Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng

 

Mộ Dung Hạc Hiên sợ Hàn Linh Lăng vẫn canh cánh trong lòng chuyện Hồng Viên đến Thần Cung nên lên tiếng nói với nàng “Linh Lăng nàng có tin vào tình yêu mà ta dành cho nàng không hả?” 

Hàn Linh Lăng gật gật đầu “Tin, thiếp đương nhiên là tin vào tình yêu của chàng rồi” 

“Vậy đừng suy nghĩ đến chuyện Hồng Viên xin hầu hạ ta nữa được không? Ta đã từ chối thẳng thừng rồi hơn nữa ngày mai nàng ta sẽ xuất cung bắt đầu đi hầu hạ tình dục cho các đại quan trọng triều, sau khi xong việc sẽ trực tiếp trở về quê hương không làm phiền đến ta nữa.” 

Hàn Linh Lăng gật gật đầu “Thiếp biết rồi, thiếp không suy nghĩ nữa. 

Mộ Dung Hạc Hiên như nhớ ra chuyện gì đó liền lên tiếng nói với Hàn Linh Lăng “À ta báo cho nàng một tin vui, Tiểu Hoa nô tỳ của nàng ngày mai sẽ được đều đến đây để hầu hạ nàng như cũ đó.” 

Hàn Linh Lăng nghe vậy thì liền vui mừng “Thật sao, thiếp còn tưởng là Tiểu Hoa bị sẽ bị đưa về quê nhà chứ.” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền lên tiếng đáp “Ta đã xin cho nàng ở lại chờ ngày vào Điện Thần Trinh bầu bạn cùng nàng, ta biết ở cung điện này mọi thứ đều quy tắc hơn nữa nhưng ma ma trong này không dễ gần nếu có Tiểu Hoa tâm sự nàng sẽ thấy đỡ buồn hơn.” 

“Thiếp cảm ơn chàng nha phu quân. 

Mộ Dung Hạc Hiến khẽ cười vuốt ve gò má của Hàn Linh Lăng “Hai chúng ta đã tự kết bái phu thê định ước chung thân một đời rồi nên nàng không cần phải khách sáo với ta như thế đâu.” 

Hàn Linh Lăng gật đầu rồi hỏi tiếp “Dạo này trong cung có gì vui không hả? Thiếp ở cung điện này chẳng khác nào ở tù cả cứ như bị mù thông tin vậy bởi vì cung nữ hầu hạ ở Điện Thần Trinh không giao tiếp với các cung khác nên chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nữa.” 

Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy thì thở dài “Chuyện vui thì không có nhưng chuyện chấn động thì có.” 

Hàn Linh Lăng tò mò lên tiếng hỏi “Là chuyện gì vậy mau kể thiếp nghe đi Hạc Hiên.” 

“Nàng còn nhớ Liễu Trân Nhi không?” 

Hàn Linh Lăng tỏ vẻ mờ mịt “Hình như nghe quen quen nhưng lại không nhớ đã nghe ở đâu nữa.” 

Giọng của Mộ Dung Hạc Hiên vang lên “Nàng ta đáng lý ra là người trở thành Thánh Nữ tân nhiệm nhưng ta vì bảo vệ nàng mà giả mạo tin tức nàng là đại diện của Thần Trinh Tiết đó.” 

Hàn Linh Lăng liền reo lên “A thiếp nhớ ra rồi nàng ta là Tú Nữ ưu tú nhất trong đợt tuyển Thánh Nữ lần này.” 

Mộ Dung Hạc Hiên gật đầu “Phải.” 

“Đột nhiên chàng nhắc đến Liễu Trân Nhi làm gì, bộ chuyện chấn động mà chàng sắp nói có liên quan đến nàng ta sao?” 

Mộ Dung Hạc Hiên lại thở dài “Phải, sau khi mất vị trí Thánh Nữ thì Liễu Trân Nhi được gọi đến thị tẩm hầu hạ tình dục cho hoàng thượng, nàng ta cũng rất giỏi về mảng chăn gối nên lấy được lòng của hoàng thượng khiến hoàng thượng si mê. Nhưng mà Liễu Trân Nhi được hoàng thượng sủng ái lại truyền đến tai của hoàng hậu lần trước lúc bà ấy đến Thần Cung tìm ta cũng là vì chuyện này.” 

“Chàng đã tư vấn gì cho hoàng hậu hả?” 

“Ta nói hoàng hậu nên đề nghị hoàng thượng phong Liễu Trân Nhi làm phi tần đến lúc đó hoàng hậu có thể quản lý nàng ta, dạy lại nguyên tắc uốn nắn những điểm không vừa ý. Hoàng hậu cũng làm theo nên Liễu Trân Nhi được sắc phong làm Liễu phi trong thời gian sớm nhất từ trước đến nay. 

Hàn Linh Lăng nghe vậy cũng cảm thấy mừng cho Liễu Trân Nhi, nàng cũng áy náy vì đã chiếm mất vị trí của người ta bây giờ nàng ấy trở thành Liễu phi xem như cũng không tệ đi. 

“Trở thành phi tần của hoàng thượng một đời không cần lo nghĩ cũng được quá rồi, chàng đã làm được một việc tốt rồi đó Hạc Hiền. 

Ánh mắt của Mộ Dung Hạc Hiên trở nên đầy tâm sự “Ban đầu ta đúng là nghĩ làm vậy là đang giúp cho nàng ta nhưng bây giờ nghĩ lại ta không biết là mình đã giúp nàng ta hay là hại nàng ta nữa.” 

“Tại sao vậy hả?” 

Mộ Dung Hạc Hiên lại thở dài “Liễu phi được sắc phong mới có hai ngày đã gian dâm với ba tên thái giám bên An Thái Tự ngay trước cổng vào hậu cung chẳng những 

vậy toàn bộ người của hậu cung đều chứng kiến cảnh tượng nàng ta bị hai con cặc đâm vào người cùng lúc nữa.” 

Hàn Linh Lăng trợn mắt lên “Cái gì cơ? Hai con cặc cùng đâm vào người làm sao mà chịu nổi bộ chỗ đó của nàng ta lớn lắm hay sao có thể thể chứa cả hai con cặc một lúc.” 

“Không có, một con trong hậu môn một con đụ vào lồn.” 

Hàn Linh Lăng nhíu mày “Chắc là đau lắm hả?” 

Mộ Dung Hạc Hiên nhếch môi cười trêu ghẹo Hàn Linh Lăng “Muốn thử không?” 

Hàn Linh Lăng liền lắc đầu “Phu quân muốn chết có phải không hả? Rồi sau đó thì sao bây giờ Liễu Trân Nhi đang ở đâu?” 

“Hoàng hậu đã phán tội nàng ta gian dâm làm ô nhục hoàng thất nên đã đưa ta phán quyết áp giải đến cổng thành cho nam nhân nào muốn đụ thì đụ.” 

Hàn Linh Lăng khẽ rùng mình “Thê thảm quá rồi.” 

“Nhưng trên đường áp giải Liễu Trân Nhi đã được cứu thoát rồi, ta mong là nàng ta không gặp chuyện bất trắc có thể rời khỏi hoàng cung này luôn thì tốt.” 

Hàn Linh Lăng tỏ vẻ tán đồng “Phải đó, mong người cứu nàng ta là người tốt để nàng ta thoát khỏi chỗ này.” 

Hàn Linh Lăng im lặng vài giây lại lên tiến hỏi “Hạc Hiên chàng nghĩ là Liễu Trân Nhi có phải là bị ngu rồi không tự nhiên gian dâm ở đâu không làm lại đến ngay cổng vào hậu cung cho người ta bắt tại trận như thế.” 

Mộ Dung Hạc Hiên khẽ lắc đầu “Theo ta thấy thì Liễu Trân Nhi là người thông minh khéo léo nàng ta không ngu ngốc làm chuyện ô nhục hoàng thất ngay tại chỗ nguy hiểm như thế đâu. Ta nghĩ Liễu Trân Nhi bị người khác gài bẫy hãm hại nên mọi chuyện mới suông sẻ như thế chứ, lúc ta trở về từ chỗ của nàng thì trời cũng đã khuya lắm rồi vào thời điểm đó các cung đáng ra đã đóng cửa nghỉ ngơi cả rồi nếu không có người thông báo thì chẳng ai ra ngoài cổng hậu cung làm gì đâu.” 

Hàn Linh Lăng nhíu mày “Vậy chàng có biết ai là chủ mưu đứng đằng sau vụ hãm hại này không Hạc Hiền” 

“Ta đoán tám phần là hoàng hậu đích thân ra tay muốn trừ khử Liễu Trân Nhi khỏi hoàng cung để thỏa nỗi giận trong lòng rồi. Có thể hoàng hậu hiểu sai ý dạy dỗ của ta nên đã lập âm mưu từ đầu để hãm hại Liễu Trân Nhi thân bại danh liệt trở thành tội phạm truy nã của triều đình.” 

Hàn Linh Lăng nhíu mày “Bà ta thật là độc ác mà, hoàng thượng đâu chẳng phải chàng nói hoàng thượng sủng ái Liễu Trân Nhi lắm mà sao lại không tìm cách cứu 

nàng ta.” 

Mộ Dung Hạc Hiên lên tiếng giải thích “Hoàng hậu tính toán rất kỹ rồi, trong thời gian vừa qua hoàng thượng tập trung thị tẩm Hồng Viên không có triệu Liễu Trân Nhi nên đã ra tay nhanh gọn không cho hậu cung đồn đoán đến tai hoàng thượng. Tối đêm qua, hoàng thượng gọi Liễu Trân Nhi thị tẩm mới phát hiện ra vụ việc thì đã muộn, chẳng những vậy hoàng thượng cũng không biết là nàng ta bị oan đâu, chuyện cũng đã rồi bây giờ hoàng thượng cũng không thể cứu vãn nổi tình thế, cho dù có tìm được Liễu Trân Nhi trở về thì cũng phải giam vào lãnh cung mà thôi vì nàng ta nhơ nhuốc khi dám cho nam nhân khác đụ như thế.” 

Hàn Linh Lăng rủ mắt “Thật là tội nghiệp cho nàng ta quá, thiếp cảm thấy mình có lỗi nếu không phải vì thiếp thì nàng ấy mới là Thánh Nữ, không phải rơi vào bước đường cùng như bây giờ.” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền lên tiếng an ủi Hàn Linh Lăng “Nàng đừng tự trách bản thân mình, mọi chuyện đều là lỗi của ta nếu phải có ai đó chịu trách nhiệm với Liễu Trân Nhi thì người đó là ta chứ không phải nàng” 

“Là lỗi của thiếp nếu chàng không vì bảo vệ thiếp thì cũng không cần phải làm như thế.” 

Mộ Dung Hạc Hiên ôm chặt Hàn Linh Lăng vào lòng rồi lên tiếng dỗ dành nàng “Đúng là chúng ta có lỗi với Liễu Trân Nhi nhưng mà ta cũng đã làm cho nàng ta được phong phi vị rồi, ta nghĩ chắc là nàng ta không biết đủ đắc tội với hoàng hậu nên mới nhận kết cục thảm hại này nàng đừng suy nghĩ đến chuyện của nàng ta nữa.” Hàn Linh Lăng gật đầu vòng tay ôm lấy Mộ Dung Hạc Hiên “Tối nay ở lại với thiếp thêm một chút nha, thiếp nhớ chàng lắm Hạc Hiện 

“ĐƯỢC.” 

Liễu Trân Nhi sau khi tỉnh dậy thì thấy mình nằm trong một căn phòng xa hoa lộng lẫy ở một biệt phủ nào đó, người hầu của nàng là một người phụ nữ trung niên tên Diêu ma ma đối xử với nàng cũng rất tốt, nàng cứ tưởng là mình được người tốt cứu giúp nên cảm thấy may mắn vô cùng. 

Sau mấy ngày điều dưỡng lại thì thân thể của Liễu Trân Nhi đã tốt hẳn lên, sắc mặt hào hồng, mấy vết thương nhỏ trên người cũng hết. 

Tối nay, Diêu ma ma đem đến cho Liễu Trân Nhi một bộ y phục màu vàng, phần váy dài mềm mại chất liệu vải thượng hạng, phần thân áo trên được kết hoàn toàn bằng chuỗi ngọc màu vàng lấp lánh nhưng phần áo hơi nhỏ chỉ đủ che bộ ngực căn tròn của nàng mà thôi nên nàng hơi e ngại. 

“Diêu ma ma y phục này hơi hở quá rồi thì phải. 

Diêu ma ma liền lên tiếng đáp “Chẳng phải mấy ngày nay Liễu tiểu thư luôn muốn gặp mặt ân nhân cứu mạng của người hay sao, tối nay chủ nhân của tôi sẽ trở về phủ, 

eyJpdiI6ImFFSUNTdDV6MmxqRGdwWWVZVXdjbEE9PSIsInZhbHVlIjoiWjlLTHZVQkk0TEtPXC8xaXl1TjhuUUhNVUlTWGhpWW9xa2o3TTVhcmV6bXBTOTVoTGZwdWtFdkpiYWxPQUlIRkF3dmhMMjdFOEp3d1hTWEswaW9Vak1yQzU4TXQ5Y0MzSVpOeHhyTklpZldGQjEwR1ZjRjd0V0psU1VpRUJLQmdPQ2MwalJTNzRMK1Z6cVBDUlZUS3NlYUd5dUI0dnRManEwV2hTMlBGem02NHFGRm44MHNvdHNadm9vYjZObDg4eXZqMG4yYUR4RzIwcmFWQzl3RDF3QkVKb0FQSENOWjRYWWN4cUliRUJOXC80SWQxY2JQUnR6MERkZTJ4OGpCaTg3eU9aaUl0cWdRaUM5RGRJUlJIeFB3OEttR2hRUzFMazBlQmljekVNSDRDSFVNM1NKNmkrRU95bnVhNnVpT3U3NHczSU04VXhtQ1lrYnc5Q2d0ck5JRFA1RzJvMnBoNHlxdjRRb1A5aTFTK0Q3MWRraTIzUm9qcTAwU0h5UEpNSmxUak1CR05ZUmQ5Q2wxS0FNSkMwVFZnPT0iLCJtYWMiOiI4N2UyYzgxNmUyY2IyMGJhYzBkMjQwZWYwOWVkOTZkZTNhYmNiZjNhYmIyOTMyYzllZGRlNmIzNjc3NWI0NGQwIn0=
eyJpdiI6Ik50d21GNlRNNkVJWXlNUlRvVEY5aHc9PSIsInZhbHVlIjoiNlVjQ2lXbUVTclFQd2xlZ2NrdzV5a0pySW1HM2Ryd1o0WlZ6K2F3ZGdXV2dcL2JZR29MUmNjbUU0WGM4WlBXTG9ibnJNMVQ0MitGcDFNSUlreUw4UmZmeDRYNlV2VDZScGYxVDFTSmd0OTJuaFBRRU56NGhqcGpaSXZ5SlVoQTI5U0J4NFIzQXBhWXB3djdkcTRWXC9IOWswRnJXWVY3a2xsbVl6OFpiOUIzaG02NU9CZHcrOG80RXZPeXo0aXo5bnhiVjFcL3hzckFkd05VdVFDRW1PVlF0YXdldGswamE2N0VObUZtVitNckkzQWFBUlNTTU9GN05TNU04U2EzN2dVYStSSUtqejhRWHFIOXJKdzhPdkhvdVgwWHUrSDUzMXVHZTJVTHFwNmlXMUNJT2FBWFdxempGWVwvd2NDVGx3ZiszekUyZTV5NWNQaHhRSmFQdDdEOFwvcGNQTUFRQ0l3WHpoR0swdjZsUmZZN1wvd2lCZXU4UGZWVEdsVk5ES2MraEJtVG84MFFUUzZ3VFpvSGZcL2hSUzVXNEJYMiswbEpVbVJcL1wvaWNQa055ellXUEFYZHNlOVZWWDNJWUFIdWN0alZickxwV1BZaGNjR0UwWis5VUtuQXA1UHRUTU8wVFU1cDJKMU5OVE9aWjVjVU1mcnl5WkRaMko4YTFuRFwvV0N1TGswVU8rZmNleHBGQzBqXC9XRlVZMlEzRnM2bDFtYnUxdEJyZHpzSmRyVERnc1doUlwvN0VBOGFDQ01oQWNBeHlBNllsUkhlK3hvanRSYzhERDF6SDMrb0F6Zz09IiwibWFjIjoiMGI0ODJlYjViMGUyMzkwOWY3ZDRiMjIxODBhYTdiYmVmNGU1ODJjNzVmMjgzN2ViMWVmOGEwNTU2YzkxMjFkOSJ9

Thừa tướng đứng bên ngoài phòng của Liễu Trân Nhi nghe những lời mà nàng ta nói với Diêu ma ma thì trong lòng vô cùng phấn khích, ông ta thầm nghĩ “Làm tất cả để báo ơn cứu mạng sao, để lát nữa ta xem nàng dùng kỹ năng gì để hầu hạ ta đây Liễu Trân Nhi.”

Ads
';
Advertisement