Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Quả nhiên.
Kỷ Thời Đình nhếch mép, nụ cười lạnh lùng.
Diệp Sanh Ca cũng bất giác mở to mắt. Xem ra Kỷ Thời Đình đã đoán đúng.
“Thật sao?” Kỷ Thời Đình thản nhiên lên tiếng: “Đáng tiếc kết quả lại trái ngược với mong muốn của ông, kết quả giám định ở chỗ cháu cho thấy, cháu và Tiểu Tranh không có quan hệ bố con.”
“Không thể nào?” Ông lão hoàn toàn không tin: “Thời Đình, ông nói cho cháu…”
“Ông đích thân đến trung tâm giám định ADN chứ?” Kỷ Thời Đình cắt ngang lời ông lão.
“Phải, vậy thì sao?” Giọng ông lão đầy cảnh giác.
“Người ta nhìn thấy ông, thì đã biết phải đưa kết quả gì rồi.” Giọng Kỷ Thời Đình rất nhạt: “Cháu đoán, tất cả các trung tâm giám định ADN ở Dương Thành đều đã bị mua chuộc, chỉ cần nhìn thấy ông hoặc cháu, kết quả giám định sẽ chỉ có một.”
Ông lão im lặng một lúc: “Tiểu Tranh thật sự không phải con trai của cháu?”
“Thật sự.” Kỷ Thời Đình bình tĩnh nói: “Ngoài ra còn một tin tốt muốn báo cho ông, Sanh Ca có thể đã mang thai.”
Diệp Sanh Ca ở đối diện giật mình suýt đánh rơi bát cơm trong tay.
“Cái gì?” Ông lão mừng rỡ cao giọng: “Cháu không lừa ông chứ?”
“Chỉ là có khả năng, cần phải đợi thêm một thời gian nữa mới chắc chắn.” Kỷ Thời Đình nói: “Tóm lại ông cứ chờ tin tốt của chúng cháu. Chuyện của Tiểu Tranh cứ giao cho cháu.”
“Tốt tốt tốt, đợi khi nào chắc chắn rồi nhất định phải báo cho ông biết ngay!” Giọng ông lão kích động đến run rẩy.
“Tất nhiên rồi.” Kỷ Thời Đình mỉm cười nhạt: “Chờ khi nào chắc chắn rồi cháu sẽ đưa cô ấy về nhà thăm ông.”
Người đàn ông nói xong thản nhiên cúp điện thoại.
“Anh… Sao anh có thể lừa ông nội như vậy?” Diệp Sanh Ca đỏ bừng mặt: “Sao có thể nói dối chuyện này được chứ?”
“Để cho ông ấy có chút hi vọng, cũng tránh cho ông ấy cứ mãi lưu luyến Tiểu Tranh.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói: “Chỉ cần an ủi được ông nội, mọi chuyện đều dễ giải quyết.”
Đối với Kỷ Thời Đình, ông nội là người thân duy nhất của anh, chỉ cần ông nội đứng về phía anh, anh sẽ không cần phải kiêng dè điều gì.
Mặc dù Diệp Sanh Ca hiểu được động cơ của anh, nhưng… cô vẫn không thể chấp nhận cách làm của anh.
Nếu như cô không thể mang thai thì sao?
Cô đột nhiên cảm thấy áp lực rất lớn.
Hơn nữa… hơn nữa cô còn chưa từng nghĩ đến chuyện mang thai.
Cô bỗng chốc ăn không thấy ngon, cơm cũng không muốn ăn nữa.
Kỷ Thời Đình nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của cô, không nhịn được bật cười rồi gắp cho cô một miếng cá: “Ăn nhiều một chút, sợ cái gì, chúng ta cố gắng là được.”
… Nói thì dễ lắm.
Tuy nhiên, Kỷ Thời Đình rất ít khi gắp thức ăn cho cô, cô vẫn rất nể mặt ăn hết bát cơm cùng với miếng cá.
“Đúng rồi, anh cảm thấy ai là người đứng sau giở trò?” Diệp Sanh Ca hỏi.
“Ngành y tế ở Dương Thành hầu hết đều do nhà họ Tiêu kiểm soát.” Kỷ Thời Đình dùng khăn ăn lau miệng: “Sau sự kiện trên du thuyền, chức thị trưởng Dương Thành bị đổi người.”
“Là Tiêu Duệ Lãng sao? Nhưng mà, anh ta muốn làm gì chứ?” Diệp Sanh Ca thật sự không hiểu nổi: “Cho dù anh có thêm một đứa con trai thì cũng không ảnh hưởng gì đến anh mà?”
Kỷ Thời Đình trầm ngâm một lúc, đột nhiên nhìn cô chằm chằm.
Diệp Sanh Ca bị anh nhìn đến mức khó hiểu.
“Có lẽ lần này, mục tiêu của anh ta đã đổi người.” Giọng nói Kỷ Thời Đình mang theo ẩn ý, nhưng đáy mắt lại tràn đầy lạnh lẽo.
Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt, càng thêm hoang mang.
Yết hầu Kỷ Thời Đình trượt lên xuống, đột nhiên cất giọng trầm thấp: “Lại đây.”

Ads
';
Advertisement