“A đừng.." Lâm Thanh Thanh lại lần nữa ngồi lên đùi anh, anh đã lột xong mảnh quần lót dưới người cô ra. Cô cứ thể loã lồ thân dưới mà ngồi lên đùi anh. Càng khiến Lâm Thanh Thanh xấu hổ hơn là cô đang ngồi dạng chân ra, tư thế này làm âm hộ của cô lộ hết ra ngoài, hướng về phía anh, dường như đang mời gọi...
Âm mao của cô thưa thớt chứ không rậm rạp, ngay cả những nếp uốn mở ra giữa hai chân cũng đều hồng nộm. Lúc cô giúp anh tuổt côn thịt, huyệt nhỏ của cô đã theo đó mà ướt sũng cả rồi, giờ phút này nó đang rộng mở, cửa huyệt nho nhỏ màu hồng không ngừng trào nước dâm ra ngoài. Cứa huyệt cứ mấp máy mấp máy, chẳng khác gì đang mời gọi côn thịt của anh nhanh nhanh tiến vào.
Mà cự vật của Lưu Chính giờ đã ngẩng cao đầu, đứng thẳng tắp trước huyệt nhỏ của cô. Lưu Chính cởi hẳn áo ra, để cô hoàn toàn khỏa thân trước mặt anh.
Hô hấp của Lâm Thanh Thanh càng thêm hỗn loạn, lồng ngực phập phồng lên xuống, bầu vú theo đó cũng nhấp nhổm không ngừng. sắc mặt cô ửng Hồng dùng đôi mắt Hàm xuân nhìn Lưu Chính, vừa thẹn thùng lại vừa sợ hãi .
Đây là lần đầu tiên cô đối mặt với Lưu Chính một cách bình tĩnh như vậy.
Người đẹp nằm trong vòng tay anh, hầu kết của Lưu Chính lăn lộn, bàn tay to của anh cọ sát trên thân thể mềm mại của cô, thật đẹp vở thể cô đẹp như một bức tranh.
Đẹp đến nỗi không chân thật như vậy, nhưng giờ cô lại ngồi trên đùi anh, hai chân dạng ra, để lộ huyệt nhỏ, chờ anh tới cắm vào, làm cho cô đến dục tiên dục tử, đến quên cả bản thân mình, tốt nhất kêu anh là dùng sức mà làm cô.
Nghĩ đến đây, Lưu Chính thấy nóng bừng cả người. Anh nóng lòng muốn căm cây gậy thịt của mình vào trong huyệt nhỏ ấm áp của cô lắm rồi.
Lưu Chính vòng tay qua eo cô, áp mạnh để cô dán cả người vào anh.
“A!” Lâm Thanh Thanh bất ngờ bị anh ôm siết vào người. Cô vội vàng vòng tay ôm lấy cổ anh, hai bầu vú mềm mại dán vào ngực anh, đụng vào vết thương của Lưu Chính, khiến anh kêu rên một tiếng.
Lâm Thanh Thanh cuống quít muốn tránh ra, nhưng Lưu Chính không chịu buông tay: "Đừng cử động, để anh ôm em một cái, anh chưa bao giờ ôm em như thế này cả."
Ôm một Lâm Thanh Thanh trần truồng như thế này, để cả cơ thể cô dán trên người anh.
Ngay cả huyệt nhỏ nơi thân dưới cũng dán vào đùi anh, nóng hổi lại mềm mại, càng thềm nhiều nước dâm ẩm ướt chảy ra, thấm ướt cả chân anh.
Lâm Thanh Thanh không dám thở mạnh, cô cứ như vậy vòng tay qua cổ rồi dựa vào người anh.
Lưu Chính điều chỉnh góc độ sao cho huyệt nhỏ của cô dán lên trên cự vật của anh, thân gậy cố ý cọ xát qua lại mấy cái trên cửa huyệt.
Lâm Thanh Thanh cảm thấy có chút không thoải mái, âm mao bên dưới của anh quá cứng, đâm vào cửa huyệt khiến cô khó chịu. Cô muốn dịch ra một chút nhưng Lưu Chính không chịu, anh cứ thế ấn chặt eo cô, cự vật bên dưới cũng bắt đầu đong đưa theo nhịp.
Thằng nhỏ của anh không chui vào trong huyệt nhỏ mà cứ mãi dây dưa cọ sát vào cửa huyệt, lại vài lần mài cọ âm đế của cô, khiến cô suýt chút nữa kêu ra tiếng.
“Hừ.” Lâm Thanh Thanh chịu không nổi mag ôm siết lấy cổ anh, lại vùi mặt vào đó: “Có chút ngứa..” Nam căn của anh cọ xát trên cửa huyệt, làm cô cảm thấy trong
huyệt trống vắng, cô muốn cây gậy thịt thô to của anh cắm vào bên trong.
“Tại sao lại ngứa? Hay anh để thằng nhỏ lớn tới giảm ngứa cho em nhé. Cự vật lớn của anh cảm giác được là cái huyệt nhỏ của em đang chảy nước rồi này. Em có muốn chồng em làm em không, hửm?" Cánh tay Lưu Chính như gông xiềng vây lấy eo cô, cự vật lại tới tới lui lui cọ cọ cửa huyệt của cô.
"Ưm..A.." Lâm Thanh Thanh không nhịn được kêu lên: "Đừng như vậy mà em chịu không nổi, a...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất