Ngụy Nhiếp Linh từ đi về phía nhà mình, vừa tới cổng Vị Y cùng Vương Chi liền sốt ruột chạy ra.
"Vương phi, không xong rồi, vừa rồi Vương gia phái người mang hết tất cả đồ ăn đi rồi" Vương Chi nói.
"Đúng vậy ạ, thị vệ kia còn nói hôm nay người của viện chúng ta đều không cho phép dùng bữa, là bởi vì Vương phi đã làm sai chuyện, Vương phi ngài làm cái gì chọc giận Vương gia thế, lần này hại chúng ta thảm rồi." Vị Y lanh mồm lanh miệng, lập tức phun hết bất mãn ra.
Ngụy Nhiếp Linh nghe nàng ta chỉ trích, cong môi cười cười: "Thân là tỳ nữ, đừng nói các ngươi bị ta làm liên lụy, coi như không bị ta làm liên lụy, làm một chủ tử không có cơm ăn, ngươi cảm thấy ta sẽ để cho các ngươi có ăn?"
Vương Chi cùng Vị Y đồng thời dừng lại, mặt mũi tràn đầy không dám tin, không nghĩ tới Nhị tiểu thư vậy mà hung ác như thế.
Không phải nói Nhị tiểu thư ôn nhu thiện lương, đến con kiến cũng không nỡ giẫm chết sao?
Không phải nói Nhị tiểu thư đối đãi hạ nhân như là tỷ muội sao?
Giả, đều là giả!
Ngụy Nhiếp Linh đi vào trong phòng, khi gần tới cửa thì quay lại cười nói: "Đúng rồi, bởi vì ta vừa mới đắc tội Vương gia, trong lòng rất là bất an, nếu Vương gia phạt chúng ta không thể dùng thiện trong nội viện, vậy ta áy náy, liền lại thêm một điều đi, hôm nay cũng miễn rượu đi, hai người các ngươi là nha hoàn hồi môn của ta, liền thay thế ta chấp hành."
Nói xong, Ngụy Nhiếp Linh này liền vào phòng đóng cửa lại, để lại hai cái tỳ nữ đứng trong gió lộn xộn.
"Vương Chi tỷ tỷ, làm sao bây giờ? Vương phi không phải nói đùa đâu? Không ăn coi như xong, còn không cho phép uống nước, trời này cực nóng, không uống nước trong hội nóng?" Vị Y vội vàng nói.
Vương Chi do dự một chút nói: "Dáng vẻ Vương phi, cũng không giống, chúng ta vào nhà trước đi, cố gắng nói chuyện ít thôi, trốn ở nơi râm, hẳn là có thể phòng ngừa tình huống uống nhiều nước, sống qua hôm nay là xong."
"Chúng ta uống cũng không sao chứ?" Nàng ta lại không biết. Vị Y nghĩ thông suốt điều này về sau liền dễ dàng không ít.
Vương Chi không nói chuyện, lắc đầu, tiến vào phòng.
Vị Y thể chất sợ nóng, mỗi ngày đều phải uống rất nhiều nước, càng bắt nàng ta không được uống, nàng ta càng cảm thấy khát nước.
Vừa vào phòng ngồi một hồi liền khát, dẫn theo ấm trà muốn rót nước cho mình lại phát hiện trong ấm trống không.
Cầm theo ấm trà muốn đi ra ngoài, vừa mới đến phòng tắm, chuẩn bị thêm nước, liền nghe được một tiếng phù phù, ấm nước trong tay vỡ vụn tan tành.
Vị Y bị dọa kinh sợ, lập tức lui ra phía sau mấy bước, khóe mắt thoáng thấy một bóng người ở cửa, lại giật mình.
Thân ảnh Ngụy Nhiếp Linh lặng yên không một tiếng động đến cửa, lại dựa vào trên khung cửa, tư thái lười biếng nhìn nàng ta: "Bổn Vương phi nói gì cô đều nhở không nổi? Hả?"
Vị Y có chút chột dạ, nhưng nhìn thấy Ngụy Nhiếp Linh hùng hổ dọa người như thế, dứt khoát rống to: "Vương gia là muốn trừng phạt người, người không thể bởi vì hôn nhân bất hạnh của mình mà đến tra tấn chúng tôi!"
Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy nhíu mày, chậm rãi đi vào: "Hôn nhân bổn Vương phi bất hạnh?"
"Chẳng lẽ ta nói sai sao, từ khi người gả đến, Vương gia đã chướng mắt ngươi, cũng chưa từng cùng người viên phòng*, cho nên trong lòng người tức giận, cố ý trút giận lên chúng tôi!"
(*Viên phòng: Chỉ người con dâu được nuôi từ nhỏ cùng chồng chưa cưới bắt đầu cuộc sống vợ chồng.)
Ngụy Nhiếp Linh nghe vậy đảo tròn mắt, cuối cùng tìm được cách có thể trả thù người nào đó, để mu bàn tay phía sau mình, véo lên cánh tay của mình.
Một giây sau, Ngụy Nhiếp Linh lấy tay áo xoa xoa, nước mắt từ trong hốc mắt tràn ra, thê lương ai thán lên tiếng: "Vị Y, tiểu thư nhà ngươi ta, trong lòng khổ lắm."
Vị Y không ngờ rằng người phụ nữ mạnh mẽ ban đầu đột nhiên trở nên yếu đuối như một ngọn cỏ, và cô ấy không thể quen với điều đó trong một thời gian. Ngụy Nhiếp Linh tiếp tục nói: "Thất vương gia, Thất Vương gia hắn căn bản cũng không phải là người, ngươi cũng không biết hắn tra tấn ta thế nào."
Nói rồi, kéo hai bên tay áo ra, lộ ra vết tích xanh đỏ, có chỗ còn tím, hình tròn trên cổ tay càng thêm nghiêm trọng.
Vị Y cũng không ngốc như vậy, lập tức nghi ngờ nói: "Vương gia cũng không có tiến vào gian phòng của cô, làm sao có thời gian làm ra những thứ này trên thân thể cô, còn nữa, thủ cung sa trên cổ tay cô rõ ràng vẫn còn, Vương gia căn bản không có cùng cô viên phòng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất