“Nam mô a di đà.”
Pho tượng phật khổng lồ khẽ ngâm một tiếng dài, sau đó chậm rãi ấn cự thủ xuống như thái sơn áp đỉnh, khiến những kẻ phía dưới bị một luồng cự lực cường đại đè nén.
“Tượng phật này có một tia khí tức mỏng manh của Hư Linh cảnh, chắc chắn tên trọc đó đã vận dụng bảo bối được tồn tại thượng vị ban phát, mới có thể tạo ra uy năng bậc này!” Gã đại hán Bã Lạt sắc mặt ngưng trọng nói, khiến mấy kẻ khác không khỏi có nét khó coi hiện lên trên gương mặt.
Tất cả đồng loạt bạo phát sức mạnh, cố gắng đánh tan luồng uy áp ép xuống, vô vàn năng lượng mang các màu sắc khác nhau đang đồng thời vùng lên, muốn phá tan kim quang chói lọi cả một mảng trời.
Thanh niên hòa thượng khẽ niệm một câu phật hiệu, hai tay chắp lại, sau đó nét mặt trở nên sắc lạnh, ngữ khí trào ra sát ý: “Bần tăng trước nay luôn ăn thịt chứ chẳng ăn chay, nên hôm nay cũng không ngại thu thêm vài cân thịt!”
Lời vừa dứt, quanh thân hắn ta đã xuất hiện mười tám món bảo cụ tỏa ra kim mang nhàn nhạt, rồi tức thì khuấy động uy năng, hướng xuống đám người phía dưới mà công kích. Thiên địa nguyên khí trong cả một khu vực lớn bị đảo ngược, không gian kinh hãi lung lay cực độ, địa hình bị phá hủy tàn tạ, chỉ còn vài thân ảnh đang gắng sức chống đỡ.
Cách đó vài chục dặm, A Diệt cùng chó vàng vừa đặt chân xuống một địa phương an toàn, kinh hãi nhìn tới vùng chiến trường trước mắt. Chó vàng hoảng sợ nói: “Tên trọc đó sao có nhiều đồ chơi bá đạo tới vậy? Đám người kia chí ít phải có phân nửa bị hắn chơi chết!”
“Đây chính là nội tình của kẻ được những tồn tại thượng vị dốc lòng bồi dưỡng sao?” Họ Diệt khó tin lẩm bẩm, quả nhiên tự mình vươn lên vẫn không thể sánh bằng kẻ sinh ra đã ở vạch đích.
eyJpdiI6IjdUNTdONmVmZzZSRWNDUWdCbUFGckE9PSIsInZhbHVlIjoieFhmY1wveTVIdEd5bFBIVjI3WnlER0VuN2tDZEtPRUxTa3BKXC9uOXdUdlZRODlETW1pRHIrQVgzOEZwUUV2VVplZ08rbUErTitKNEdnU2FiZExTOUlsUnhzbXhtamdaZ3c2b2hNaXBxaGRxMVwvSlFwNVZuR1hNb1hIOFFKRmxoVXpOdmJuTFwvbEVmRCtNMmZSeUpaMTd6cGVTemJ3d01YN0RyY1BjekVCbnhucmgzRE1ZeHIrODdMSkNTbEtqSWxjZEtPSU9pdWFCQVBwNEo4YUV0WGJzQ3B3eU5wV1I3VzhiaEV4SVgySVp6OUJ6V3lkXC9cLzRKNmFORHpaT2dVZGdZcE0xYndcL0NHUk1cL3RjTzVTbFFWVk9JamVcL2ZHYm5ibmtjckg4Mms3TmxJMDBoQzlyTmd4WmtscUpHUXQ5alY5WjVpb0FXU3FRYUoxcjY3MjdjOWNKNk1BTGZGSElYV1dcL0NmamIrekFJUHlPdEk5b05qZ3lGdkNsSDJKdHA0ZW11TUlybXVlU1Y3NWFVUDdcL2ptSzE5c25nMytsaTh4dWJWbkR4SlN6T2o0b2lnWTYyaUtDSHgwN2dqK1wvT0ZLc3JtZkJPaDdHMVk2clFSQ0RXMVZnY1ljZisxcUNSWDNNOFlkSUFiZzBlVWxiNEEybkJEU3pQMG9wY2dZTnlIN0JHc2xxenBRMWJuaGNSQ3FWYzh3MVVRQm5tRkNEZWUxYmd3c1AyQzBldHdtdTdXK3psNitMVEFKdDZYVFJLZEpESGtyOWg5WWVwTlhIcmdBMHBuMGZLNVo2czBWbTlRUElpWVwvYXo5U3J2WjNSWDA1M0ptXC9BQjVyUXpOSjE5ZEFqOHdveDFVRUxJeGw1d2NnVTlDRzRvM0h3SzZObVNjWTQ0TGJxSm1pSTBWSVNjRHRpZHNTaHkzUkZ1U3N2UDN5dHVTajlKd3VrbXFsZzZKXC8zNVEydGtPZG5Ec2FCbDlCN0V1RUppbXFqbjlxZkNNSHM4d3g3VFRUc1VISFRJeVNuakZMQWhJWjZRZWdkdlwvczBJbFpZc0lNQ2dxTDkwaW80Rk1GRVJJVXRTOWRkdHk1VXR1bUxqUE1KWEMxTERKMVFKMFVmcWprWWVtSVwvMUV6VTVHT1FSdzFxUTRJNTNmMTY1WlwvYWM4M09XMXI2OVwvcDQycURiWTNYNlVWaUw4YnQ5SkxRMkpZWGhPbEQrb0cxYzZTanNFbzNVOFpxeUR0b1l0UlhTRWh4OTJEd3pSUHFzVWUzbmpjTVRtcW5hUk9pQXJIUVpac2lldysrcVwvbVwvNFpNbk4zS0M3VUxFUGF1bXR5VGRZdHVud2RpZlZ5Q3BveUhiWXkrZlhDZklhMHNWdHFcL1pKTDB0MGlkbXlGd3gweDlMOVNCNHVqQ1ZwYmV3UmQ0WnlvbFQwaDNKREpHdCtiRlhCcWlvbVgyQjlxVE9uaXRmT2FBQktvSWRMSkI5Z0FwSllnblRPbE5kMjF0XC9xNUtpZkVlc2ZPT0xvUkNtQnhTUVJcL3BqNzRSUHcxNWNldjUraEc1dWZZeEkwaU52VktOUUJJVllRU1pFVko0MlF0VlFtMFBxOFNRZjgycUMwbjg1WWdzbzF6K0tmamdoczFMcHRcL0YwK05DdnRZQWcwSW8rYkpNNXFVY3R3MFluYldNcGJETEhGNW9MamVWNHRZTkJvRWpDdzR6cEo4bEZTR0lGUzVlZE5MZTdtOW96NElETG8yR1pEaU1JSjdTNlIxV1wvdGMxa0JGeUZSdXhIZXpDTWQ3NERhYUhCT292aHpQMGpheEk4WVVBcGhEY2h2T1B5aDI4emVJSjlHbzd5amhiVzNFNVJRNDZKdzV6azJ6dlg5cnpYOFhmZXY1TVdleU55MGFhYkVtMmJiTWtZUk14aG0zM2ErdzRBRjVUWW41SkRXc0RLWWxOaW5PcTNKXC9pVkVcL1FyYmhjM2xHWTBJMk5HNityTUxKWkpcL0ZtUWl3NzdLa1FHZEVHc0lVUTJDcmcyWDdEbTYxcTBxbXlcL0U2SGFldFZaY0JGeENjQlwvUFRGeVRPR2NXQzRKK1lJc3FxN1k2aERuQUp2YU9kUWNCK3o1YXJ6dGp2eXpmWEwxUlhjUnNGZ1FLSVwvbEdzN1VoVmdWXC9YTURHUFhyc0lET2xSVDJxWjlGelVNK1dacXVMaFluSE03cllwb1ZBV0tTSExSM2Zzd2prZGVFbFRHbVFQM1AxdDlqOHpXYUpoTUZvZVFVZWlHcTY0d2VrYWRhdFZCNHQ0WjIxek95YUtObysyVVlcL1l2XC91WFdcL28xWWtRY3lJTW51NVNMS2dIaWxBbG1tVE5xWnZ1UjFtdXFRUFwvODNoOUFWSUJmYU1YaFcwTTJGOHBWalBDWmhocUlNMXJvOG9cL3dQQ0MzdHFYMENcLzljU3lvdStmTk5WUlRVNGRZeXRuK29lUjUxcUQ5b0o2M0Jsam8wR0ZsUml5bzFjWkhzRVwvT2I1ejNWUGZsUlk0WStsS1JXM3JxbjYyNGRvVlg1VjM3SThnclZcL05XQ0RBMkxNV3lNRWRxS1VhdE1xSnRlRCsxdjBkQmVjTHFuYlhlWFwvMVwvZTlLY3ZyY2FZOXpKVkQrc1wvQ2JNTzVPRGVkZzZ1clhUbjVQalM1SWpSZ0xGR1lCMTZyOGwyUytYSXpMbUZIWGN5blJENW9DMU9KQ0lcL3h5R0NIc1pUMjhiUWNka3F5cW9LNW9Uc3RQb2N6K0Voa0VwR1NEYTNudWJ1SG1QNGhvSW9xWTVsRE9kbzRxaTk2bVdHTVd4bnlCN3lrU3BmV0g4TnFXdEV3c0RrWDhaN3JsaFRzRldBc1VnWVViK3JJSFArdTFMTVZGT2s5MUxUS0JiWGtTUWIxdjdXWlpBTitTM1wvRkU4aWk1OTJHUm1sRG9iVk13RnN4eGhZNjVGR0xJRzBWRTJIdlYzOFdnaVpUbUhodkFkUVk4ZlRrQ2pnNFA1RHV1UVRtTEl4STJUU2dORE5IcFI5VElUbFNhOXh6aEVnZ2crVWV3YjN4d2pwXC9zSW1MTTFVWVhQZVlVN3J1dHhUalBZR3BiZjJzV2FJU25FVFJ2ZmtjYXUxcmJKY3g2YWpSbENsVGttK3F6YU5zNUcxUDJDMVFWenU0VlVPQXVIZm8yK3lGZjlMSXBETW1iRmk0bXB5KzZhVzFZWVRDXC9JbkVVdUE9PSIsIm1hYyI6IjA2ZjljNzM5NDU4NGY4MjUzNTY2NjY3MDViMTQ4YzQ5MTMyZTMwNzg5NWYyNDMxOWY3ODg0NzQwYzY0NTdhZDUifQ==
eyJpdiI6IjJJdVRNY3hoam1qd1wvbDFFblJ5WXFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImI3UEMxVEd1QURDM3hVNVwvQjlkNzJpMTlQVFNocENLYStZZGpET1pxNVU3WFBScTd0K0ZUek5SaGhsMjRyTU56SFl0XC9QWTd4UUlNQmMwbjhUVjhETmFpb2xJemFhOFFZXC9ZNFwvU3hadHdvZz0iLCJtYWMiOiIzMzc2NDYyNmEzNDcwOTYxYzUyMzRjOTk5MGQwMWU5MGQ0NGM3NmI4MzE2MGI5MDI0ZTkwZGYwOTRlYWZhMzA2In0=
Chín tồn tại Bỉ Ngạn cảnh ai nấy đều không lành lặn, chỉ qua thời gian chén trà lớn, hai kẻ đã thiệt mạng, khiến bảy tên còn lại càng thêm ý kị tên hòa thượng kia. Sau khi sát sinh, hắn ta vẫn giữ sắc mặt hờ hững mà nói: “Sau đây sẽ là chiêu thức cuối cùng của bần tăng, nếu kẻ nào có thể sống sót sau chiêu này, thì bần tăng cũng không quản tới nữa.”
Nơi xa, một người một chó hít vội ngụm khí lạnh, toàn thân lạnh toát, khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt. Chó vàng khó tin thốt lên: “Tên... tên đó thực sự là nguyên sĩ hạ vị sao?”
“Linh nguyên mạch thần thông, Vô Lượng Bảo Cụ!” Sau câu nói đó tức thì kim quang ngập trời, cả một khu vực rộng lớn tràn đầy tinh điểm kim sắc, nhìn rõ mới thấy mỗi tinh điểm là một món bảo cụ Địa giai, có tổng cộng 1080 chiếc.
Theo tiếng phật hiệu của gã hòa thượng, toàn bộ bảo cụ phật gia vừa xuất hiện tức thì bạo khởi thần thông, từ bốn phương tám hướng công kích bảy kẻ đang chật vật, nhiều khí tức mạnh mẽ dần dần tàn lụi, bị những cú oanh kích cường đại dập tắt sinh cơ.
Trong cơn chấn động khủng khϊếp đó, một đầu chu tước phá không bỏ chạy, trên thân đã đầy rẫy thương tích, khí tức hỗn loạn. Cũng may nàng ta có tốc độ phi độn cực kỳ nhanh, cho dù bị nhiều thần thông đuổi theo muốn công kích cũng không thể bắt kịp.
Vô vàn thi ma bay về một hướng khác, trong quá trình bỏ chạy đám thi ma này đã bị diệt sát rất nhiều, số lượng nhanh chóng giảm mạnh. Cuối cùng chỉ còn có mười mấy đầu toàn thân thoát khỏi phạm vi công kích của hàng ngàn bảo cụ phật gia, một tên trong nhóm thi ma hóa thành thân ảnh béo ú, chính là lão già Diệu Giản Ly, lúc này đã phi độn biến mất khỏi tầm mắt.
Thiên Ngạ Ngã Long dùng một loại huyết độn thuật nào đó, thành công đưa nửa cái mạng đào tẩu, vài chục năm tới chắc chắn không thể chiến đấu.
Kẻ khiến gã hòa thượng bất ngờ nhất chính là tên thanh niên tuấn lãng Lũng Vân, hắn ta lúc này thân thể đã lành lặn, khí tức tuy suy yếu rất nhiều nhưng trên thân không hề có thương tích gì. Hắn trốn trong một đám hắc vân mà bỏ chạy, xung quanh có những thứ gì đó quỷ dị vô hình, ngăn chặn lại toàn bộ công kích phóng tới đám mây đen.
“Tên đó chỉ có tu vi Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành mà sao lại sở hữu năng lực quái dị đến vậy? Xem ra lần sau nếu còn gặp mặt thì phải dốc toàn lực tiêu diệt hắn thôi, nếu cứ để hắn sống chắc chắn sẽ hại chết rất nhiều sinh linh.” Gã hòa thượng thầm nhủ, tay phất một cái khiến toàn bộ bảo cụ quanh đây tiêu biến vào hư không.
Nét mặt hắn ta lộ rõ vẻ mệt mỏi, bay đến một nơi chưa bị tàn phá quá nặng, đáp xuống chuẩn bị điều tức khôi phục. Ban nãy nhìn hắn thong dong đại triển thần uy, hành hạ đối thủ không chút khó nhọc, nhưng thực chất hắn đã phải vận dụng rất nhiều nguyên lực, hiện tại trạng thái của hắn đang biến chuyển xấu lại.
Vung thủ tạo ra một vòng quang tráo rộng xung quanh, gã hòa thượng liền nặng nề ngồi xuống, thở hắt ra một hơi dài. Bàn tay lật lên, lập tức chiếc bát là nguồn cơn của tất cả mọi chuyện xuất hiện, phiêu phù trước mặt hắn.
Tên thanh niên đầu trọc mỉm cười lẩm bẩm: “Để có chiếc bát này thì tiêu hao như vậy cũng đáng, thứ này ẩn giấu bên trong là năm tia bổn nguyên pháp tắc ngũ hành, chỉ cần bỏ ra vài chục năm nghiên cứu, ta không tin bản thân mình không được Tổ chi pháp tắc công nhận.”
Lập tức hắn truyền ấn kí nhận chủ vào bên trong chiếc bát, muốn bắt đầu tế luyện món bảo cụ này, theo hắn tính toán thì ước chừng mười năm hắn sẽ tế luyện hoàn tất. Nhưng ngay thời khắc ấy dị biến liền phát sinh, xung quanh tảng đá lớn mà hắn ngồi phía trên có đầy rẫy chữ cổ xuất hiện, bất ngờ phát ra ánh sáng kì dị.
“Ngục Cổ Ngữ!” Sau thanh âm quát lớn, tức thì vô số cổ ngữ phát ra quang mang lục kim, hóa thành một khối lập phương cổ kính vây nhốt lại gã hòa thượng bên trong. Sắc mặt hắn ta trở nên khó coi, phất tấm áo cà sa khiến thân ảnh tiêu biến, nhưng tức khắc lại xuất hiện tại vị trí cũ bên trong ngục lập phương, không thể thoát thân.
Giơ tay hút lấy Bát Ngũ Hành, tên thiếu niên tuấn tú đắc chí cười lớn, hắn không ngờ một đòn bất ngờ của bản thân lại có hiệu quả tới vậy, vừa thành công vây nhốt được đối thủ đáng sợ, vừa thu được bảo bối về tay.
“Con chó khốn kiếp này sao lại sống vội như vậy chứ?” A Diệt ẩn thân cách đó không xa sắc mặt xấu lại mà chửi thầm, hắn không ngờ ngay khi có lại sức mạnh, chó vàng liền lập tức ra tay ám toán gã hòa thượng. Hắn còn đang tính nhìn xem có kẻ nào khác quanh đây hay không thì mới ra tay, không nghĩ kẻ ra tay trước tiên lại là con chó đó.
Dị biến tiếp tục phát sinh, vài tòa động thiên thình lình xuất hiện bao quanh tên thiếu niên tóc vàng, vô số sợi xích hôi xắc từ bên trong phóng thích ra, chỉ trong nháy mắt đã trói chặt thân thể thiếu niên Hoàng Khiếu lại.
Họ Hoàng giãy giụa nhưng vô dụng, những sợi xích này quá rắn chắc khiến hắn nhất thời không thoát ra được, chưa kể phần lớn lực lượng của hắn còn đang phải cung cấp cho khối lập phương, tránh để gã hòa thượng thoát thân.
“Mau đưa Bát Ngũ Hành cho ta!” Xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Hoàng Khiếu chính là một thân ảnh hắc bào, đeo chiếc mặt nạ mèo được đánh số mười ba, một tay chộp về phía chiếc bát, tay còn lại ngưng tụ yêu lực dáng thẳng xuống đầu đối phương.
“Đùng!” Đột nhiên tên nam tử đeo mặt nạ bắn đi nơi khác, không tấn công họ Hoàng đồng thời cướp lấy chiếc bát nữa, vì có một luồng hắc lôi phóng tới vị trí cũ của hắn. Tên này biết nếu vừa rồi mình không tránh né, thì cho dù thu được bảo cụ về tay, bản thân không tránh khỏi bị thương nặng, vậy nên trước mắt cứ tránh đi trước.
Ánh mắt sau lớp mặt nạ mèo lộ rõ sự tức giận, cùng với hòa thượng và thiêu niên đồng thời ngẩng đầu lên, giương mắt nhìn tới phương hướng phóng thích ra hắc lôi, trông thấy một thân ảnh hắc ám với đôi cánh quỷ đang dang rộng.
Một kẻ với mái tóc dài màu bạc, gương mặt bị che lại bởi chiếc mặt nạ quỷ, thân mang hắc y đơn giản, sau lưng có đôi hắc dực nổi lên giao động lôi quang, lúc này đang dang rộng. Tại hai bên cánh tức thì xuất hiện một đồng tử ma tà quỷ dị, có màu huyết tươi đáng sợ, sau cái vỗ mạnh liền phát tán loại năng lực ám hồng, phủ xuống ba kẻ phía dưới.
“Tư Vị Sợ Hãi!”
“Không hay, là công kích thần thức...” Gã hòa thượng vội tế ra một chiếc dù lớn che chắn trên đỉnh đầu, gắng gượng chống chọi với luồng thần thức ác ma bao phủ xuống. Tên thiếu niên bị trói cách đó không xa không thể làm gì, đầu hắn trở nên đau nhức rồi giãy giụa kêu ngao ngao, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Gã Miêu Thập Tam bạo phát toàn bộ thần thức, chống chọi lại với loại công kích quỷ dị áp bách xuống, nhưng chả mấy chốc hắn đã không chống đỡ nổi mà ôm đầu kêu gào, tia máu nổi đầy trong khóe mắt.