Người đàn ông này vẫn luôn kín tiếng thần bí, chắc chắn anh không thích tên của mình xuất hiện trong tin tức giải trí đâu, vậy nên Diệp Sanh Ca chưa từng nói với bất kỳ người nào.
Kỷ Thời Đình nhìn cô thật sâu, đôi mắt đen kịt mang cảm xúc khó đoán.
Trong lòng Diệp Sanh Ca càng lúc càng không yên.
Nhưng ngay giây sau, cánh tay dài của người đàn ông duỗi ra, ôm cô vào trong lòng.
Diệp Sanh Ca bỗng dưng ngã ngồi trên đùi anh, không kìm được cúi đầu kêu một tiếng kinh sợ.
“Xem ra tôi về sớm, lại còn làm hỏng kế hoạch của em.” Giọng điệu của anh nghe qua thì không chút để ý nhưng bàn tay to đặt ở thắt lưng người phụ nữ lại nóng rực đến mức hơi không bình thường.
“Không có, anh về sớm, em thật sự rất vui, anh đến thăm em, em càng vui hơn.” Diệp Sanh Ca ôm cổ anh, cố gắng cười: “Vốn dĩ em còn muốn tập luyện xong sẽ gọi điện thoại cho anh đấy, không ngờ nhanh như vậy đã có thể nhìn thấy người thật của anh… Đúng rồi, đêm nay anh có muốn nghỉ ngơi ở đây không? Nhưng chỗ này của em không có đồ ngủ cho nam, hay là em theo anh về biệt thự Thiên Phàm?”
Giọng nói của cô mềm mại không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa còn có ý làm nũng.
Kỷ Thời Đình cúi đầu, nhìn vài phần thấp thỏm khó có thể che giấu trong đôi mắt đang mở to của cô, yết hầu lăn một cái, nhẹ nhàng nói: “Đêm nay tôi ngủ ở đây, Tôn Diệp sẽ mang quần áo qua đây ngay thôi.”
“Tốt quá rồi!” Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, biết anh không tức giận nữa, cô nhanh chóng được voi đòi tiên cọ vào trong lòng anh, vừa mở miệng đã lời ngon tiếng ngọt: “Mấy ngày rồi không gặp anh, em rất nhớ anh.”
Nhớ anh?
Cách nhớ anh chính là tập luyện cảnh giường chiếu với người đàn ông khác?
Kỷ Thời Đình nhớ lại cảnh tượng anh nhìn thấy lúc vào cửa, đôi mắt sâu thẳm, đôi tay không kìm được siết chặt lại.
Nếu như anh đến chậm vài giây, sợ rằng sẽ tiến triển thành cảnh hôn luôn rồi.
Trong mắt người đàn ông là một mảng u tối.
“Em thường xuyên tập luyện riêng với anh ta sao?” Anh nhẹ giọng hỏi, giọng nói có hơi khàn khàn khác thường.
“Không có không có, đây là lần đầu tiên.” Diệp Sanh Ca vội vàng giải thích: “Cảnh giường chiếu quá bạo trong phim chỉ có một cảnh như này, cho nên em cũng chỉ cần tập luyện một lần vậy thôi. Thật ra em và thầy Tần chẳng thân thiết gì cả, bình thường ngoại trừ quay phim, còn lại không tiếp xúc đâu, ha ha.”
Cô cười hai tiếng, cố gắng dùng giọng điệu như không có việc gì để bàn luận chuyện này nhưng sắc mặt của Kỷ Thời Đình vẫn lạnh nhạt như cũ.
Trái tim của cô lại dâng lên, cô còn tưởng rằng anh đã không tức giận nữa rồi nhưng xem ra… hình như anh vẫn chưa tiêu tan.
Cũng đúng, dù gì tình cảnh đó, bất kỳ một người đàn ông nào dù ít dù nhiều cũng sẽ có hơi để ý.
Diệp Sanh Ca liếm khóe môi, không kìm được mở miệng: “Xin… Xin lỗi, vừa nãy để anh nhìn thấy cảnh tượng đó. Chỉ có điều đó cũng là một phần của công việc của em, sau này em sẽ chú ý.”
Một phần của công việc.
Ánh mắt của Kỷ Thời Đình xụ xuống, hồi lâu, anh bỗng nhiên cong khóe môi: “Ừ. Tôi hiểu.”
“Vậy thì, anh không tức giận nữa đúng không?” Diệp Sanh Ca mong chờ nhìn vào anh.
“Ừ.” Kỷ Thời Đình xoa tóc cô: “Đi tắm rửa đi.”
Diệp Sanh Ca hoàn toàn yên tâm, cô ngoan ngoan gật đầu, bò xuống khỏi đùi anh, cầm đồ ngủ đi vào phòng tắm.
Cô không dám để Kỷ Thời Đình đợi quá lâu, vậy nên tắm rửa rất nhanh, chẳng bao lâu đã ra khỏi phòng tắm.
Sau buổi tối lần trước ở biệt thự Thiên Phàm, Diệp Sanh Ca đã hoàn toàn từ bỏ chuyện quyến rũ anh, vậy nên vừa nãy cố ý chọn một bộ đồ ngủ bảo thủ nhất, ôm chặt kín cơ thể.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất