Liễu Trân Nhi ngẩng đầu lên nhìn thừa tướng bằng ánh mắt căm hận rồi nghiến răng nghiến lợi lên tiếng “Nếu hoàng thượng mà biết chuyện các ngươi làm nhất định không tha cho các ngươi đâu.”
Thừa tướng ngông cuồng đáp lại “Hoàng thượng mà biết thì đã sao chứ? Bây giờ thân thể nàng đã bị ba tên thái giám vấy bẩn không còn trong sạch nữa, hoàng thượng sẽ chê nàng nhơ nhuốc không đụng vào người nàng nữa đâu hơn nữa nàng đừng tưởng thế gian này chỉ có một mình nàng làm hoàng thượng hài lòng hiện tại ngài ấy đã có nữ nhân mới rồi.”
Liễu Trân Nhi lắc đầu “Không thể nào hoàng thượng yêu ta nhất cơ mà.”
“Hoàng thượng chẳng yêu ai nhất cả, người luôn có hứng thú với những nữ nhân khác nhau và nàng chỉ là một trong đó mà thôi, nữ nhân mới sẽ làm hoàng hậu tân nhiệm sau này.”
Liễu Trân Nhi tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm “Là kẻ nào chứ? Chẳng lẽ là Thánh Nữ tiền nhiệm hậu hạ hoàng thượng thị tẩm thời gian qua sao?”
Thừa tướng nhếch môi cười lạnh “Lúc nàng ta làm Thánh Nữ mọi người đều phải tôn kính nhưng sau đó thì sao chẳng qua cũng chỉ là một nữ nhân từng cho không biết bao nhiêu người chạm vào cơ thể, bú vú liếm lồn sao có thể ngồi vào ngai vị hoàng hậu đương triều được chứ.”
“Vậy kẻ đó là ai hả?”
Thừa tướng đưa tay vuốt vuốt chùm râu của mình rồi đắc ý đáp “Là nữ nhi của ta”
Liễu Trân Nhi nghe vậy thì liền cả kinh “Cái gì cơ, nữ nhi của ngài sao?”
Thừa tướng gật đầu đáp “Phải, hoàng hậu hiện nay tuổi cũng đã lớn rồi sợ là ngày tháng sau này không trụ vững được nữa nên ta đã bàn bạc với hoàng hậu để nữ nhi của ta vào cung hầu hạ hoàng thượng, nếu sau này hoàng hậu có bất trắc gì thì ta sẽ phò trợ để nữ nhi của ta ngồi vào vị trí hoàng hậu đương triều”
Liễu Trân Nhi nghe vậy thì liền cười ha hả “Thật là tức cười làm sao? Hoàng hậu tính kế ta làm mọi cách để ngài có được ta vậy mà bà ta lại ngu ngốc không biết là ngài cũng đang tính kế bà ta. Hoàng hậu đúng là thật kẻ ngu ngốc hết thuốc chữa lại để cháu gái vào cung quyến rủ phu quân của mình rồi có ngày ả ta lật đổ bà ta ngồi vào vị trí hoàng hậu của bà ta. Tính kế hại người nhưng lại ngu ngốc bị người thân tính kế mà không hay biết gì cả ha ha ha...ta chống mắt lên xem ngày tàn của người phụ
nữ độc ác đó.
Thừa tướng vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh “Nàng chẳng qua chỉ là một nữ nhân bình thường không thể hiểu những chuyện mà hoàng hậu đang làm đâu, sứ mệnh của hoàng hậu gả vào hoàng cung là để giữ vững vị trí gia tộc hàng đầu của bọn ta, tất cả những gì hoàng hậu và nữ nhi của ta làm đều vì gia tộc chứ không phải vì bản thân mình.”
“Nếu phải lựa chọn phò trợ cho hoàng hậu và nữ nhi của mình thì ta tin là ngài cũng sẽ chọn nữ nhi thân sinh của mình mà thôi.”
Thừa tướng cũng không hề giấu diếm gì mà thẳng thừng thừa nhận “Phải ta một lòng tìm mọi cách đưa Dung Ngọc vào cung chỉ vì muốn nó sớm ngồi vào ví trí hoàng hậu mà thôi, Dung Ngọc nhà ta năm nay chỉ mới 16 tuổi cho nên nó nhất định có thể hậu hoàng thượng lâu dài, nếu như con gái ta mang long thai sinh được hoàng tử sau này ta sẽ phò trợ đứa bé đó trở thành tân vương.”
Liễu Trân Nhi khẽ nhếch môi cười lạnh “Ta sợ là ngài tính toán không bằng hoàng hậu đâu, nữ nhi của ngài ở bên cạnh hoàng hậu chẳng khác nào ngay trước miệng cọp rồi có ngày bà ta cũng sẽ hại nàng ta thê thảm như ta mà thôi.”
Thừa tường vẫn tự tin đáp “Vì nàng là người ngoài nên hoàng hậu mới như thế còn nữ nhi của ta thì khác, nếu Dung Ngọc thành công lấy lòng của hoàng thượng thì say này những nữ nhân khác đừng hòng được leo lên long sàn nữa.
Liễu Trân Nhi khẽ thở dài nói như thế nào thì người trong cung luôn đặt quyền lực lên hàng đầu thay vì nhìn hoàng thượng ân sủng những phi tần của gia tộc khác thì ấn sủng người của gia tộc mình vẫn hơn.
Thừa tướng nhìn vóc dáng gợi cảm của Liễu Trân Nhi thì không thể kìm lòng được nữa bước đến ôm ngang hông của nàng ta lên, ông ta huơ tay lên chiếc bàn đá đem tất cả vật dụng làm đổ xuống đất rồi đặt nàng ta nằm lên chiếc bàn đá lạnh lẽo đó.
Thừa tướng khẽ nở một cười dâm dục trên môi lên tiếng “Đêm nay nàng đẹp thật đó Trân Nhi à, từ lần đầu tiên gặp mặt nàng ta đã đem lòng yêu nàng rồi, ta muốn đem nàng đặt dưới thân ta, đút con cặc ta vào lồn đụ thử xem có sướng không? Ta chờ ngày này lâu lắm rồi Trân Nhi à, cuối cùng trời cao có mắt đã cho ta cơ hội được đụ nàng rồi.”
Liễu Trân Nhi giẫy giụa kịch liệt dùng hai đẩy thừa tướng ra rồi kêu gào “Ta không...ta không muốn..ta không muốn...xin ngài hãy tha cho ta đi mà. hu hu.
Thừa tướng liền khàn giọng lên tiếng “Làm người nhận ơn tất phải báo chứ Trân Nhi...cứ cho là ta và hoàng hậu bắt tay với nhau đi nhưng mà hoàng hậu hãm hại nàng
thân bại danh liệt còn ta lại là người cứu nàng đó. Nếu không có ta cứu nàng thì hiện tại nàng đã trở thành cái bồn chứa tinh ngoài cổng thành rồi còn gì, thử nghĩ mà xem nữ nhân từng được hoàng thượng sủng ái nhất hậu cung bị một đám nam nhân thô tục thay nhau đụ vào lồn thì nhục nhã cỡ nào.”
Những gì thừa tướng nói không phải là không có lý nên Liễu Trân Nhi chỉ có thể câm nín không thể đáp trả, ông ta nói cũng không sai nếu như không phải ông ta cứu nàng về thì hiện tại nàng đang làm cái bồn chứa tinh miễn phí ở cổng thành rồi.
“Nàng nghĩ thử xem nàng xinh đẹp như hoa như ngọc khiến cho bậc vương giả quan lại như ta còn không cầm lòng được thì huống hồ là bọn dân đen, chúng nhìn nàng như thế này chắc chắn là đụ không ngừng nghỉ cho thỏa mãn con cặc của chúng rồi.”
Liễu Trân Nhi nghẹn ngào lên tiếng “Thừa tướng đại nhân nói phải, ta mang ơn cứu mạng của ngài nhưng mà ta xin làm trâu làm ngựa để báo ơn thôi, ta xin ngài đừng vũ nhục ta thêm nữa.”
Thừa tướng liền dùng giọng điệu ôn nhu dịu dàng lên tiếng dụ dỗ Liễu Trân Nhi “Nàng xinh đẹp như thế này làm sao ta nở lòng để nàng làm trâu làm ngựa, nàng hãy ngoan ngoãn làm tình cùng ta hầu hạ ta cho tốt như nàng từng hậu hạ tình dục cho hoàng thượng vậy, ta hứa không bạc đãi nàng đâu nàng sẽ trở thành đệ nhất phu nhân của phủ thừa tướng này.”
Liễu Trân Nhi khó xử, nàng ta biết thừa tướng là tên bệnh hoạn thích bạo dâm nàng sự mình sẽ trở thành nạn nhân của ông ta thì chết không toàn mạng.
Thừa tướng dường như nhìn thấu tâm tư của Liễu Trân Nhi liền lên tiếng nói với nàng “Ta biết trong thành có nhiều lời đồn đoán không hay về ta nhưng mà nàng yên tâm đi ta sẽ ôn nhu dịu dàng với nàng tuyệt đối không làm nàng đau đâu, ta sẽ không bạo dâm nàng đâu mà lo
Liễu Trân Nhi vẫn lo lắng ánh mắt muốn tránh né thừa tướng, ông lại nói tiếp “Ta vì yêu nàng đã nhân nhượng lắm rồi đó Liễu Trân Nhi còn nếu nàng không nghe lời thì ta sẽ bạo dâm nàng cho thật đã rồi đem nàng áp giải vào hoàng cung. Nhưng mà nàng đừng ôm bất kỳ hy vọng nào cả, cho dù nàng có gặp được hoàng thượng thì cũng chẳng thay đổi được gì cả. Nữ nhân đã từng thất thân với nam nhân khác thì sẽ bị tổng cổ vào lãnh cung cả đời này không được trãi nghiệm cảm giác sướng lồn khi được đụ nữa.”
Vẻ mặt của Liễu Trân Nhi liền dao động ngay lập tức bị áp giải đến lãnh cung thì chẳng khác sống như đã chết, nàng ta lại là một nữ nhân dâm loàng làm sao mà chịu được cảm giác cả đời không có cặc cắm vào lồn.
Thừa tướng thấy Liễu Trân Nhi dao động liền mỉm cười tiếp tục dụ dỗ “Nàng tin ta đi Trân Nhi, nàng hãy thử mở lòng với ta một lần, ta sẽ không làm nàng thất vọng đâu.”
Liễu Trân Nhi cùng đường rồi nay chỉ còn một lối đi duy nhất là nương nhờ vào thừa tướng mà thôi nên đành nhún nhường “Trân Nhi đã hiểu rồi, từ nay Trân Nhi sẽ một lòng hầu hạ thừa tướng đại nhân, xin ngài hãy cưu mang Trân Nhi”
Thừa tướng nghe vậy thì biết Liễu Trân Nhi đã đồng ý ở lại bên cạnh mình nên vui sướng ra mặt, liền không chờ được nữa mà cúi đầu xuống hôn lên đôi môi non mềm của nàng ta hôn hít.
Chòm râu của thừa tướng cạ cạ vào da thịt mềm mại của Liễu Trân Nhi khiến nàng không thích nhưng vẫn phải cố gắng cam chịu.
Liễu Trân Nhi đẩy thừa tướng ra khiến ông ta có chút không vui, nàng dịu giọng lên tiếng “Thừa tướng đại nhân đã yêu thương Trân Nhi thì xin ngài hãy thương cho gia đình của thiếp, xin ngài cứu họ khỏi cảnh bị lưu đày ra biên ải nếu được như vậy thì Trân Nhi một đời này nguyện dang rộng chân cho thừa tướng đại nhân cắm cặc vào lồn mà đụ ạ.”
Thừa tướng nghe câu nói này thì rất là hài lòng liền khẽ cười đáp “Tối nay, nếu nàng làm ta hài lòng thì ngày mai ta sẽ sắp xếp cho người thân của nàng đến một thành gần biên cương sinh sống không cần phải đi lao động khổ sai nữa.”
Liễu Trân Nhi nghe vậy liền kéo đầu thừa tướng xuống chủ động hôn lên đôi môi khô ran của ông ta, nàng dùng lưỡi liếm lên hai bờ môi già cõi của ông ta khiến ông ta thích thú sự chủ động này của nàng.
Sau một hồi hôn môi Liễu Trân Nhi thì thừa tướng ngồi dậy dùng tay xé rách phần thân áo trên của Liễu Trân Nhi rồi giật mạnh cái áo yếm màu đỏ của nàng ta vứt xuống đất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất