Diệp Sanh Ca phồng má lên, nhịn cơn tức: “Vậy… Thời Đình? Anh đừng hợp tác với Tinh Tập có được không?”
Người đàn ông vẫn chỉ hừ lạnh một tiếng.
Diệp Sanh Ca tức đến chết đi được, liều lĩnh hét lên: “Anh là chồng tôi mà, có ai làm chồng kiểu này không?”
Cuối cùng Kỷ Thời Đình cũng cười, giọng nói trầm thấp khàn khàn truyền qua điện thoại khiến Diệp Sanh Ca cảm thấy nóng cả tai.
“Em gọi tôi là gì?” Giọng điệu anh lười biếng thoải mái.
Diệp Sanh Ca ngẩn người, một lúc sau mới thì thầm: “…Chồng?”
“Ừm.” Anh tỏ vẻ hài lòng: “Gọi lại lần nữa thử xem?”
Diệp Sanh Ca như hiểu ra điều gì đó. Chỉ là… điều này hoàn toàn khác với ấn tượng của cô về Kỷ Thời Đình! Cách xưng hô thân mật như vậy cô gọi một lần đã thấy ngượng ngùng không chịu nổi rồi.
Vậy mà… anh lại nghe có vẻ rất thích thú?
“Sao cô không nói gì?” Thấy cô im lặng mãi, Kỷ Thời Đình không hài lòng.
“Tôi…” Diệp Sanh Ca liếm môi, run rẩy nói: “Chồng.”
Nói xong, cô cảm thấy nổi da gà vì chính mình.
Nhưng ở đầu dây bên kia Kỷ Thời Đình lại cười khẽ: “Ừ, em gọi tôi có việc gì?”
“Chu Diên Đông đang ở Tinh Tập, anh bảo anh ấy giúp em đi.” Diệp Sanh Ca nói, giọng điệu vô thức mang theo một chút làm nũng.
“Được, lát nữa tôi sẽ gọi cho anh ta.” Kỷ Thời Đình rõ ràng rất hài lòng, giọng nói khàn đi một chút: “Tối gặp lại.”
“Tối gặp lại…” Diệp Sanh Ca vừa nói xong đã vội vàng cúp máy.
Tim cô đập nhanh không biết từ khi nào.
Cô ôm ngực có chút không dám tin.
Kỷ Thời Đình sao lại đột nhiên như thế này? Phải chăng sức mạnh của giấy chứng nhận kết hôn lớn đến vậy?
Hay là… trước đây cô đã hiểu lầm rồi?
Hóa ra làm nũng lại hiệu quả như vậy!
Diệp Sanh Ca cảm thấy như mình vừa mở ra một cánh cửa mới bước đến một thế giới mới. Khi bước ra khỏi phòng vệ sinh, cô vẫn không thể tin vào điều vừa xảy ra.
Khi cô quay lại phòng họp, Chu Diên Đông vừa vặn đang nghe điện thoại.
Diệp Sanh Ca có linh cảm rằng người ở đầu dây bên kia chắc chắn là Kỷ Thời Đình.
Quả nhiên sau khi Chu Diên Đông cúp máy, anh ta tỏ ra hơi khó xử.
Mộ Ngạn Hoài nhạy bén hỏi: “Sao vậy, Phó tổng giám đốc Chu?”
“Tôi suýt nữa quên mất, một trong những yêu cầu của T.S đối với hợp tác với Tinh Tập là các cổ đông phải rõ ràng và không có bất kỳ tranh chấp nào.” Chu Diên Đông mỉm cười: “Tinh Tập hiện do anh Mộ Ngạn Hoài và cô Diệp Sanh Ca mỗi người sở hữu 50% cổ phần, còn hai người thì đang…”
“Quan hệ giữa chúng tôi rất tốt!” Mộ Ngạn Hoài nói nhanh: “Chúng tôi sắp kết hôn rồi, sẽ không có bất kỳ tranh chấp nào đâu.”
Mộ Hiểu Nhã hít sâu một hơi chuẩn bị hét lên thì bị Mộ Ngạn Hoài giữ chặt vai.
Cuối cùng cô ta cũng không ngu ngốc đến mức đó, hiểu rằng điều quan trọng nhất lúc này là giành được đầu tư từ T.S nên đành nhịn cơn tức giận.
Chu Diên Đông nhướn mày, nhìn về phía Diệp Sanh Ca: “Cô Diệp, cô nghĩ sao?”
“Tôi đã chuyển nhượng 50% cổ phần cho Mộ Ngạn Hoài, nhưng anh ta chưa thanh toán đầy đủ số tiền chuyển nhượng đã thỏa thuận.” Diệp Sanh Ca mỉm cười.
“Vì vậy hợp đồng không còn hiệu lực.” Mộ Ngạn Hoài nói ngay: “Tinh Tập vẫn là công ty mà tôi và cô ấy cùng sở hữu.”
“Phó tổng giám đốc Chu, xin hãy tin rằng mối quan hệ giữa tôi và Tổng giám đốc Mộ đã hoàn toàn tan vỡ. Nếu anh ta không đồng ý tôi chuyển nhượng cổ phần, tôi sẽ cố gắng phá hoại công ty này bằng mọi cách.” Diệp Sanh Ca bình tĩnh nói: “Dù nó có trở thành công ty con của T.S cũng vậy thôi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất