“Sanh Ca!” Mộ Ngạn Hoài tức giận.
“Vậy thì dễ thôi.” Chu Diên Đông cười: “Tổng giám đốc Mộ, chỉ cần anh thanh toán tiền chuyển nhượng cổ phần cho cô Diệp, Tinh Tập sẽ hoàn toàn thuộc về anh. Khi cơ cấu cổ phần của Tinh Tập thay đổi, T.S mới yên tâm đầu tư.”
Mộ Ngạn Hoài hiện vẻ do dự trên gương mặt, rõ ràng là không cam tâm.
Mộ Hiểu Nhã thì vô cùng vui mừng: “Anh, anh chuyển tiền cho cô ta đi, nếu không đầu tư của T.S sẽ tan thành mây khói!”
Giữa việc giữ lại Diệp Sanh Ca và giành được đầu tư từ T.S, Mộ Ngạn Hoài chỉ có thể chọn cái sau.
Vẻ mặt anh ta u ám, lập tức gọi điện cho ngân hàng.
Mười phút sau, tài khoản của Diệp Sanh Ca có thêm hai mươi triệu.
Cô cười rạng rỡ: “Cảm ơn Tổng giám đốc Mộ, hợp đồng của chúng ta chính thức có hiệu lực. Từ nay Tinh Tập hoàn toàn là của anh rồi!”
Mộ Ngạn Hoài nhìn cô lạnh lùng cười.
Chu Diên Đông không để lộ chút cảm xúc nào, cười nói: “Giờ thì ổn rồi. Tổng giám đốc Mộ, hôm nay đã muộn, tôi còn công việc khác, chi tiết hợp tác chúng ta sẽ hẹn lại lần khác để thảo luận.”
Mộ Ngạn Hoài biến sắc, không ngờ lại xảy ra biến cố: “Phó tổng giám đốc Chu, chúng ta đã thảo luận được một nửa rồi mà.”
“Xin lỗi, tôi thực sự có việc gấp.” Chu Diên Đông mỉm cười: “Xin phép.”
Nói xong anh ta quay người rời đi, dù Mộ Ngạn Hoài đầy sự không cam lòng nhưng cũng đành bất lực.
Trong lòng anh ta bỗng dấy lên một linh cảm không lành, tại sao sau khi anh ta chuyển tiền cho Diệp Sanh Ca, lời lẽ của Phó tổng giám đốc Chu lại thay đổi?
Không, không thể nào, chắc chắn là anh nghĩ quá nhiều rồi! Phó tổng giám đốc Chu đã nói sẽ hẹn lại để bàn tiếp mà.
Anh ta bỏ qua suy nghĩ đó và nói với mọi người: “Mọi người cũng thấy rồi đấy, mặc dù hợp đồng chưa ký nhưng hợp tác giữa Tinh Tập và T.S đã là chuyện không thể bàn cãi.”
Mộ Hiểu Nhã và những người khác đương nhiên vô cùng mừng rỡ.
Nhưng Thượng Thiên Ý lại nhìn Diệp Sanh Ca với ánh mắt đầy ẩn ý, tin chắc rằng không thể có chuyện Tinh Tập và T.S hợp tác được.
Diệp Sanh Ca đứng dậy: “Từ giờ trở đi sống chết của Tinh Tập không còn liên quan gì đến tôi nữa. Mọi người bảo trọng.”
Nói rồi chuẩn bị rời đi.
Khuôn mặt Mộ Ngạn Hoài sầm xuống định ngăn cô lại, nhưng Thượng Thiên Ý đứng dậy chặn đường anh ta.
Thượng Thiên Ý đưa ra đơn từ chức đã chuẩn bị sẵn, đặt trước mặt Mộ Ngạn Hoài, cười nói: “Tổng giám đốc Mộ, thế giới ngoài kia rộng lớn, tôi muốn đi khám phá.”
“Cô…” Mộ Ngạn Hoài tức giận đến mức biến sắc.
Tinh Tập có ba người quản lý cấp cao quan trọng, một người đã rời đi là Diệp Sanh Ca, giờ Thượng Thiên Ý cũng muốn từ chức?
Đùa gì vậy?
Diệp Sanh Ca nhìn thấy khuôn mặt khó coi của Mộ Ngạn Hoài, tâm trạng rất vui vẻ.
Cô nhân cơ hội rời khỏi phòng họp, vất lại ánh mắt vừa đắc ý vừa pha lẫn ghen ghét của Mộ Hiểu Nhã sau lưng.
…
Diệp Sanh Ca về đến biệt thự Thiên Phàm đúng lúc ăn trưa.
Buổi chiều cô tiếp tục xem kịch bản, giữa chừng còn gọi điện cho đạo diễn Từ để bàn về buổi lễ khai máy ngày kia, không biết từ khi nào đã đến chập tối.
Bữa tối cô vẫn ăn một mình. Theo lời của dì Tú, Kỷ Thời Đình hầu như chỉ ăn tối với khách, mỗi lần đều phải gặp những người khác nhau, không phải đối tác thì cũng là các lãnh đạo trong giới chính trị kinh doanh, nói chung là vừa ăn vừa làm việc.
Diệp Sanh Ca nghe vậy không khỏi suy nghĩ liệu anh có ăn được bữa nào ngon không?
Có lẽ thấy cô lo lắng, dì Tú bỗng lại gần nói: “Cô chủ, cô có muốn chuẩn bị một bất ngờ cho cậu chủ không?”
“Bất ngờ gì ạ?” Diệp Sanh Ca ngẩn người.
“Cô chủ vào phòng xem sẽ biết.” Dì Tú nói một cách bí ẩn.
Diệp Sanh Ca thực sự thấy tò mò. Cô về phòng mình, phát hiện trên giường có thêm một bộ đồ ngủ màu đỏ lụa bóng.
Cô tròn mắt mở ra xem, quả nhiên là một bộ váy ngủ gợi cảm!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất