“Quả thật là quá đáng tiếc.”
Tiếp đó Irina cũng không nói gì nhiều với Đại Hành Giả, sau khi tùy tiện trò chuyện vài câu thì cô liền đứng dậy đi ra khỏi Tửu Quán Lãng Mạn.
Mà sau khi Irina rời khỏi thì Đại Hành Giả cũng đi ra ngoài Tửu Quán Lãng Mạn.
Đại Hành Giả đi từ quảng trường Rose tới quảng trường Fian, ít ai biết rằng tổng bộ của Cục Thần Bí chuyên giải quyết những vụ án liên quan tới siêu phàm giả tại Vương Quốc Hắc Dạ cũng nằm ở quảng trường Fian này.
Đi tới con hẻm nhỏ không người, Đại Hành Giả tháo mặt nạ xuống và cởi cái áo đen ra, làm lộ ra một bộ quần áo màu đen khác nhưng gọn gàng sạch sẽ và tinh tế hơn, đây là đồng phục của một quan trị an bình thường.
Hắn có mái tóc màu nâu và đôi mắt màu lam, cả người có khí chất lạnh lùng cứng rắn. Nếu Irina nhìn thấy gương mặt của Đại Hành Giả thì cô nhất định sẽ giật mình hoảng hốt vì Đại Hành Giả rõ ràng là người mà cô quen biết —— Grace · Mintneva!
……
Irina không biết thân phận thật sự của Đại Hành Giả, sau khi có được 1002 Pal thì cô liền chạy đi mua một bộ quần áo bình thường có giá 60 Pal trước, sau đó cô về nhà một chuyến thay bộ đồ này, mái tóc vàng kim trút xuống như thác nước, đôi mắt màu đỏ lộ ra vài phần vừa lòng.
Sau đó cô đứng thẳng người lại và đi tới một nhà hàng xa hoa gần nhà nhưng những món ăn mấy trăm Pal ở đây không phù hợp với khẩu vị của Irina nên cô ra khỏi đó và đi hưởng dụng cơm trưa tại một quán ăn bình dân bên cạnh một con hẻm, tiêu tốn tổng cộng 12 Pal.
Khi dùng cơm xong Irina lại đi về căn nhà số 19 nhưng trùng hợp là cô lại thấy có một thiếu nữ đi ra từ căn nhà số 20 ở kế bên.
Thiếu nữ có mái tóc dài màu đỏ và đôi mắt màu nâu, dáng người được bao phủ bởi một chiếc áo khoác màu vàng nhạt nên Irina không thể thấy rõ ràng nhưng ở phần dưới áo khoác thì có thể thấy được đối phương có một đôi chân thon dài nhỏ nhắn không chút mỡ thừa, đôi chân đó càng thêm nổi bật dưới ánh mặt trời.
Khi thấy Irina lấy chìa khóa mở cửa ra, đôi mắt thiếu nữ ấy lập tức sáng lên sau đó cô đi tới gần Irina.
“Chào buổi trưa, tiểu thư, cô chính là người mới thuê căn nhà số 19 này đúng không?” Giọng nói của thiếu nữ tóc đỏ có vài phần chờ mong.
“Đúng vậy.” Irina gật đầu, cô nói ra họ tên mà bản thân đã sớm chuẩn bị từ trước: “Tôi tên là Ariel · Luo, về sau chúng ta sẽ là hàng xóm của nhau.”
“Thật tốt quá, cuối cùng bổn tiểu thư đây không bị quấy rầy bởi người đến từ vùng cực địa kia nữa rồi.” Thiếu nữ tóc đỏ hưng phấn tới mức muốn nhảy dựng lên.
Người đến từ vùng cực địa?
Là người đến từ Vương Quốc Cực Địa sao? Và cũng là người đã thuê căn nhà số 19 này trước chính mình sao?
Thiếu nữ tóc đỏ thì vẫn tiếp tục nói: “Đúng là ban đầu tôi chẳng có ý kiến phân biệt người khác hay gì cả, nhưng bọn họ lại có một cái phong tục làm cho người khác khó chịu thậm chí là chán ghét, đó chính là sẽ hét lên một tiếng to hết mức ra ngoài cửa sổ vào lúc 6 giờ sáng nhằm tuyên bố một ngày mới đã bắt đầu. Trời đất nữ thần ơi, đó là 6 giờ sáng đấy! Chẳng lẽ bọn họ không biết những người khác còn đang ngủ hay sao?”
Thấy thiếu nữ tóc đỏ không ngừng nói chuyện cùng với hành động quơ tay múa chân kia, Irina không khỏi mỉm cười.
Sau khi nói một hồi lâu thiếu nữ tóc đỏ mới hồi phục tinh thần lại, tiếp đó cô liền cười và nói với Irina: “Quên tự giới thiệu, tôi là người thuê căn nhà số 20, tên tôi là Silvia · Bella và là một trinh thám.”
Trinh thám?
Biểu cảm trên gương mặt Irina không khỏi trở nên cổ quái, cô nhìn từ trên xuống dưới rồi đánh giá Silvia thêm một lần nữa, căn cứ theo suy đoán của cô thì hẳn là đối phương lớn tuổi hơn cô nhưng cũng không lớn hơn bao nhiêu, đại khái thì Silvia tầm khoảng 16-17 tuổi nhưng đối phương lại là một trinh thám?
“Về sau nếu cô có vấn đề thắc mắc thì hoàn toàn có thể tìm tới tôi, xem xét về chuyện chúng ta là hàng xóm thì tôi có thể giảm giá cho cô.” Silvia vỗ vỗ vai Irina rồi nói.
Cô cao hơn Irina tầm nửa cái đầu, khi đứng quá gần thì Irina còn phải hơi hơi ngửa đầu để nhìn Silvia.
“Có thể, nếu tôi có nghi vấn thì sẽ gọi cô.” Irina gật đầu, cô mở cửa ra đi vào trong nhà.
Vừa vào nhà sắc mặt Irina liền trở nên tái nhợt.
“Khụ khụ khụ……”
Khi ho Irina dùng tay che miệng lại, khi lấy tay ra thì cô liền phát hiện có không ít máu tươi dính trên tay.
Lê Minh Chi Thư vẫn còn tiếp tục nguyền rủa.
Irina không biết loại nguyền rủa này sẽ kéo dài trong bao lâu và cuối cùng cô sẽ thành ra thế nào nhưng hiện tại cô đang cảm thấy rất khó chịu.
“Mặc kệ như thế nào thì cũng không thể lãng phí máu được.”
Irina vươn tay còn lại cầm một tách trà có hình gấu mini rồi chậm rãi để cho máu chảy vào trong tách, tiếp đó cô thi triển Trượt Thuật vào bàn tay dính máu, ngay lập tức những giọt máu còn sót lại chảy hết vào trong tách, không hề lãng phí một giọt nào
……
Học viện Ngân Diệp.
Chỗ ở của Becky đã bị phá huỷ nên cô không thể không chuyển vào trong một căn biệt thự mới.
Dùng cơm trưa xong, Becky đi từ nhà ăn tới phòng sách, tiện đường cô khẽ quay đầu nhìn sang Feline đang ngồi trên sô pha trong phòng khách với vẻ mặt u buồn.
Becky dừng bước, cô nghĩ nghĩ một hồi rồi đi tới nói: “Feline, cô tính toán sau này làm gì?”
“Thần không biết.”
Feline lắc lắc đầu, cô thật sự không biết, thiếu nữ Irina luôn làm bạn với cô đã không còn thì cô nên làm gì bây giờ?
Irina là người bị Vương Quốc Minh Nguyệt vứt bỏ, mà cô thì đương nhiên cũng bị vứt bỏ giống như Irina nên cô không thể trở về Vương Quốc Minh Nguyệt được, trong lúc nhất thời cô cũng không biết bản thân nên làm gì bây giờ.
“Nếu không thì về sau cô hãy làm hầu gái của ta đi?” Becky kiến nghị.
“Xin lỗi điện hạ, thần không thể đáp ứng được, thần chỉ biết làm hầu gái cho công chúa Irina.” Feline không hề suy xét về chuyện này, cô cười gượng từ chối lời mời của Becky.
Trên thực tế hiện tại đối với cô mà nói thì làm người hầu cho Becky là lựa chọn tốt nhất nhưng cô không muốn làm như vậy, không phải là do cô có ý kiến gì với Becky nhưng mà cô chỉ muốn chăm sóc cho mỗi Irina mà thôi.
Khi nghĩ tới Irina, thì những hình ảnh về thiếu nữ ấy không ngừng hiện lên trong đầu Feline, làm cho cô không khỏi thất thần.
“Nếu cô có cần giúp đỡ thì cứ nói với ta, ta sẽ cố gắng trợ giúp cô.” Becky khẳng định nói.
“Cảm ơn người.” Feline gật gật đầu.
Thấy thế, Becky cũng không nói gì thêm nữa, cô tiếp tục đi tới phòng sách.
Feline vẫn như cũ ở ngồi phát ngốc trong phòng khách.
Sau này mình sẽ làm gì?
Trên thực tế, cô đã từng nghĩ tới việc tự sát, sau khi Irina chết thì có thể nói là cô không còn người thân nào nữa, không gia đình, không họ hàng thì tại sao cô lại phải lưu luyến thế giới này? Nhưng khi kéo đặt ngay bên cổ thì cô lại để nó xuống, không biết tại sao nhưng cô lại cảm thấy mình không thể ra tay được, phảng phất như thể cô đã không còn sống vì bản thân mà còn phải có trách nhiệm sống thay cho Irina nên cô không thể tự sát được.
‘ ngày mai sẽ phải hạ táng thi thể công chúa điện hạ, ít nhất thì vào ngày công chúa được hạ táng thì mình phải làm bạn với công chúa’.
Feline nghĩ thầm.
……
“Khụ khụ khụ……”
Irina lại tiếp tục ho ra máu, lời nguyền của Lê Minh Chi Thư vẫn tiếp tục hành hạ cô.
Cô để cho toàn bộ số máu đã ho ra chảy vào trong tách trà và không lãng phí một giọt nào vì máu của cô thuộc nhóm máu Y ẩn chứa tác dụng thần bí, nó khá quý hiếm.
“Có chút phiền phức đây, lời nguyền này thường xuyên đột nhiên trở chứng nặng hơn, chỉ có trời mới biết thời gian nó làm vậy là khi nào, nếu như nó phát tác vào những lúc không tốt thì làm sao bây giờ?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất