"Đừng..." Lâm Thanh Thanh vươn tay ngăn cản, nhưng đã quá muộn Lưu Chính đã đưa tinh dịch đến bên miệng, anh còn cẩn thận nếm thử.
“cũng không tệ lắm, nhưng không ngon bằng nước dâm của em."
"Anh... khuân mặt Lâm Thanh Thanh trong nháy mắt đỏ ửng cả lên. Lưu Chính cười bế cô lên, ném lên trên giường, nhỏ giọng bắt nạt cô: "Em không tức giận chứ? Anh thật sự không cố ý, cái miệng nhỏ nhắn này của em quá tuyệt vời, anh nhất thời không chịu nổi."
“Em không trách anh..." Cô chỉ là có chút tức giận thôi, nhưng cô cũng đã từng không kìm được như vậy... Hơn nữa anh còn nuốt xuống rồi, ngẫm lại cô chỉ nuốt một chút, còn anh đã từng ăn của cô...
“Vợ anh thật tốt." Lưu Chính cúi người hôn lên môi cô, dùng đầu lưỡi cạy ra hàm răng trắng của cô, cuốn hết tất cả tinh dịch còn sót lại trong miệng cô vào trong miệng anh rồi nuốt xuống: "chồng em có được không?”
Lâm Thanh Thanh được dỗ dành như vậy thì đỏ mặt gật đầu: “Được.”
“Vậy em có muốn thưởng cho chồng em không?" Lưu Chính mặt dày hỏi.
Lâm Thanh Thanh cau mày nhìn anh, cô đã ngậm cho anh rồi... Anh còn muốn phần thưởng gì nữa?
Lưu Chính quay mặt sang một bên, chìa má về phía cô.
Lâm Thanh Thanh sửng sốt một lúc, sau đó hiểu ý anh, hơi nhổm đầu lên, hôn một cái trên má anh.
“Cảm ơn vợ đã khen thưởng.” Lưu Chính hôn lên môi cô, nhấc một chân của cô lên rồi chen vào giữa hai chân cô: “Giờ thì đến phiên chồng em thưởng cho em.”
“Lại đến nữa? Đừng mà.." Vừa rồi anh đã giày vò cô một hồi rồi, vậy mà còn muốn nữa à.
"Thằng nhỏ còn chưa cắm vào cái huyệt nhỏ của em đâu, sao có thể đừng được? Cái huyệt dâm này không muốn gậy thịt lớn sao?" Vừa nói, cự vật lớn của Lưu Chính vừa cọ xát vào huyệt nhỏ mọng nước của cô.
“Ưm... Nhưng em mệt.” Cô không muốn nữa đâu, huống hồ anh vừa nãy đã liếm cô một hồi rồi.
“Em chỉ cần nằm đó là được.” Lưu Chính tách hai chân cô ra, tiếp tục cuộc yêu.
“A..." Huyệt nhỏ có chút sưng đỏ của Lâm Thanh Thanh lại lần nữa bị cây gậy thịt kia xâm nhập, thân thể cô vốn đã trải qua một lần cao trào nên lúc này cực kỳ mẫn cảm, toàn thân không khỏi trở nên mềm nhũn.
Cô thiếu chút nữa ngất đi trước cuộc xâm lược của anh, chỉ có thể rên rỉ theo bản năng. Thế nhưng, huyệt nhỏ của cô lại như không biết đủ mà cắn chặt lấy dương vật của anh, vách tường thịt cô rút lại, đẩy cự vật anh vào càng thêm sâu hơn trong huyệt.
Thanh Thanh nói là mệt rồi, nhưng huyệt nhỏ bên dưới lại còn chưa sương đủ đâu.
"Cái huyệt nhỏ này sao lại dâm vậy hả, thích cự vật lớn của chồng em thế cơ à?”
Hai bầu vú này của cô gần như đã bị anh niết chín, hồng phấn mềm mại, mỗi lần anh nhào nặn sẽ đều thành những hình thù khác nhau, như thể thích ứng được với sự dày vò yêu thương của anh rồi.
“Ưm... A..." Lâm Thanh Thanh đã quen với những lời lẽ thô tục của anh. Mặc dù có thô tục đấy, nhưng nghe vào cũng đã không còn chói tai như trước nữa rồi, thậm chí có đôi khi cô còn cảm thấy rất dễ nghe, nghe xong sẽ cảm thấy toàn thân nóng rang ngứa ngáy, thân dưới không nhìn được mà chảy nước.
Lưu Chính đại trương đại hợp mà thọc rút cự vật của mình, mỗi lần đều sẽ đâm vào đến tận hoa tâm của cô, rồi sau đó lại rút ra rồi lại đâm vào.
Cứ thế cho đến khi Lâm Thanh Thanh kêu to một tiếng yếu ớt, toàn thân cô run rẩy, nước dâm từ trong hoa tâm cứ bị anh từng lần từng lần đâm cho trào ra, thấm ướt khăn trải giường bên dưới thân cô.
Hai người lăn lộn không biết mệt mỏi trên giường, thể lực của Lưu Chính quá kinh người, làm đến nổi Lâm Thanh Thanh ngất đi luôn.
Chờ đếm khi cô từ từ tỉnh lại, vậy mà Lưu Chính vẫn còn đang dùng gậy thịt lớn kia thọc rút trong huyệt nhỏ của cô. Huyệt nhỏ đau đến mức không cần xem cũng biết hẳn là nó đã sưng lên rồi.
Chọc cho Lâm Thanh Thanh tức giận đến đỏ cả mặt. Nhưng quả thật, đối với việc ngày ngày bị cái thứ to lớn kia giày vò, cô cũng là ăn quen bén mùi rồi...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất