Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 664 

“Cẩn thân!” 

Cửu Thiên lắc mình tiến lên, một tay kéo lấy Vũ Hoàng Yến. 

Đúng lúc này, Vũ Nhất Xướng đã bị đâm chết lại đứng lên. 

Máu tươi trên người hắn ta đang chảy ngược, trên mặt nở nụ cười. Đôi mắt màu tím yêu dị lóe sáng. 

Một tia ánh sáng xẹt qua chỗ Vũ Hoàng Yến vừa đứng, sắc mặt cô ta lập tức trầm xuống. 

Vũ Nhất Xướng nở nụ cười quỷ dị. 

“Chỉ với các người mà có thể giết được tôi sao. Các người thật sự nghĩa tôi có thể sống sót trong tay Quỳ Ngưu là nhờ may mắn sao? Đúng là ngu xuẩn!” 

Vũ Nhất Xướng cười lớn, tiếng cười chói tai và khó nghe. 

Lúc này, khuôn mặt vốn tạm xem là anh tuấn đã biến thành lệ quỷ. 

“Chết đi, nếu hai người đã thích ở bên nhau như vậy thì tôi sẽ cho hai người chết cùng nhau. 

Vũ Nhất Xướng loé thành tia sáng, hung hãn phóng tới. 

Vũ Nhất Xướng bỗng lắc tay phải của mình, tiếng chuông trong trẻo vang lên. 

Trong phút chốc, thân ảnh Vũ Nhất Xướng liền dừng lại. 

Vũ Hoàng Yến hừ lạnh nói: "Ảo thuật thấp kém như vậy còn muốn gạt tôi.” 

Trong tiếng chuống, Vũ Nhất Xướng bỗng biến mất. Như sau đó, một cỗ kình phong lại xuất hiện sau lưng cả hai.” 

Hỏa diễm trên người Cửu Thiên xuất hiện! 

“Ngũ Hành Chi Hỏa, lên!” 

Giống như Tiềm Long Thăng Thiên, hỏa diễm đáng sợ lập tức đốt rụi người đánh lén sau lưng. 

Hắn ta hét lên thảm thiết rồi điên cuồng chạy trốn. 

Giọng nói của Vũ Nhất Xướng vang lên. 

“Chưa xong đâu! Chết tiệt, con đĩ kia, không ngờ cô lại là ma... 

Hắn ta không thể nói hết câu, vì Cửu Thiên đã bảo lão Cửu kích nổ ấn độc trong người hắn. 

Cửu Thiên vốn đã cho rằng thứ này sẽ không dùng được nữa. Nhưng nếu Vũ Nhất Xướng đã chán sống thì Cửu Thiên cũng không phiền tiễn hắn ta một đoạn. 

Hai đầu gối của hắn ta quỵ xuống đất, cả người đều co quắp. 

Ánh mắt Vũ Nhất Xướng bắt đầu tan rã, miệng hắn ta sùi bọt và nhìn Cửu Thiên: "Không thể nào. Thực lực của cậu... 

Cả người Cửu Thiên sáng rực ánh lửa, hắn đi tới trước mặt Vũ Nhất Xướng. 

“Đúng vậy, thực lực của tôi đã tăng lên, là Nguyên Canh cảnh mà anh vĩnh viễn không thể đạt tới!” 

Vũ Nhất Xướng trợn từng mắt, nhưng cuối cũng cũng không thể thốt nên một lời rồi ngã trên mặt đất. 

Sức sống bị rút hết, lúc này đây hắn ta mới thật sự chết đến không thể chết nữa. 

Vũ Hoàng Yến đi tới, cô ta nhìn thoáng qua rồi nói: "Anh hạ độc trong cơ thể hắn? 

Cửu Thiên nói: "Xem như vậy đi.” 

Vũ Hoàng Yến biến sắc: "Hiện giờ tôi hơi nghi ngờ anh có xuất thân ma tu 

Cửu Thiên cười nói: “Chút thủ đoạn nhỏ mà thôi.” 

Vũ Hoàng Yến gật gật đầu, cô ta nhanh chóng lột hết đồ đạc của Vũ Nhất Xướng ra. 

Động tác rất nhanh, rất thuần thục, tất cả những nơi có thể giấu đồ trên người Vũ Nhất Xưởng đều bị cô ta lật qua lật lại hai lần. 

Chiếc nhẫn Vũ Nhất Xướng lén đeo trên ngón chân cũng bị cô ta tháo xuống. Nếu để Cửu Thiên lục soát thì chắc chắn hắn sẽ không thể tìm được nơi này. Hắn chưa 

từng nghĩ tới chuyện nhẫn kết giới còn có thể đeo trên chân. Giấu ghê đấy! 

Vũ Hoàng Yến cầm hai chiếc nhẫn kết giới trên tay rồi nói: "Mỗi người một cái. Tôi muốn cái này trên chân, cái trên tay thì để cho anh, anh thấy thế nào?” 

Đương nhiên Cửu Thiên cũng biết cái trên chân đáng giá hơn nhiều. Nếu đã giấu ở chân thì chứng tỏ nó chắc chắn là mệnh căn của Vũ Nhất Xướng. Nhưng hắn vẫn gật đầu nói: "Được.” 

Vũ Hoàng Yến cười cười đưa nhẫn cho hắn. Cửu Thiên nhìn cũng không thèm nhìn mà ném thẳng vào thắt lưng. 

Vũ Hoàng Yến cũng cười híp mắt nhét nhẫn vào trong ngực của mình. Cửu Thiên còn chưa nhìn rõ động tác của cô ta thì chiếc nhẫn trên tay đã biến mất. 

Sau đó, Vũ Hoàng Yến lại chỉ vào thi thể của Vũ Nhất Xướng nói: "Chắc anh không cần thi thể của hắn nhỉ.” 

Cửu Thiên khó hiểu nói: "Cô còn muốn cả thi thể sao?” 

Vũ Hoàng Yến cười nói: "Không, tôi chỉ muốn đôi mắt của hắn ta. Anh cũng biết đấy, đây chính là một đôi mắt có năng lực đặc biệt, rất đáng giá. Lúc nãy hắn ta dùng ảo cảnh nên chắc chắn mắt của hắn ta có năng lực đặc biệt. Cố tình thiết kế cái bẫy này để chúng ta rơi vào. Hắn cũng có chút não đấy. Nhưng nếu đấu với chúng ta thì chút chất xám đó không đủ.” 

Cửu Thiên lười nghe tiếp, hắn khoát tay nói: "Tùy cô thôi” 

eyJpdiI6IkNhdkdWZkFQY3RiQ2JHWnhIZFZuWVE9PSIsInZhbHVlIjoiV1FuUVlaZ242TzNUNEtSQkwra1AxdkFaWkZTcTVJWmFHdmhUeGI4eUtsT24xMEtlZEtqdVhhWCs0Z3l1NlNjaEtcL2o2dE9rMUkwcEtQODNPV1BsVXhaVHJpNm5jcmRuM01rREsyVCtwYTB5elFJamh5WVhWc2t6WmRQdmFtS05aTGN0OVVZblk1d0hFbUxpV1UzK0xIUT09IiwibWFjIjoiYTg0NzcxM2Q0MzEyYzcyNzg3ZDNlMGZiMmYxNjk1YTdjYTIzZWQ0MGQ3NzgwMjRmMzAxMmMyM2Q2MTc4OWYyMyJ9
eyJpdiI6InVER3RmbWhVc043Zno2SlhWQWdEaEE9PSIsInZhbHVlIjoiNVBKQkNzdHpLUFF1bDdZYUY4eW5zb1VZYmtZdmZjUnFIVXJ4d2swaG1ORzR1VWhCTzR6MGgwQ3RPUnlyK1hXbDBoTW9vNDcyM1drZkhkcTd1UE5VNG1PRnNyeGdVcTlzeCttaWpHTkNWUmwyQlZFU01pTTJ2S0lpUktkbUF0bFBaaktzMEZlYllkb2xPdFR0ZXdNWUxOSmR3ZTIyR2lNS25VblYwQmkxdjRLY0E4Z0tDNG1ndzlqZ2NEVTVHWUtaejBxZUYxWEpOK3V6UjJhMSswQTRzNWttTFNTVXAraTdyOHJPNXVOcmdWXC9WVUREcHV4TUtHUklITFEyRlpJaHRTZjdUdHNNZ01HTUtMOERWSlwvUFRjcml1cnlUXC9BeENmWERwZW1tUWYydVh4S1JmRHNSb3pRRzlJdkNiOE5ZWHpFcENibjRCS0VcL1RDM0I2R09uM084SUlwM3JvbW53dWRiVlE0WTVqaGc4VGxMOGxkaXgrQTNTOURcL0s3TEJJYTZsVmVCUVcyM0FaUkx5UXIrUmhXcHR3PT0iLCJtYWMiOiI3NGY2MjkzYjAyMDhlMTJlMjcyNDdlYzQ0ZWFlOWI5YmJmNjYwMDdjOGZiMDQ4YmI0Zjk2N2Q0MzEzNjczODE2In0=

Vũ Hoàng Yến nhìn theo bóng lưng của Cửu Thiên, cô ta khẽ mỉm cười và lẩm bẩm: "Quả nhiên anh không phải là ma tu, haizz, sao anh lại không phải là ma tu chứ!”

Ads
';
Advertisement