Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Nếu đổi lại là lúc bình thường, vậy thì với nội tình của hắn, ngăn cản công kích như vậy là một việc không thành vấn đề, dù sao thì thực lực của hắn cũng không hề yếu. Nhưng đây lại là lúc hắn vừa mới xuyên qua vực môn, thần hồn đạo ấn đều bị chấn động một chút, một thân thực lực suy giảm đi chí ít ba thành.    

 

Kiếm quang trực tiếp xé rách lớp phòng hộ bên ngoài cơ thể hắn, sau đó chém lên trên người hắn.    

 

Áo quần rách nát, máu tươi vẩy ra, lồng ngực của tên nam tử trung niên kia lập tức nhiều hơn một đạo vết thương dài chừng một thước, huyết nhục xoắn xuýt, sâu đến tận xương.  

 

Trong lòng hắn vẫn còn tràn đầy sự sợ hãi. Nếu không phải hắn nắm bắt đúng thời cơ lui về phía sau để trì hoãn một chút thời gian, giúp hắn có thể thi triển ra được một đạo bí thuật phòng hộ, vậy thì đạo kiếm quang này e rằng đã lấy được một nửa tính mạng của hắn.    

 

Mặc dù vậy nhưng vào giờ phút này, hắn cũng cảm thấy cực kỳ không dễ chịu. Miệng vết thuơng kia vẫn còn đang tràn ngập kiếm ý, điều này làm cho hắn phải phân tâm trấn áp thì mới có thể ngăn cản thương thế chuyển biến xấu đi.    

 

Đúng vào lúc này, lại có một bóng người từ bên hông giết ra, trên tay hắn là một tấm long văn cự thuẫn, muốn hung hăng đụng tới chỗ này.    

 

Tên nam tử trung niên kia không kịp chuẩn bị, bị đụng cho lảo đảo một cái, cự lực tràn trề ập tới khiến cho thân hình của hắn không ngừng quay cuồng, trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi.    

 

Kiếm quang lại lóe lên, biến thành mưa kiếm đầy trời chụp về phía hắn, đúng là kín không chỗ hở, chiêu chiêu đoạt mệnh!    

 

Có điều sau khi trải qua một hồi như thế, tên nam tử trung niên kia cũng kịp hồi thần lại. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, đưa tay tế ra một cái bí bảo hình cái xẻng, sau đó thôi động thế giới vĩ lực tiến vào trong đó, trái một xúc phải một xúc, vậy mà lại có thể phá tan  

 

kiếm quang kia thành những mảnh nhỏ.    

 

Hắn dù sao cũng là một tên Khai Thiên ngũ phẩm uy tín lâu năm, tuy bị đánh lén khiến cho hắn ăn phải thiệt thòi lớn, nhưng sau khi ổn định lại trận cước thì hắn lập tức thể hiện ra nội tình cường đại của mình.    

 

Người đang cầm long văn cự thuẫn lại một lần nữa đánh tới, hắn giơ cao tấm chắn rồi hung hăng nện xuống.    

 

Tên nam tử trung niên kia giận tím mặt: "Chỉ là tam phẩm mà cũng dám làm càn ở trước mặt bản tọa!"    

 

Hắn mặc dù không thấy rõ rốt cuộc là ai đánh lén mình, nhưng vào giờ phút này khi thần niệm lan tràn ra, hắn đã có thể cảm giác được người đang đánh nhau với mình là một tên ngũ phẩm và một tên tam phẩm.    

 

Ngũ phẩm kia thì cũng thôi đi, tu vi ngang bằng với hắn, cũng đủ làm hắn phải kiêng kị. Thế nhưng tên Khai Thiên tam phẩm kia vậy mà cũng dám xông lên vuốt râu hùm, điều này thật sự làm cho hắn giận tím mặt.    

 

Đưa tay ra nắm lấy hư không, trên tay hắn lại xuất hiện một cái bí bảo trường tiên, trong trường tiên kia vang lên âm thanh nước sông cuồn cuộn, lực lượng hành Thủy tràn trề, bí bảo này rõ ràng là do  

 

một con sông lớn luyện hóa mà thành.    

 

Hắc Hà lăng không quất roi, hung hăng đánh lên trên mặt cự thuẫn kia. Cự thuẫn phát ra một tiếng rên rỉ do không chịu nổi phụ trọng, mặt ngoài lập tức xuất hiện từng vết nứt, trong khi chủ nhân của cự    

 

thuẫn thì bay ra ngoài giống như một bao vải rách, thân hình hắn không ngừng quay cuồng, máu tươi bắn ra tung tóe trong hư không.    

 

Khai Thiên Tam phẩm giao đấu với Khai Thiên ngũ phẩm đúng là quá mức miễn cưỡng, nếu như cự thuẫn kia không phải là một món bí bảo phòng hộ không tệ, vậy thì chỉ sau một kích này, hắn sẽ liền vẫn lạc tại chỗ.    

 

Giờ phút này tuy hắn không có nguy hiểm về tính mạng, nhưng dưới một kích của địch nhân, đạo ấn của hắn lại đang chấn động không ngớt, đã tạm thời mất đi lực lượng để tiếp tục tác chiến.    

 

Thế nhưng sự hi sinh của hắn cũng không phải là không có giá trị. Nhân cơ hội này, kiếm quang đã phá toái kia lại một lần nữa nở rộ hào quang, lưu lại từng đạo vết kiếm trên người tên trung niên nam tử kia.    

 

Máu tươi văng ra tung tóe, tên nam tử trung niên kia sợ hãi không thôi.    

 

Một bước sai, từng bước sai, hắn vừa mới xuyên thẳng qua vực môn  

 

thì liền bị đánh lén, điều này làm cho hắn hoàn toàn mất đi quyền chủ động trong trận chiến, đã triệt để rơi xuống thế hạ phong.    

 

Rốt cuộc là ai, là ai đã mai phục mình ở chỗ này.    

 

Máu tươi chảy xuôi theo vầng trán làm cho hai mắt hắn trở nên mơ hồ, tên nam tử trung niên kia đưa mắt nhìn bốn phía, rất nhanh liền thấy được một đạo thân ảnh đang lẳng lặng đứng nhìn mình ở một nơi cách đó không xa.    

eyJpdiI6InhDeVJyRlJ6YnVJdmJEa3ZodXRzb3c9PSIsInZhbHVlIjoiQzJlVTM2d3hod3NjUXdCRDVlYkVHbXJBWkJwcHZwN2RBSXNXWHgzejVxQWlVZVlcL3VTNzRSb1dVN1hIalY2K2MiLCJtYWMiOiJiZWYzM2Y1MmRhYzFiZDk3MDBlOGY3OTczNGMxMDkwMWRiYzVlMWI5YmFkNDNmMDQzN2E5ZGE2OWMwYmIyYmI5In0=
eyJpdiI6IlN2NEdJYlN5cFZxYWtrODQwT0MzT3c9PSIsInZhbHVlIjoiXC8xMWFCMThRZmE0TXNHakJzaFJmZ3dTVjhFU3h5M29FNFNVOW5IbmsxYTM3VEdzN0ZlWDVJR0NNbUw5NVNWTlJmcVM1Z29ET2grc0NEZUhxMXRvazlEOFwvNmRHem0ycUwrdkZoWnNHMmNDTlVcL3hNYjZOcmp1MFo0ZkZXVWtGTXhaUURRSW5OUTJIWFFUWXVGMHBZcGFhTEdheTdyd1JVRkNPSmthTDJ0YWxyUG5nTzVheHo4c0t6TUpOMlgzOGpvNTJlRXVRRTdlRnBpRHlUK0hTN25uU01acTRFcGJuUVwvUHRBMEtpTG9RaE5nQ3VmTzROeFBnQWVqQWZBQzIzZmJjQkE3Wm1McDA2OG1ZQklUQTdQMVppZHJDRUxrcjdNVTVicjFOVHVkZm56Nmw1ajh4cmlSQlY3K0pxdjFsZk9yRis1WTZFRmtOS1hTODJFWlMrREJFZz09IiwibWFjIjoiOTI1OTM2YjU0YTVlNjAxNDg3MzI5MWYzMzJmYWM3ZGM2YmY0MmQ1OTIwMWE4MDE1YTRjYzVhYWRiNzlhOWM4YSJ9

Dương Khai khí định thần nhàn đứng ở nơi đó, khóe miệng nhếch lên, vẽ ra một nụ cười chế nhạo: "Hắc Hà, bản tọa chờ ngươi đã lâu!" 

Ads
';
Advertisement