Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Kỷ Thời Đình nhếch môi lên, trông giống như đang cười nhưng thực ra là không: “Không. Tôi thấy em cứ giống như bây giờ là rất tốt rồi.”
“Tốt ở đâu vậy? Mang theo vết bớt này thật sự rất ảnh hưởng đến việc quay phim.” Diệp Sanh Ca trở nên nôn nóng: “Em biết là anh không thích cảm giác bị lợi dụng, nhưng mà, rõ ràng anh cũng muốn mà… Em bảo đảm, chỉ cần xoá bỏ vết bớt này đi, em nhất định sẽ nghe lời anh! Anh muốn em chỉ là vợ trên giấy tờ thì em sẽ ngoan ngoãn phối hợp với anh, nếu như anh không muốn nhìn thấy em, em sẽ trốn ở xa một chút, bảo đảm sẽ không quấy rầy anh đâu!”
Diệp Sanh Ca cảm thấy bản thân đang rất chân thành rồi, nhưng lời này của cô vừa nói ra thì sự dịu dàng ấm áp ban nãy của Kỷ Thời Đình cũng mau chóng biến mất.
“Không.” Kỷ Thời Đình nhìn cô, giọng nói có chút tàn nhẫn: “Tôi chính là không muốn để em toại nguyện đấy.”
Nếu như anh không muốn nhìn thấy cô thì cô sẽ trốn đi thật xa sẽ không quấy rầy anh nữa sao?
E là cô vẫn luôn mong muốn rời đi thì đúng hơn.
Trong lòng Kỷ Thời Đình xuất hiện một nụ cười lạnh giá.
Diệp Sanh Ca khó chịu nắm lấy vai áo anh: “Tại sao chứ?”
“Hỏi hay lắm.” Kỷ Thời Đình mỉm cười: “Nếu như em có thể nghĩ ra được đáp án thì tôi sẽ giúp em toại nguyện.”
Diệp Sanh Ca lúc này bỗng chốc ngẫn người.
Làm sao cô biết được người đàn ông này đang nghĩ gì trong đầu chứ!
Diệp Sanh Ca lúc này thật sự vô cùng khao khát một loại siêu năng lực nào đó có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác.
“Ngồi đây đợi tôi thêm nửa tiếng.” Kỷ Thời Đình véo mặt cô: “Tôi giải quyết xong công việc sẽ đưa em về nhà.”
Nói xong, anh đứng lên quay trở về bàn làm việc.
Diệp Sanh Ca bối rối sờ lên tóc mình.
Rốt cuộc là vì sao chứ?
Lẽ nào anh ấy thích hưởng thụ cảm giác so đo với cô thế này à?
Diệp Sanh Ca phồng má lên, cảm thấy đây là nguyên do có khả năng xảy ra cao nhất.
Hừ, so thì so thôi, ai sợ ai chứ! Sự bướng bỉnh của Diệp Sanh Ca cũng bị khiêu khích đến mức dâng trào lên rồi, cô lấy điện thoại ra đăng nhập vào Wechat, gửi tin nhắn cho Thượng Thiên Ý
“Có thủ đoạn cao cấp một chút dùng để quyến rũ đàn ông không? Chính là cái loại mà khiến đối phương không biết mình đang quyến rũ họ ấy!”
Thượng Thiên Ý lập tức trả lời: “Cậu hỏi cái này làm gì? Kim chủ nhà cậu yêu cầu à?”
“Ừm…đúng vậy, khẩu vị của anh ấy có hơi đặc biệt
“Đợi chút, để tôi tìm giúp cậu. Lát nữa tôi sẽ gửi đường link cho cậu, phải nghiên cứu kĩ vào đấy, nhất định phải hầu hạ kim chủ cho tốt đó!”
Diệp Sanh Ca trả lời lại một chữ “Được.” rồi ngẩn đầu lên, nhìn về phía Kỷ Thời Đình đang ở đằng xa.
Ngoài trời lúc này đã chập chờn tối rồi, ánh hoàn hôn xuyên qua tấm cửa kính toàn phần chiếu lên người anh, lại bị khuôn mặt với ngũ quan sắc sảo của anh chia thành những mảng màu sáng tối rõ rệt, bàn tay thon dài của anh vừa hay lật sang một trang văn kiện, gương mặt tuấn tú đó cũng nhẹ nhàng di chuyển theo, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, quả thật là một bức tranh đẹp đến lay động lòng người.
Diệp Sanh Ca bỗng chốc cảm thấy cả thế giới dường như đã yên lặng đi hẵng, cơ thể cô dường như tự động từ chối mọi âm thanh khác từ bên ngoài, trong lúc thất thần, cô dường như chỉ có thể nghe thấy nhịp tim đập thình thịch của chính mình.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại.
Cô vội vã nhìn đi hướng khác, nhẹ nhàng thở một hơi dài, cảm giác như vừa nãy mặt cô đang nóng bừng lên vậy, Diệp Sanh Ca vô thức dùng tay che mặt mình lại.
Toi rồi, nói không chừng chưa đợi đến lúc cô quyến rũ được anh thì bản thân cô đã rơi vào lưới tình trước rồi.
Chết mất!
Cô âm thầm niệm phật vài lần trong đầu, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại. Sau đó thì ho nhẹ một tiếng.
Kỷ Thời Đình ngẩng đầu lên nhìn cô: “Muốn về rồi sao?”
“Không có.” Diệp Sanh Ca nghe thấy giọng nói của anh không biết tại sao lại cảm thấy có chút ngại ngùng, ánh mắt của cô loé lên một tia sáng, nhưng lại không dám nhìn thẳng về phía anh: “Chỉ là, em đột nhiên nhớ ra vài chuyện, chuyện về studio… Em đã chiêu mộ được vài nghệ sĩ rất có tiềm năng nên muốn mau chóng thành lập công ty để kí kết hợp đồng với họ.”

Ads
';
Advertisement