Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Diệp Sanh Ca bị anh hôn đến tê dại cả da đầu, toàn thân mềm nhũn, may mà anh ôm chặt lấy eo cô, cô mới có thể miễn cưỡng đứng vững. Cô cắn chặt môi, sợ rằng nếu mở miệng sẽ phát ra những âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Thế nhưng hơi thở của cô ngày càng gấp gáp, tiếng thở nhẹ nhàng khàn khàn ngược lại càng thêm quyến rũ hơn.
Đôi mắt Kỷ Thời Đình nhanh chóng phủ lên một tầng ánh đỏ mỏng, bàn tay anh siết chặt hơn, như thể muốn ép cô vào trong cơ thể mình. Nụ hôn nóng bỏng của anh vẫn không ngừng rơi xuống vai và cổ cô, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ, những cơn đau nhẹ nhàng khiến cô không tự chủ được mà ngửa đầu ra sau, đôi lông mày nhíu lại, mười ngón tay bấu chặt vào cánh tay rắn chắc của anh, như thể vừa mong chờ vừa từ chối.
Ánh sáng trong phòng lờ mờ, trên rèm cửa phía sau họ hiện lên bóng hai người đang ôm nhau, mờ mờ ảo ảo, quyến rũ mà ướt át vô cùng.
Ngay lúc này, Kỷ Thời Đình đột nhiên đưa tay trái lên, nắm lấy cằm cô, buộc cô phải quay đầu lại, rồi hôn lên môi cô. Anh mạnh mẽ nghiền nát đôi môi của cô, nhanh chóng đưa lưỡi tiến sâu vào, ngậm lấy chiếc lưỡi và hàm răng đang run rẩy của cô vào trong miệng, như thể muốn nuốt chửng cô.
“Ưm…” Đôi mắt Diệp Sanh Ca nhanh chóng dâng lên một lớp sương mờ, theo phản xạ đẩy cánh tay anh ra nhưng lại bị anh nắm lấy, cô chỉ có thể bị động đón nhận nụ hôn của anh.
Hơi thở nóng bỏng của anh làm cô hoảng loạn. Diệp Sanh Ca tưởng rằng mình đã quen với sự thân mật của người đàn ông này nhưng ngay lúc này, nụ hôn sâu này lại vô cùng bá đạo, mang theo sự chiếm lĩnh mạnh mẽ, nhiệt độ quá nóng khiến nụ hôn bỗng trở nên xa lạ. Anh vẫn là Kỷ Thời Đình mà cô quen thuộc nhưng dường như có điều gì đó không giống nữa.
Nhịp tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, cô bị anh kiểm soát chặt chẽ, hoàn toàn không thể chống cự, trong lòng trào lên một cảm giác mất kiểm soát đầy hoảng sợ.
Đúng lúc này, Kỷ Thời Đình bất ngờ buông môi cô ra, yết hầu anh không ngừng chuyển động, tiếng thở gấp từ cổ họng phát ra vô cùng gợi cảm.
Người đàn ông tựa vào má cô, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt khiến gương mặt vốn đã đỏ bừng của Diệp Sanh Ca càng thêm nóng rực.
Cô thở dốc nhẹ nhàng: “Kỷ Thời Đình, anh…”
Giọng nói khàn đặc khiến cô hoảng hốt.
“Ừ.” Người đàn ông trả lời bằng giọng khàn khàn, đặt một nụ hôn nóng bỏng lên má cô: “Giúp tôi chuẩn bị nước tắm đi.”
Diệp Sanh Ca chớp chớp đôi mắt ngập sương, có chút mơ hồ.
“Sau đó… thì sao?” Cô vô thức hỏi.
“Sau đó đi ngủ.” Ánh mắt anh u tối: “Không thì em nghĩ là gì?”
Diệp Sanh Ca cười gượng một tiếng: “Ừm… vậy em đi chuẩn bị nước, vài phút nữa anh hẵng vào sau nhé.”
Nói xong, cô vội vã đi ra khỏi phòng ngủ dù đôi chân vẫn còn mềm nhũn. Cô vừa đi vừa kéo chặt áo.
Ánh mắt nóng bỏng của Kỷ Thời Đình vẫn dán chặt vào cô, nhìn dấu vết trên vai cô bị che khuất bởi áo, yết hầu anh lại chuyển động, đôi mắt bị dục vọng nhuộm đỏ càng thêm sâu thẳm.
Diệp Sanh Ca nhanh chóng vào phòng tắm, mở vòi nước, cho nước nóng vào bồn.
Tiếng nước chảy ào ào làm cô thở phào nhẹ nhõm, cô ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh, tay ôm lấy gương mặt nóng bừng, ánh mắt có chút ngẩn ngơ.
Cô đã nghĩ rằng Kỷ Thời Đình muốn tiến xa hơn nhưng có vẻ như anh chỉ nhất thời hứng lên hôn cô mà thôi, không hề có ý định tiếp tục.

Ads
';
Advertisement