Yết hầu của người đàn ông di chuyển lên xuống, như thể anh đang cố gắng kiềm chế điều gì đó.
Đôi môi đỏ của Diệp Sanh Ca khẽ hé mở, trái tim đập thình thịch. Anh bị hạ thuốc rồi, dường như đây là một cơ hội tốt… Không, không, cô không thể lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn.
Nghĩ một lúc, Diệp Sanh Ca bỗng nhiên cảm thấy nghi ngờ: “Nhưng chẳng phải vừa rồi anh vẫn còn ổn sao?”
“Có lẽ là đến bây giờ mới phát tác.” Kỷ Thời Đình đưa tay kéo cổ áo, lộ ra xương quai xanh rõ ràng: “Tôi đi tắm nước lạnh, cô rời đi sớm đi.”
“Nhưng mà đã khuya thế này rồi…” Diệp Sanh Ca liếm môi, vô thức tìm một cái cớ: “Tôi không gọi được xe đâu.”
Kỷ Thời Đình hơi nhíu mày: “Tôi có thể để tài xế đưa cô về.”
Nói rồi, anh đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Diệp Sanh Ca ngơ ngác nhìn bóng lưng anh, trong lòng đấu tranh mãnh liệt… Nếu anh thực sự bị bỏ thuốc, chỉ cần cô bày tỏ ý định ở lại, chắc chắn anh sẽ chủ động lao đến cạnh cô.
Như thế cô sẽ không phải tốn công thu hút anh nữa, cơ hội tốt như vậy!…
Cơ hội tốt như thế này nếu bỏ qua thì thật là trái với lẽ trời!
“Anh Kỷ…” Cô lắp bắp nói: “Có lẽ, có lẽ…”
Tuy nhiên, chưa kịp để cô bày tỏ hết ý định của mình, Kỷ Thời Đình đã dừng bước, nhìn cô một cách đầy sâu sắc.
“Cô đang nghĩ gì vậy?”
Diệp Sanh Ca cúi đầu chột dạ: “Không có gì… Ý tôi là, chẳng phải anh nói có thể để tài xế đưa tôi về sao, tôi nên liên lạc với tài xế như thế nào đây…”
Kỷ Thời Đình đi đến trước bàn làm việc, rút giấy bút ra, nhanh chóng viết một dãy số đưa cho cô: “Đây là số của tài xế, cô liên lạc với anh ta đi.”
Diệp Sanh Ca nhìn tờ giấy mà người đàn ông đưa đến trước mặt mình, nhận lấy với vẻ ủ rũ.
Kỷ Thời Đình đã đi đến cửa phòng tắm, mở cửa chuẩn bị bước vào.
Diệp Sanh Ca nhìn bóng lưng anh, cuối cùng vẫn không kìm được lên tiếng: “Anh Kỷ, tắm nước lạnh không tốt cho cơ thể, lỡ như… lỡ như bị bệnh thì sao?”
Nghe thấy câu này, người đàn ông quay lại nhìn cô với nét mặt nửa cười nửa không: “Vậy ư? Thế thì sao?”
“À, thật ra còn có cách khác.” Diệp Sanh Ca cười chột dạ: “Đó là… cách truyền thống. An toàn, hiệu quả nhanh, không hại sức khỏe.”
Sau đó, cô lén dùng ngón tay chỉ vào mình.
“Ý cô là cô sẵn sàng giúp tôi?” Kỷ Thời Đình liếc thấy động tác nhỏ của cô, nụ cười trong mắt càng sâu.
“Không phải tôi đang quấy rầy anh, thật sự không phải đâu.” Diệp Sanh Ca nuốt nước bọt, cố gắng tìm lý do: “Ừm… Tôi cũng biết chúng ta là đối tác, làm vậy thực sự không hợp lý, nhưng dù sao cũng không phải lần đầu. Hơn nữa anh đã giúp tôi nhiều lần như vậy rồi, tôi cũng muốn giúp anh.”
Nói rồi cô còn gật đầu nhìn anh với vẻ chân thành như thể để tăng thêm tính thuyết phục.
Kỷ Thời Đình hơi nhíu mày, dường như đang cân nhắc.
Ánh mắt đen láy của anh dừng lại trên người cô mang theo sự thẩm định và dò xét khiến Diệp Sanh Ca vô thức đứng thẳng người.
Một lúc lâu sau, người đàn ông cuối cùng cũng miễn cưỡng gật đầu: “Cô nói đúng, dù sao cũng không phải lần đầu.”
Diệp Sanh Ca vui mừng khôn xiết, không khỏi cảm thấy may mắn vì dù sao họ cũng đã ngủ với nhau hai lần, ít nhất người đàn ông này không ghét bỏ cô.
“Vậy thì không cần tắm nước lạnh nữa nhỉ” Cô cười rạng rỡ.
Kỷ Thời Đình nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý, khóe miệng nhếch lên: “Đúng vậy.”
Trước ánh mắt đột nhiên nóng rực của anh, Diệp Sanh Ca bỗng cảm thấy luống cuống, hai tay vô thức nắm chặt vạt váy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất