“Ngươi còn gì để nói nữa không?” Tuyết Vệ kéo áo lại, quay người sang nhìn chằm chằm vào Tần Phong Hi bằng ánh mắt lạnh băng.
Là ả, chính ả, chính ả ép mình hôm nay phải làm như vậy. Tuy thần y đã hơi lớn tuổi, hơn nữa còn là đại phu, nhưng trước mặt người đàn ông mình yêu thương và ngưỡng mộ mà lại để cho người đàn ông khác nhìn thấy cơ thể mình thì quả thực quá đau lòng!
Tất cả đều là do Tần Phong Hi hại, đều do ả ta!
Thấy ánh mắt Tuyết Vệ mang theo ý hận sâu sắc dị thường, Tần Phong Hi không khỏi cạn lời. Xem ra nàng và Tuyết Vệ trời sinh xung khắc rồi, mà dù sao nàng cũng không muốn làm bạn, nàng ta muốn thì nàng chiều vậy.
Lần này, đến cả Ưng Vệ cũng nhìn nàng bằng đôi mắt trách cứ.
Tần Phong Hi vẫn chưa lên tiếng thì có một tiếng cười u ám vang lên giữa không trung, gió nhẹ phất phơ từng đợt, mang theo cảm giác khiến con người ta cảm thấy có chút bức bối.
Vì lúc đó Tần Phong Hi đang nhìn Ưng Vệ nên vừa hay thấy sắc mặt hắn thay đổi, lập tức phi thân tới bên cạnh Tuyết Vệ và Thần y, nhấc hai người họ lên rồi vươn tay ném vào trong tẩm điện, hai tay dùng lực đóng sầm cửa điện lại.
Tần Phong Hi rõ ràng có thể đoán được người tới rất nguy hiểm, nguy hiểm đến nỗi khiến Ưng Vệ phải ngay lập tức bảo toàn tính mạng cho họ. Thần y không biết võ công, Tuyết Vệ đang bị thương, thế nên trước tiên hắn ta cần bảo vệ hai người họ. Nhưng nàng cũng là một người yếu ớt mà, sao lại không cứu nàng? Vì tin lời Tuyết Vệ nói sao? Cảm thấy nàng là gián điệp à?
Quả nhiên, giao tình đến muộn chẳng sánh được với tình bạn lâu năm.
Tần Phong Hi bĩu môi, vừa rồi nàng vốn muốn lui đi, nào ngờ Ưng Vệ ném hai người kia vào xong lại đóng cửa luôn! Quả nhiên là bát tự của nàng với Ưng Vệ cũng không hợp nhau!
Nàng vừa quay người lại bèn thấy hai mươi tám người đàn ông mặc đồ đen che mặt đang vây quanh một người đàn ông mặc đồ xanh đứng trên mặt đất. Trong số người đàn ông đó có hai tên, mỗi tên xách theo một người trên tay, hai người đó trông có vẻ không hề bị thương, nhưng tứ chi buông thõng, tóc tai tán loạn, y phục cũng rách lỗ chỗ, thoạt nhìn rất chật vật khó coi.
Tần Phong Hi trước giờ vẫn tinh mắt, ngay lập tức nhận ra hai người đó chính là Tằng Đình Minh và Hoa Kiến Công.
Nàng không khỏi chửi thề một câu trong lòng.
Tầng Đình Minh là Tướng quân Phá Vực, Hoa Kiến Công là Đại Thống lĩnh khu nhà lao, có thể nói là chức vị lớn nhất ngoài Tứ Vệ cùng Thiên Nhất và bốn Đội trưởng Giáp Ất Bính Đinh, là nhân vật cấp cao. Vậy mà giờ lại bị bắt sống trên địa bàn của mình, ngoài việc mất hết thể diện của bản thân ra thì cũng chẳng còn mặt mũi nào với Phá Vực và Lệ Tử Mặc.
Nàng nhìn về phía Lệ Tử Mặc, thấy sắc mặt hắn nặng nề, vẫn là dáng vẻ lạnh lùng như mất bảy bảy bốn mươi chín nghìn tỷ đó, giống như chưa hề nhìn thấy hai người kia. Ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn thẳng vào người đàn ông mặc áo choàng xanh kia. Tần Phong Hi cũng nương theo ánh nhìn của hắn, đồng thời lặng lẽ tiến gần về phía hån.
Thiên Nhất và Địa Nhị cũng đã bay đến bên cạnh Lệ Tử Mặc, một trái một phải bảo hộ, sẵn sàng nghênh đón kẻ địch.
Sau khi thấy rõ người đàn ông kia, hàng mày Tần Phong Hi không khỏi khẽ nhíu lại.
Người đàn ông kia trông không hề đáng sợ, ngược lại, hắn khoảng chừng ba mươi tuổi, mi dài, mắt sâu, mũi chim ưng, toát lên vẻ quỷ dị của người đến từ nơi khác. Tướng mạo hắn ta có thể coi là tuấn mỹ, làn da cũng không trắng như người ở đây, mà là màu lúa mạch trông rất khỏe khoắn, áo choàng màu lam thêu một con thần thú, cũng chính con thần thú này đã khiến đôi mắt hạnh của Tần Phong Hi phải mở to, vì nàng đã đoán ra được lai lịch của người này.
Người Tây Cương!
Dù sao thì nàng cũng từng được nghe rất nhiều điều trên thế giới này từ lão đạo sĩ. Ngay từ khi còn bé, lão đạo sĩ đã thích kể chuyện cho nàng, rất nhiều chuyện đều là ông ấy đuổi theo kể cho nàng nghe mỗi ngày. Chẳng qua là tầm nhìn và độ uyên thâm của lão đạo sĩ đối với thế giới này có chút kỳ quái, bởi vì ông ấy từng nói về những nơi như Tây Cương, nói về chú thuật cổ thuật, nói về trận pháp, cũng nói về một số con người và giai thoại kỳ lạ, nhưng lại chưa bao giờ nói về Phá Vực hay những cái tên trong nhóm Lệ Tử Mặc. Thế nên nàng không hề biết. Hơn nữa ban đầu dù nàng gặp nhóm Lệ Tử Mặc, nhưng vì chưa từng tiếp xúc bên ngoài nên cũng không biết lai lịch của họ có liên quan tới thế giới trong câu chuyện của lão đạo sĩ. Nhưng khi nàng nghe tới Phá Vực, nhìn thấy những trận pháp và chú thuật này, nàng liền hiểu ra, đây đều là những thứ lão đạo sĩ từng dạy nàng.
Năm đó lão đạo sĩ nhắc đến Tây Cương với nàng còn mang theo chút cảm xúc căm hận. Dù ông ấy đã giấu rất kỹ nhưng vẫn chẳng qua được mắt nàng. Thế có nghĩa là sao? Có nghĩa là chắc chắn lão đạo sĩ không thích Tây Cương, hoặc có lẽ Tây Cương đã từng gây tổn thương cho ông ấy hoặc người ông ấy yêu thương.
Vì vậy, dù cho tướng mạo người đàn ông này có tuấn mỹ hay thậm chí là kiểu Tần Phong Hi thích, thì nàng cũng không có thiện cảm với hắn.
“Ha ha ha, Đế quân Phá Vực, mười năm không gặp, vẫn khỏe chứ hả?” Người đàn ông kia không nhìn ai khác, chỉ nhìn mỗi Lệ Tử Mặc.
Ánh mắt Lệ Tử Mặc tối tăm, gọi tên hắn ta một cách nặng nề: “Tây Minh Viễn.
Tây Minh Viễn?
Ai cơ?
Nàng chỉ biết Tây là vương họ của Tây Cương, nói như vậy nghĩa là người này là Vương tộc Tây Cương?
Trong lúc ấy, cuối cùng nàng cũng dịch tới phía sau Lệ Tử Mặc, hơn nữa còn lùi lại hai bước, để hắn và Thiên Nhất che chắn cho mình. Tốt nhất là không cần đến nàng ra tay, bởi vì nghe nói Vương tộc Tây Cương là một nhóm người thông thạo chú thuật, nếu nàng đối đầu thì không thể ứng phó đơn giản là xong được.
“Mười năm không gặp, Đế quân bây giờ khí thế bất phàm, quả thực khiến người ta phải ngước nhìn. Ánh mắt Tây Minh Viễn hơi lóe lên, một tay chống sau eo ra hiệu. Thuộc hạ phía sau thấy vậy cũng sửng sốt. Sau đấy lại nhìn Lệ Tử Mặc, sắc mặt hắn cũng hơi trầm xuống.
Chẳng phải nói chú thuật trong cơ thể Lệ Tử Mặc đã phát tác sao? Bây giờ hắn yên ổn đứng ở đây, còn chẳng nhìn ra chút dấu hiệu trúng chú thuật nào? Sao có thể như vậy? Lẽ nào hắn đã giải được chú thuật? Không, không thể nào.
“Bổn Đế quân không thích nam sắc, Vương tử khỏi cần trao trái tim nhầm chỗ.”
Phut.
Tần Phong Hi đột nhiên nổi hứng hóng hớt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất