Điệu nhảy kết thúc, Diệp Sanh Ca lập tức lao đến bên phó tổng giám đốc Chu nhìn chằm chằm vào cổ tay của ông ta.
Phó tổng giám đốc Chu đang nói chuyện với người khác nhưng vô tình di chuyển cổ tay đủ để cô nhìn rõ con số trên đó.
Quả nhiên không phải số 5…
Diệp Sanh Ca tự trách mình, làm sao có thể nhìn nhầm được chứ, thật là ngốc quá đi.
Tuy nhiên, vấn đề đã được giải quyết, cũng không cần phải nghĩ ngợi thêm nữa.
Diệp Sanh Ca vừa quay đầu lại thì thấy một cô gái đang tức giận nhìn mình, cô ngay lập tức nhớ ra số 5 của mình là đổi với người khác…
Cô ngượng ngùng rời ánh mắt đi, chuẩn bị rút lui, nhưng lại bị một nhóm tiểu thư chặn đường.
…
Lúc này Kỷ Thời Đình cũng đã trở lại phòng trên lầu hai.
Anh ngay lập tức nhìn thấy khay thức ăn xuất hiện ở giữa bàn, trên đó có rượu và hoa quả.
“Đây là do cô gái nhảy với Thư Hàng mang tới.” Kiều Nghiễn Trạch cố nén cười, “Cô gái đó… ừm, thật tội cho Thư Hàng.”
Sắc mặt Ngu Thư Hàng rất khó coi, không nhịn được mà quát lên: “Cậu im lặng được rồi đó!”
Kỷ Thời Đình khẽ nhướn mày.
Cô gái đó có thể tìm được đúng phòng chắc chắn là nhờ vào sự sắp xếp của Tạ Tư Ỷ.
Anh lạnh lùng lên tiếng: “Các cậu uống rồi à?”
“Không dám.” Kiều Nghiễn Trạch cầm ly rượu lên lắc lư, vẻ mặt đầy tò mò, “Nhưng tôi thật sự tò mò không biết trong này có thuốc hay không.”
“Cậu có thể thử xem.” Kỷ Thời Đình liếc anh ta một cái.
“Thôi bỏ đi, người ta nhắm vào cậu mà.” Kiều Nghiễn Trạch nói rồi lại liếc nhìn Ngu Thư Hàng, “Hoặc là nhắm vào Thư Hàng.”
Ngu Thư Hàng trừng mắt nhìn Kiều Nghiễn Trạch.
Kỷ Thời Đình không để ý đến sự trêu chọc của hai người này, anh đi đến bên cửa sổ, đôi mắt đen láy lập tức bắt gặp bóng dáng của Diệp Sanh Ca.
Lúc này cô đang lén lút đi về phía khu vực tối, nhưng vẫn là tâm điểm của sự chú ý, không ít ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.
Kỷ Thời Đình khẽ nhếch môi.
“Đúng rồi, rõ ràng tôi không thấy cậu đổi số với ai, vậy mà cậu có thể giả mạo số 5? Cậu trở thành số 5 từ khi nào thế?” Ngu Thư Hàng đột nhiên hỏi.
Kiều Nghiễn Trạch kéo cổ áo mình, đùa cợt: “Số 5 là Chu Diễn Đông của T.S, có lệnh của Kỷ Thời Đình, ông ta làm sao dám làm trái ý? Chắc hẳn phải nhanh chóng đổi số với người khác để chứng minh mình không phải số 5.”
“Thật là gian xảo quá.” Ngu Thư Hàng lắc đầu, “Không trách được cô Diệp lại có biểu cảm như bị lừa như thế.”
“Này này.” Kiều Nghiễn Trạch đột nhiên đặt tay lên vai Kỷ Thời Đình, “Cậu theo đuổi phụ nữ cần gì phải phiền phức như vậy? Trực tiếp tỏ tình, có phụ nữ nào nghe cậu tỏ tình mà không bị khuất phục?”
Kỷ Thời Đình thu lại ánh nhìn, đột nhiên mỉm cười: “Tôi và Thư Hàng đều đã nhảy một điệu, chỉ có tứ thiếu gia họ Kiều là cậu đến giờ vẫn chưa xuất hiện, hình như không hợp lý lắm thì phải?”
Nói rồi, anh thuận thế nắm chặt lấy cánh tay của Kiều Nghiễn Trạch.
“Đúng vậy.” Ngu Thư Hàng lập tức phối hợp, bước đến đối diện Kiều Nghiễn Trạch, nắm lấy cổ tay anh ta, “Cậu không xuất hiện, mấy tiểu thư dưới lầu chắc phải thất vọng lắm.”
Sắc mặt Kiều Nghiễn Trạch tái nhợt: “Các cậu định làm gì?”
Kỷ Thời Đình nhìn Ngu Thư Hàng một cái, Ngu Thư Hàng lập tức mở cửa sổ, sau đó hai người hợp lực đẩy Kiều Nghiêm Trạch ra ngoài cửa sổ.
Sau đó, đóng cửa sổ lại cạch một tiếng.
“Khốn nạn!” Kiều Nghiễn Trạch đành chịu đứng trên ban công.
Dưới lầu đã có người nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu nhìn anh.
Kiều Nghiêm Trạch đảo mắt một cái, đành phải nhảy xuống khỏi giàn hoa.
Khác với sự bí ẩn của Kỷ Thời Đình và sự khiêm tốn của Ngu Thư Hàng, gương mặt của Kiều Nghiêm Trạch không thua kém bất kỳ ngôi sao nào về độ nhận diện.
Sự xuất hiện của anh lập tức gây ra tiếng reo hò và huýt sáo từ đám đông.
Vì thế, Diệp Sanh Ca đang ở giữa cơn sóng gió đã may mắn thoát thân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất