Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Kỷ Thời Đình trầm ngâm một hồi: “Không thành vấn đề, tôi sẽ bảo Chu Diên Đông lo liệu chuyện này, em chỉ cần kí tên là được.”
Sắc mặt Diệp Sanh Ca rạng rỡ hẳn lên: “Trong tay em đang có 40 triệu!”
“Chút tiền đó em giữ cho mình đi.” Kỷ Thời Đình điềm đạm nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ trực tiếp chuyển nhượng 50% cổ phần cho em.”
Diệp Sanh Ca ngạc nhiên: “Ý của anh là… em không cần bỏ tiền ra sao? Nhưng về thoả hiệp mà trước đây chúng ta kí thì…”
“Thoả hiệp đó được kí trước khi kết hôn, bây giờ em đã là vợ tôi, phu nhân của chủ tịch tập đoàn T.S.” Kỷ Thời Đình điềm tĩnh nhìn cô: “Trong khoảng thời gian mối quan hệ hôn nhân này tồn tại, tất cả thu nhập của tôi đều có phần của em. Khoảng đầu tư để thành lập văn phòng làm việc sẽ được rút ra từ tài khoản cá nhân của tôi, như vậy thì sẽ không cần phải thông qua các cổ đông.”
Diệp Sanh Ca bị những lời nói này của anh làm xây xẩm đến sắp ngất.
Cô xoa tay lên mặt mình, giống như là không dám tin lại có chuyện tốt thế này xảy đến với cô vậy.
“Chuyện này em không cần phải lo nữa đâu.” Kỷ Thời Đình nói xong liền gập tờ văn kiện cuối cùng lại, sau đó sắp xếp lại tất cả giấy tờ: “Xong rồi, chúng ta về nhà thôi.”
Diệp Sanh Ca có chút thất thần, cho đến khi Kỷ Thời Đình nắm lấy tay cô, cô mới không kìm lòng được mà nói ra: “Kỷ Thời Đình, anh cứ như thế này, em sẽ không nhịn được mà yêu anh đấy.”
Kỷ Thời Đình dừng lại, quay đầu nhìn cô, anh mắt lộ rõ sự thâm sâu.
“Em… em nói thật đấy.” Diệp Sanh Ca cố gắng dùng hết sự can đảm của mình: “Đến lúc đó em nhất định sẽ bám lấy anh, có thể này nào đó anh đột nhiên muốn li hôn thì sẽ không li hôn được đâu! Vậy nên… vậy nên…”
“Vậy nên thế nào?” Chất giọng của người đàn ông vẫn trầm đặc như vậy, nhưng lại mắt anh lại có chút dịu dàng khác thường.
“Vậy nên đừng đối xử tốt với em như vậy nữa!” Diệp Sanh Ca phồng má lên: “Nếu không anh sẽ hối hận đấy!”
Cô mở to mắt ra, có chút căng thẳng, giống như đang lo sợ là anh sẽ tức giận vậy.
Nhưng điều làm cô ngạc nhiên là anh không hề tức giận, trái lại còn mỉm cười, không phải là nụ cười lạnh lùng, cũng không phải là nụ cười mỉa mai như mọi khi, mà là nụ cười đến từ sự vui vẻ bên trong tận đáy lòng.
Giọng nói trầm ấm của anh toát lên đầy sự sâu xa: “Em có thể thử xem.”
…..
Diệp Sanh Ca thật sự không có gan để thử chuyện này, một khi cô đã rơi vào lưới tình của anh, thì xác định sẽ không còn đường lui nữa rồi.
Tuy rằng lí trí mách bảo cô phải kìm nén lại, nhưng cô cũng rất hoài nghi rằng bản thân có thể kìm nén bao lâu nữa đây.
Vậy nên sau khi ăn cơm tối xong, trước khi Kỷ Thời Đình bước vào phòng làm việc, Diệp Sanh Ca đã nói với anh về việc cô muốn trở lại đoàn phim vào ngày mai.
“Chân của em thật sự đã khỏi rồi, hơn nữa đây cũng chỉ là một bộ phim tâm lí tình cảm, cùng lắm chỉ là đi bộ vài bước thôi.” Diệp Sanh Ca thật sự hận mình không thể chạy vài vòng cho anh xem.
Kỷ Thời Đình nhìn gương mặt gấp gáp của cô, cuối cùng vẫn đồng ý.
“Cẩn thận một chút, nếu ngày mai còn xảy ra chuyện gì nữa, thì bộ phim này em không cần quay nữa đâu.” Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến Diệp Sanh Ca sợ chết khiếp.
“Em biết rồi, anh cứ yên tâm!” Cô gật đầu liên tục, nhưng rồi lại do dự nói thêm một câu: “Anh đừng làm việc khuya quá nhé, nghỉ ngơi sớm một chút. Em đợi anh.”
Kỷ Thời Đình nhìn cô, khoé môi anh cong lên: “Được.”
Diệp Sanh Ca nhìn anh mỉm cười, đợi sau khi anh vào phòng làm việc rồi mới trở về phòng ngủ.
Với tư cách là một người vợ, cô cảm thấy mình càng ngày càng xứng đáng với vai trò này rồi.
Sau khi tắm xong, cô gọi điện cho Từ Hướng Kiệt, nói với ông ấy về việc cô sẽ trở lại đoàn phim vào ngày mai.
“Được, bây giờ tôi sẽ chỉnh sửa một chút lịch trình quay phim, thêm cho cô một vài phân cảnh đơn giản.” Từ Hướng Kiệt nói: “Lát nữa tôi sẽ gửi cho cô.”
“Vâng, cảm ơn đạo diễn Từ.” Diệp Sanh Ca ngại ngùng nói: “Làm phiền ông rồi.”
“Sao lại nói thế.” Từ Hướng Kiệt cười đáp: “Cô nghỉ phép 3 ngày, tôi liền có thêm 20 triệu vào kinh phí đoàn phim, tôi phải cảm ơn cô mới đúng đấy.”

Ads
';
Advertisement