực bỗng trướng sữa rất đau có phải không?" 

Lê Ái Duy gật đầu. 

Y Y lại nói tiếp: 

"Mặc dù không biết cô quyết định như thế nào, nhưng tôi nghĩ người đàn ông ngoài kia sẽ không đồng ý nếu như cô muốn ngực không còn tiết sữa nữa đâu. 

Lúc nãy xin lỗi cô, tự nhiên lại lớn tiếng với cô, cho tôi xin lỗi nhé. Để bù lại thì tôi cũng giúp cô giấu đi nguyên nhân mà bản thân cô không muốn nói đến. Tôi điền vào hồ sơ là do cơ địa. 

Trong đây có hai loại thuốc: một là thuốc giảm đau bụng kinh, nếu dùng loại này thì mỗi lần trướng sữa cô có thể dùng máy hút sữa để hút hoặc là dùng cái máy chạy bằng cơm kia cũng được, đó là tuỳ cô, miễn là sau đó không còn đau nữa là được. 

Hai là thuốc ngưng sữa. Nếu dùng loại này thì uống đều trong một tuần, nếu đang uống mà có kinh nguyệt thì dừng lại, sau khi hết kinh lại uống tiếp phần còn lại. Nếu uống đủ liều thì sau một tuần ngực sẽ không còn tiết ra sữa nữa. 

Thuốc khá an toàn, không có ảnh hưởng hay có tác dụng phụ. Thuốc này phụ nữ hay dùng để cai sữa, nên cô cứ yên tâm." 

Lê Ái Duy chăm chú lắng nghe Y Y nói, giọng cô ấy bình thường rất hay, rất truyền cảm. Dù chỉ là những lời nói khách sáo giữa bác sĩ và bệnh nhân nhưng lại làm cho người nghe cảm thấy không hề xa lạ, rất yên tâm mà làm theo điều cô ấy nói. 

Sau khi Y Y dặn dò thêm vài điều cần lưu ý, Lê Ái Duy lịch sự cúi đầu cảm ơn, sau đó nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài. 

Cô không thể tin được, trên hàng ghế chờ lại là anh. Âu Cẩn Đình vậy mà ngồi đợi cô khám bệnh sao? Có phải cô đang mơ không? 

Lê Ái Duy vui vẻ đi về phía anh, vẫn là giọng nói ngọt ngào mỗi ngày dù cô vẫn còn ngại ngùng mỗi khi ở gần anh. Cơ mà vì anh đang ở đây với cô, nên cô tạm sẽ không hỏi lí do vì sao anh lại hành động như vậy với mình. 

Dù anh đối tốt với cô bởi cơ thể cô cũng được. Lê Ái Duy nguyện ý. 

Âu Cẩn Đình nhìn cô gái ngượng ngùng cúi đầu, lâu lâu lại lén nhìn trộm mình, không hiểu sao tâm trạng anh rất thoải mái. 

Hai người nhanh chóng đến bãi đổ xe, lại một lần nữa anh phải dùng đến biện pháp mạnh cô mới đồng ý để anh đưa mình về. Cô nhóc này, thích ngược tâm đúng không? 

**** 

Bên trong phòng nghỉ của mình, Y Y bất chợt rơi nước mắt, nhưng rất nhanh cô liền lau đi. Đôi mắt xinh đẹp đỏ hoe, cô vậy mà lại đi ganh tỵ với một cô gái dịu dàng tốt bụng như thế. 

Y Y nhớ về những ngày cô và Hồng Minh quen nhau, lại nhớ về những ngày anh theo đuổi mình. Cô gái nhỏ chợt nở nụ cười rất khó coi, hình như hai người rất ít có thời gian riêng tư dành cho nhau nhỉ? 

eyJpdiI6IjRaU3NpZmZEU3FSbjlEbnRZTExFanc9PSIsInZhbHVlIjoiQTFtMTJ3aTE5WUozMzFFTWdBM04xQmkzUUs3dmtRS1Z1NHZZS0dSMmtWU3lMeFMxTU5wbGhDa3pjbmJpdXV0b1R2RDNYVHBkNnprQkVlUVdBeE4ydkdyMkJYY2xTRGJRdjNJczNuTWlHVWtjTWxZUXV5dG81b1NCNlpMMjYrckVUbzBxZENlVTZOZ2p0a09Cdm4xT09aU1B3dGlZU29PbVlZaTZHejR3WmlWSENJOWdHbmFNVWF4N2ZveWVJczNWRkN1ZjN6UjZkWU9IQUxhcWlqVlNZVEdwUkhiV2hUWVwvOHRBczRGVjhXb09lTmVDOGd0ZGpqMm9YSzN6ZFRSVzNDbnlGbGY1YnlvSmt6cjArMEZqTnQzUjBnVkxQa1FacU9hVEpXaFBXS0RYUkRkcU1uVnU5dWwxSWdYc0MrY291Rk5leVB4bXJvTmxjb2hRdVAxNTNCQjJRbVJMQnlza25wd3BlcWUrSzhwcmVNUVBkVmdCbElTa1ArRzZpODdwbGFGVkNJYXIxZHFcL0VjVUFobGZ2bEx2SGhhQUhtcEVQXC92UWQzd2pWYXIySkxpa2ZuMEdOZURqanQ1QVdtbVlqaE4xV3J6THE5Y2lTejBiUTczWURGZ1wvWFg2SGN5ajFMaFZKcmlsXC9OVkRxeGt1ZWFvaGpJXC81U093S3FwUDFDcVhYRFAxZkl3K29zazhrKzJkTjEzMUhRdnFVSEI0VWVYaWphRnM2c3NQWU9JWkptXC9PbldGWldxaFwvYkxVT2VBRysiLCJtYWMiOiIzYTFkZWZkMDVhNjRkYWZhOGM5MjBiNTg3YWY1MjA3ZDY2NzE2MzZlOTE2ODAzMWY1NWZmNWNlYmQ5ODU0MGU0In0=
eyJpdiI6Iis4S0lsdVNyV2dRMkFaNWFZUjRwNFE9PSIsInZhbHVlIjoiVG5vQm01Y0NsZm9HbjllaFJmSEpDbmNPRTh2d0ZFckNnMGprd3JyQjlsZUw5bllPSjRxbFNcL2d5YTVrb2hmd2VQdDE1NFlUVVJ3VndrNFllam9GV2hsbFZxbkZuZEJZMVhyeGZFcnhXaG91RFZFY05YdXAxYjZiMUw4bzUzSWFBNHpRZ3hsbVZDTEtqUjJINUpLamVjdzB2QytJT1RpS05qdFVQQ2FsNTVnVTQySFFBZHdKZTNFYlwvS2dtNDdna3JrVkp3Vks3NEVMeXRGejdObWZqNHB0RzZwbm9zZUV0Q0N3bDlMdFZwNWVtU2k1S3UxQ2JcL1hsUktEVGRXVVZRTFRRelRkK1o0VFBpWEJPVTNTWkphblZJandleGJZWjQrbmFIeWE0ZmpZbWpxUWJBbzVJXC9IM1wvVmw3aFpGYVVua2EyVFBzOFRwNWdTaHVGWnNYS0sxQ0xEUmRsaXhvS0RsUFNTXC9HMmtaMXdxY2haaFdwZStBTUY3UUR1eFk0RjdpZ3k1ME81UzNWRkZpMU9kQXRkQUd2Z1I5TVYwTDRVYmwwK0N6bnIxa1RnWjVicHl4bmpjMHRuYTFUV2M2YUtzb0hZRGRWOUx5R0lqbENja0ErS0FBZHZBMDh6Vmd4YUQrR0lLS3NkMW0rOUwzektFb3U5RnI4a2FjY3NBZlg0Y1JUZ1dvenMzaGRwYjYrR0RrZWR4SW5zWXBnVmtwNkJtVHFQUmxCWlRKOGJ6NTMxU0ZyMVR4TWJwb0lPb3RcLzBTaGtFV1R5R29OSE9BcHUwY05aVXVnRUROVHdhYVlobXpPcUZVM2EzWUJXa3RKbVJuVGwrTlo3b1pBbWk2cG5IZm0iLCJtYWMiOiJhN2IwZGMzNzA5Y2IxNWVjM2U2NzVmNjMwNjlhOWE3OTM1YzcyYjhiYTE1ODdkYmI2MWNkZTAyYjNkMmI0ZjMxIn0=

Cô nhắn tin cho anh: "Em xong việc rồi, đang ở phòng nghỉ. Khi nào anh xong việc thì qua nhé, ông xã."

Ads
';
Advertisement