Nhưng bước đi này lại như khơi gợi điều gì đó trong ánh mắt của Kỷ Thời Đình.
Anh nhếch môi, giọng điệu mỉa mai: “Em sợ cái gì?”
Giọng nói trầm khàn của anh như lưỡi dao sắc bén cắt vào từng dây thần kinh của Diệp Sanh Ca.
Cô cảm thấy da đầu tê dại và tự nghĩ, đúng vậy, cô sợ gì chứ? Cùng lắm anh cũng chỉ ngủ với cô thôi, chẳng phải đó luôn là mục tiêu của cô sao? Thật khó tin là khi anh ta có ý định này cô lại lùi bước, ngay cả chính cô cũng thấy mình thật vô lý.
Huống chi, chưa chắc anh sẽ để cô đạt được ước muốn dễ dàng.
Nghĩ đến đây, cô cắn răng quyết tâm, chậm chạp bước đến bên cạnh bồn tắm nhưng vì quá lo sợ lại không dám nhìn vào nửa người dưới của anh.
“Hay là… em sẽ bôi sữa tắm cho anh trước?” Cô mở to mắt nhìn anh, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng nói run rẩy lại tiết lộ sự căng thẳng của mình.
“Được.” Kỷ Thời Đình khàn tiếng đáp lại một chữ.
Diệp Sanh Ca thở phào, lấy một ít sữa tắm, quỳ xuống và thoa lên ngực anh.
Chạm đến lồng ngực vừa cứng vừa nóng của anh, cô như bị bỏng nhanh chóng rụt tay lại.
Kỷ Thời Đình lại cười nhẹ một tiếng, vô cùng khinh bỉ mà nói: “Vào đi.”
“Hả?” Diệp Sanh Ca mở to hai mắt nhìn.
“Cởi quần áo ra, vào đi.” Anh ra lệnh bằng giọng khàn khàn, giọng điệu lại bình thản: “Như vậy sẽ dễ dàng hơn.”
Khuôn mặt Diệp Sanh Ca đã đỏ bừng.
Bây giờ cô không thể đoán được tâm tư của người đàn ông này. Nếu anh ta muốn, sao phải rườm rà như vậy? Ngay cả lúc ở phòng ngủ, gần như cô cũng không thể từ chối anh.
Chẳng lẽ anh chỉ muốn trêu chọc cô thôi sao?
Diệp Sanh Ca cắn môi bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của anh, tim cô khẽ run lên, dứt khoát cởi hết quần áo bên ngoài chỉ mặc mỗi đồ lót bước vào trong bồn.
Cô định co mình lại ngồi bên cạnh nhưng Kỷ Thời Đình cười nhẹ duỗi tay ra ôm lấy cô. Giữa những làn sóng nước văng tung tóe, cô ngã vào lòng anh.
“Ông xã…” Cô nhỏ giọng gọi anh, giọng điệu mang chút tủi thân.
Nhưng chiêu này không có hiệu quả đối với Kỷ Thời Đình trong tình cảnh bây giờ, hơn nữa còn có thể bị phản tác dụng.
Ánh mắt đen sâu thẳm của người đàn ông vẫn không có chút cảm xúc nào. Anh khép đầu gối lại, dễ dàng tách hai chân của cô ra để cô ngồi dạng chân trên người anh.
Bàn tay nóng rực của anh ôm lấy mông của cô, ra lệnh: “Tiếp tục.”
Diệp Sanh Ca cảm thấy toàn thân nóng bỏng vì bị anh ôm lấy nhưng sự việc đã đến mức này, cô chỉ có thể cố gắng bỏ qua cảm giác kỳ lạ đó. Cô lại lấy thêm sữa tắm và thoa lên người anh.
Người đàn ông luôn có thói quen tập thể dục, vì vậy giữ được cơ thể rất cân xứng, không có chút mỡ thừa, cơ bắp cân đối và mạnh mẽ nhưng không hề phô trương. Diệp Sanh Ca không phải là chưa quen thuộc với cơ thể anh nhưng chưa bao giờ thấy rõ ràng và trực quan như lúc này. Khi tay cô di chuyển trên ngực và tay anh, hơi thở của cô cũng dần trở nên gấp gáp.
Kỷ Thời Đình nhìn cô không rời mắt, khuôn mặt người phụ nữ trở nên đỏ hồng và trong suốt vì hơi nước nóng, hàng mi cong lo lắng chớp chớp, mái tóc dài rơi trên vai, vừa thuần khiết lại quyến rũ.
Cơ thể anh gần như căng cứng đến cực điểm, hai tay cũng càng bóp chặt hơn.
Diệp Sanh Ca bị sức mạnh của anh làm đau đến nỗi nhíu mày.
“Thời Đình…” Cô khẽ run mở miệng: “Anh… Có phải anh vẫn còn tức giận đúng không?”
Yết hầu của người đàn ông nóng bỏng, cười khàn khàn: “Giận gì? Em đã nói đó chỉ là công việc của em, tôi có gì để giận chứ, hả?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất