“Chẳng lẽ ông còn muốn chạy trốn? Ông nghĩ bị năm người chúng tôi bao vây mà còn có cơ hội đó sao?”
Tư Đồ Lôi Minh cười lạnh.
“Bớt nói nhảm, mau giết chết lão tặc này để rửa mối hận của chúng ta.”
La Bá Đạo tính tình nóng nảy, gã gầm lên, muốn nhanh chóng ra tay.
“Muốn đấu với sư phụ thì phải vượt qua cửa ải của tôi trước đã.”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
Ánh mắt cả năm người đồng loạt nhìn về phía cửa biệt thự, một cậu thanh niên mặc quần áo thoải mái đang thong thả bước tới.
Người này chính là Lý Quân.
Nhìn thấy Lý Quân, bọn họ nhíu mày.
Tư Đồ Lôi Minh như có điều suy nghĩ.
“Cậu là ai?”
La Bá Đạo hỏi.
“Vừa rồi đã nói Nạp Lan Long Hiên là sư phụ tôi, vậy mà còn hỏi tôi là ai, có ngốc không vậy?”
Lý Quân đáp.
Đột nhiên, xung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Vẻ mặt của bốn người kia đều vô cùng đặc sắc.
Vậy mà dám mắng La Bá Đạo ngu ngốc, lá gan của thằng ranh này cũng lớn thật, hắn ta đang tìm chết đúng không.
“Cậu chính là Lý Quân, đệ tử của Nạp Lan Long Hiên? Đúng là có mặt mũi, dám đối đầu trực diện với năm người chúng ta, đáng tiếc cậu quá trẻ, đợi thêm hai mươi năm nữa, biết đâu lại có thực lực đấu lại.”
Tư Đồ Lôi Minh lên tiếng.
Mặc dù đã biết chiến công của Lý Quân ở kinh thành, nhưng vẫn không xem Lý Quân ra gì.
La Bá Đạo còn trực tiếp hơn.
“Cút ngay.”
La Bá Đạo vung tay đánh ra một quyền, đòn đánh mang theo sóng khí cuồn cuộn tiến về phía Lý Quân.
Trong mắt của hắn, Lý Quân chỉ là một đồ đệ của Nạp Lan Long Hiên mà thôi, chỉ cần dùng một phần thực lực cũng đủ để nghiền nát đối phương.
Hơn nữa nếu giết Nạp Lan Long Hiên thì gã cũng sẽ không buông tha cho Lý Quân, chết sớm chết muộn đều là chết.
Nắm đấm của Lý Quân vung tới, anh khinh thường giơ tay đánh ra một chưởng.
“Ầm ầm.”
Hai cỗ lực lượng va chạm nhau phát ra tiếng nổ vang.
Lần này, ánh mắt La Bá Đạo hiện rõ vẻ ngạc nhiên, gã lạnh lùng nói: “Chẳng trách Nạp Lan Long Hiên lại nhận cậu làm đồ đệ, thực lực quả nhiên không tệ, khi tôi bằng tuổi cậu cũng không mạnh được như vậy...”
Lý Quân không kiên nhẫn ngắt lời: “Nói nhiều quá, nhanh ra tay đi, giết chết đám các người tôi còn phải ôn chuyện với sư phụ.”
Giọng nói vô cùng tự nhiên, giống như trong mắt anh, đám người La Bá Đạo chẳng khác gì lũ kiến hôi tiện tay cũng có thể bóp chết.
La Bá Đạo nghe vậy thì bật cười.
“Giết chết chúng tôi? Đúng là cái gì cũng dám nói, ông đây cũng muốn xem mày có bao nhiêu bản lĩnh, không biết tự lượng sức mình.”
Dứt lời, gã đạp mạnh chân rồi điên cuồng lao về phía Lý Quân.
Tốc độ rất nhanh, thân thể cao lớn như gió lốc cuồn cuộn, khí thế khiếp người, bao phủ lấy Lý Quân.
Lý Quân vẫn đứng im lẳng lặng nhìn, giống như bị dọa ngốc.
Nhưng ngay khi La Bá Đạo tiến lại gần, anh bước lên rồi đánh ra một chưởng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất