Năm năm rồi, kể từ ngày chuyện đó xảy ra. Lê Ái Duy mỗi lần mộng xuân đều mơ được cùng anh ân ái khắp nơi. Cô vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó Âu Cẩn Đình sẽ yêu mình, sẽ tự nguyện làm tình hay say đắm cơ thể mình.
Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến, mình lại cùng anh làm chuyện mờ ám bên trong phòng thay đồ như thế này.
Cơ thể Lê Ái Duy rất đẹp. Dù phải từng làm nhiều việc vất vả, cô cũng không chi tiền cho việc làm đẹp. Không hiểu vì sao từ lúc sinh con, cơ thể cô trộm vía phát triển rất tốt, ngực to tròn tiết sữa, eo thon, mông to vừa cong vừa nảy.
Người ta bảo "gái một con trong mòn con mắt" đâu có sai, Lê Ái Duy sinh xong da trắng như tuyết, tóc dài óng ả. Cơ mà cuộc sống ở đảo không có dễ dàng gì, cô chỉ có thể nghĩ cách làm cho bản thân biến thành một người bình thường xấu xí. Da đen, ngực lép, ăn mặc xề xoà, tính tình lúc nắng lúc mưa.
Cũng nhờ vậy mà mấy năm nay ba mẹ con cô sống rất yên bình. Dù đôi lúc cũng gặp những chuyện không mấy vui vẻ.
Lê Ái Duy không phải tiểu bạch thỏ ngây thơ trong sáng, chỉ với vài ba câu dỗ ngọt liền tin rằng họ sẽ yêu mình cả đời. Giây phút này cô có thể khẳng định, "bên dưới" của anh có phản ứng khi tiếp xúc với cơ thể mình.
Thiếu nữ xoay lưng lại với anh. Có thể nhìn thấy được cô rất ốm, cơ thể chẳng có miếng thịt dư nào. Yết hầu anh lên xuống liên tục.
Mắt anh dọc theo sống lưng đi xuống, nhìn chiếc eo nhỏ nhắn của cô, chỉ cần một cánh tay là có thể ôm hết được. Anh lại nhìn xuống cặp mông to tròn được che phủ bởi chiếc quần lót màu kem đơn giản.
Hơi thở anh dần trở nên nặng nề. Bên dưới cũng trướng lên khó chịu. Anh bây giờ rất muốn chạm vào cô.
"Em đây là, muốn mê hoặc tôi sao?" - giọng thiếu niên trầm thấp đến lạ.
Lê Ái Duy cắn môi, cố gắng điều chỉnh biểu cảm dễ thương nhất có thể. Cô vậy mà không có chút ngại ngùng, đến cả ngực lớn cũng không thèm che đậy nữa.
Thiếu nữ ngước đôi mắt đẹp nhìn anh, nũng nịu nói: "Tôi không có."
Âu Cẩn Đình yên lặng nhìn cô.
Ái Duy lúc này mới có chút hối hận. Cô đây là đang tìm đường chết sao. Thiếu nữ vội vàng xoay mặt đi chỗ khác, lắp bắp lên tiếng:
"Tôi không cố ý quyến rũ Âu tổng đâu ạ. Chỉ là, chỉ là... ngực có chút đau."
Hơi thở của chàng trai ngày càng nặng nề hơn, bao trùm lên một bên tai của thiếu nữ. Tai nhỏ nhạy cảm đến đỏ bừng, trông rất đáng yêu.
Âu Cẩn Đình vốn muốn trêu chọc cô một chút, nào ngờ cô gái trước mặt cả người run rẩy, gương mặt xinh đẹp nhăn lại rất khó coi.
Anh chửi thề một câu, rất nhanh liền xoay người cô lại. Lê Ái Duy chưa kịp phản ứng gì, chỉ thấy thiếu niên trước mặt rất nhanh liền cúi người, há miệng thật lớn ngậm lấy một bên vú của cô.
"Không được,... anh làm gì vậy hả,... ưmm.. dừng lại... ưmm.." - Lê Ái Duy kinh ngạc, theo quán tính dùng tay đẩy anh ra.
Âu Cẩn Đình phản ứng rất nhanh, trực tiếp cố định hai tay cô qua đầu, cả người cô ép sát vào tường. Mà tư thế này lại giúp ngực lớn nhô cao hơn, trông quyến rũ vô cùng.
"Ngoan, tôi giúp em hút sữa."
Lê Ái Duy đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Hàng ngàn câu hỏi hiện ra trong đầu cô. Rốt cuộc là anh đã làm như vậy với bao nhiêu người, vì sao có thể vừa nhìn liền biết ngực cô có sữa, rồi là... Cô sốc đến mức chỉ biết nhìn xuống người con trai đang say sưa đùa giỡn vú của mình.
Âu Cẩn Đình rất thoải mái tận hưởng, cả đêm qua anh đã làm việc này không biết bao nhiêu lần, nên bây giờ có chút rất quen tay.
Ngực cô vừa to vừa lớn, vì trướng sữa nên còn căng hơn. Anh dùng lưỡi liếm xung quanh nhũ hoa, rất nhanh nhũ hoa liền có cảm giác, sau đó nhô cao, thuận lợi cho sữa phun ra ngoài.
Chàng trai mút đầu ti thêm vài cái, sau đó liền há miệng hút mạnh, sữa như được mở khoá, tuôn ra ngoài, chảy mạnh vào khoang miệng anh. Âu Cẩn Đình thích thú nuốt sạch vào bụng.
Lê Ái Duy cảm thấy cơ thể trở nên kì lạ, bên dưới của cô ướt nhẹp, thiếu nữ ngại ngùng khép chặt chân. Gương mặt thiếu nữ đỏ bừng, hai mắt đã ngấn nước, vốn dĩ mắt
đã đẹp bây giờ lại rất long lanh, cảm giác rất giống một viên pha lê.
Mà anh có thể cảm nhận được cơ thể cô đang nóng lên, cả người run rẩy. Điều này làm cho anh càng hưng phấn hơn nữa.
Âu Cẩn Đình thả tay cô xuống, trực tiếp dùng cả hai bàn tay lớn chiếm tiện nghi của cô. Không biết bao nhiêu lâu, chỉ biết vú cô được anh bóp đủ mọi hình dạng, núm vú bị cắn mút sưng đỏ, rất rát.
Lê Ái Duy cảm thấy bản thân không còn đứng vững được, cô yếu đuối cầu xin anh:
"Âu tổng,.. có thể... dừng lại được chưa?"
Giọng cô bình thường rất ngọt ngào, mỗi lần gặp anh đều ngại ngùng, luôn cúi đầu không dám nhìn thẳng vào anh. Dù vậy, cô luôn gọi anh là Âu tổng rất nhẹ nhàng, đôi khi có chút uỷ khuất bên trong.
Chỉ là đêm qua được nhìn bộ dạng cô làm nũng lúc say, lại thêm giọng cô rên rỉ lúc anh hôn trúng điểm nhạy cảm trên người mình, cô lúc đó không biết rằng bản thân mình có bao nhiêu mê hoặc.
Âu Cẩn Đình dừng lại, ngước nhìn gương mặt uỷ khuất của cô, trông đáng yêu vô cùng. Giây tiếp theo liền hướng môi anh đào, nhẹ nhàng hôn lên. Sau đó liền dùng gương mặt đẹp trai mọi ngày quyến rũ cô, anh cười rất tươi, còn có lúm đồng tiền rất sâu. Đã vậy còn xoa đầu cô, như thể đang dỗ dành cô vợ nhỏ của mình.
Lê Ái Duy cảm thấy, ngày tàn của mình đến rồi. Trái tim và lí trí của cô, sau giây phút này đã không còn thuộc về cô nữa rồi.
****
Lê Ái Duy từ nãy giờ vẫn chưa hết kinh ngạc, cô vẫn không thể tin được rằng Âu Cẩn Đình lại ở trong phòng thay quần áo giúp cô hút sữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất