Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Diệp Sanh Ca hít một hơi thật sâu, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại.
Người của T.S liên lạc với Mộ Ngạn Hoài, còn nói muốn đầu tư vào Tinh Tập, chắc chắn là đã được Kỷ Thời Đình đồng ý.
Tại sao Kỷ Thời Đình lại làm như vậy?
Mặc dù cô tạm thời chưa hiểu rõ nhưng cô có linh cảm rằng Kỷ Thời Đình sẽ không hại cô.
“Tương lai của tôi, không cần anh phải lo lắng.” Diệp Sanh Ca nói xong, xoay người sải bước rời khỏi phòng họp.
Cô trở về văn phòng của mình để thu dọn đồ đạc.
Lâm Nhiễm vội vàng đẩy cửa bước vào: “Chị Sanh Ca! Vừa rồi Mộ tổng gửi mail cho toàn công ty, nói chị không còn là cổ đông của Tinh Tập nữa, hơn nữa còn phải rời khỏi Tinh Tập, có thật không ạ?”
“Ừ.” Diệp Sanh Ca mỉm cười: “Là thật.”
Biểu cảm của Lâm Nhiễm thay đổi khó lường, một lúc sau, cô ấy đột nhiên nghiến răng nói: “Chị Sanh Ca, em quyết định nghỉ việc! Không phải sắp tới chị vào đoàn phim sao? Chị vẫn cần trợ lý mà!”
Diệp Sanh Ca sửng sốt: “Em suy nghĩ kỹ chưa? Đi theo chị, nói không chừng đến lương tháng chị cũng không trả nổi cho em đâu.”
“Em không sợ.” Lâm Nhiễm vừa nói vừa cười: “Hơn nữa em tin tưởng chị!”
Diệp Sanh Ca rất cảm động, xoa đầu cô ấy: “Vậy thì nghỉ việc đi, mấy ngày nữa chị vào đoàn phim, em đi cùng chị.”
“Vâng!” Lâm Nhiễm vui vẻ gật đầu: “Em đi viết đơn xin nghỉ việc đây!”
Người nhận được tin tức không chỉ có Lâm Nhiễm, mà còn có các nhân viên khác trong công ty, không ít nghệ sĩ đã gọi điện thoại hỏi thăm nguyên nhân, nhưng Diệp Sanh Ca không giải thích gì cả.
Cô còn chưa thu dọn xong đồ đạc, Thượng Thiên Ý cũng vội vàng chạy đến.
“Tôi vừa mới xem mail… Sao lại đột ngột như vậy?”
“Hợp tác mà lần trước tôi nói với cậu đã thành công rồi!” Diệp Sanh Ca cười híp mắt làm động tác chữ “V”.
“Thật sao?” Thượng Thiên Ý kích động vung tay: “Được, nếu bên cậu đã có tin chắc chắn, vậy tôi cũng có thể thực hiện kế hoạch của mình rồi.”
“Ừ, khoảng thời gian tôi đi đóng phim, việc chiêu mộ nghệ sĩ nhờ cả vào cậu đấy.” Diệp Sanh Ca gật đầu: “Nhưng Mộ Ngạn Hoài chắc chắn sẽ không chịu ngồi yên đâu, bất kể anh ta nói gì, cậu cũng đừng tin.”
“Hừ…” Thượng Thiên Ý khinh thường nói: “Ai mà tin anh ta chứ? Ba năm qua, ai có mắt đều nhìn ra được giữa cậu và anh ta ai đáng tin hơn.”
Diệp Sanh Ca chỉ cười không nói, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng.
T.S muốn đầu tư vào Tinh Tập… Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Mang theo nỗi lo lắng này, cô trở về biệt thự Minh Uyển, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy điện thoại ra thử liên lạc với Tôn Diệp.
Vì Kỷ Thời Đình đã đồng ý hợp tác với cô rồi nên Tôn Diệp chắc chắn sẽ không từ chối nghe điện thoại của cô chứ.
Nghĩ vậy, Diệp Sanh Ca bắt đầu tìm kiếm trong danh bạ.
Nhưng điều kỳ lạ là, cô tìm khắp danh bạ cũng không thấy số điện thoại của trợ lý Tôn đâu.
Kỳ lạ… Rõ ràng cô đã lưu trong điện thoại, gần đây cũng không xóa mà.
Diệp Sanh Ca không cam lòng, tiếp tục tìm kiếm, kết quả là không tìm thấy số của trợ lý Tôn mà lại thấy tên của Kỷ Thời Đình.
Cô chớp chớp mắt, cho rằng mình nhìn nhầm.
Nhưng ba chữ Kỷ Thời Đình vẫn không hề biến mất.
Diệp Sanh Ca trong nháy mắt cho rằng trí nhớ của mình có vấn đề, chẳng lẽ cô đã luôn lưu nhầm số điện thoại của trợ lý Tôn thành số của Kỷ Thời Đình sao?
Cô do dự ấn vào dãy số xa lạ này, không lâu sau, điện thoại được kết nối.
“Alo.” Giọng nói trầm thấp và đầy nam tính của người đàn ông truyền vào tai cô.
Diệp Sanh Ca giật mình suýt nữa thì ném điện thoại!
Thật sự là Kỷ Thời Đình sao? Từ khi nào cô lại lưu số điện thoại của người đàn ông này vậy? Trí nhớ của cô thật sự không có vấn đề gì sao?
” Anh Kỷ, là tôi…” Diệp Sanh Ca cười gượng gạo hai tiếng: “Cái đó, rất xin lỗi vì đã làm phiền anh…”
“Cô lấy số của tôi từ đâu?” Người đàn ông không khách khí ngắt lời cô, giọng nói trầm thấp mang theo vài phần giận dữ.
PS:—— ~ Kỷ Thời Đình mà phúc hắc thì không ai địch nổi, hì hì hì ~

Ads
';
Advertisement