“Đúng vậy, cho nên em chỉ đi ngang qua thôi.” Diệp Sanh Ca thản nhiên nói: “Em đi ngủ trước đây.”
Nói xong, cô xoay người đi về phía phòng ngủ Master.
Cũng may Kỷ Thời Đình chỉ khẽ cười một tiếng mà không nói gì thêm.
Diệp Sanh Ca trở về phòng ngủ Master, mang quần áo vào phòng tắm để tắm rửa.
Cô nhớ lại cuộc đối thoại giữa Kỷ Thời Đình và Ngu Thư Hàng.
Anh nói anh chắc chắn Tiểu Tranh không phải con trai mình, thì tất nhiên có lý do của anh.
Là lý do gì mà có thể khiến anh khẳng định như vậy?
Liệu có khả năng… thật ra anh chưa từng phát sinh quan hệ với Lăng Vũ Đồng? Xuất thân của Lăng Vũ Đồng như vậy, cô ta nhiều khả năng sẽ không làm ra chuyện chủ động câu dẫn anh, với tính cách lạnh lùng và khó gần của Kỷ Thời Đình, anh cũng không có khả năng chủ động trước hôn nhân.
Giữa cô và Kỷ Thời Đình, lúc đầu cũng là cô chủ động, sau khi hai người đã đủ quen thuộc và thân mật thì anh mới bắt đầu để lộ bộ mặt nhiệt tình của mình.
Mà sau Lăng Vũ Đồng thì đời sống tình cảm của anh cũng hoàn toàn trống rỗng…
Suy đoán này khiến tim Diệp Sanh Ca đập nhanh một cách khó hiểu… Lẽ nào cô là người phụ nữ đầu tiên của anh? Xét cho cùng, kỹ thuật lúc đầu của người đàn ông này thật sự không ra sao, mãi cho đến khi luyện tập với cô hai ba lần mới dần dần thuần thục.
Diệp Sanh Ca càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn, hận không thể lập tức xông ra ngoài hỏi cho rõ ràng, nhưng, một khi cô đã mở miệng hỏi thì chẳng khác nào ngầm thừa nhận với anh.
Chút không cam lòng nhỏ nhoi trong lòng khiến cô không muốn dễ dàng khuất phục như vậy.
Đặc biệt là loại vấn đề riêng tư này, cô nghi ngờ Kỷ Thời Đình cơ bản sẽ không nói cho cô biết sự thật, anh rất có thể sẽ không thừa nhận và cũng không phủ nhận.
Còn nữa, người đàn ông này rốt cuộc có từng yêu Lăng Vũ Đồng hay không?
Đây cũng là một vấn đề mà cô vô cùng tò mò, nhưng nhiều khả năng sẽ không có được câu trả lời.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi chán nản.
Cô tắm rửa xong đi ra, thì nhìn thấy Kỷ Thời Đình đang ngồi trên ghế sofa, đôi chân dài miên man duỗi tự nhiên, anh chỉ mặc một chiếc áo len lông cừu mỏng màu đen với vẻ mặt trầm ngâm lộ phảng phất chút lạnh lùng và thờ ơ. Đầu ngón tay người đàn ông kẹp một điếu thuốc, làn khói trắng xanh bay lượn lờ khiến anh toát lên vẻ lạnh lùng xa cách.
Mỗi khi như vậy, Diệp Sanh Ca đều cảm thấy bản thân thật xa cách với anh. Nội tâm anh giống như một vực sâu mà có lẽ cả đời này cô cũng không thể nào thăm dò đến đáy, nhưng lại như một sức hút chết người không ngừng kéo cô rơi xuống, cho dù tan xương nát thịt cũng không tiếc.
Cô đành dừng bước, nhăn mũi, cảm giác chua xót quen thuộc ập đến, rồi sau đó hốc mắt cũng nóng lên.
… Liệu cô có may mắn trở thành người đặc biệt nhất trong lòng anh hay không?
Có lẽ nghe thấy tiếng bước chân, người đàn ông từ trong trầm tư rốt cuộc cũng hoàn hồn, anh hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt đen nhánh nhìn trên người cô, khóe môi khẽ nhếch lên: “Lại đây.”
Diệp Sanh Ca nhìn thấy đôi mắt người đàn ông trong nháy mắt trở nên dịu dàng, bỗng nhiên cảm thấy có lẽ mộng tưởng của cô cũng không phải là quá xa vời.
Cô ngoan ngoãn đi tới sà vào lòng anh. Mùi hương nam tính hòa quyện với mùi thuốc lá trên người anh bao phủ lấy cô, cô không muốn thừa nhận mình mê đắm mùi hương này, nhưng lại không nhịn được mà len lén ngửi trộm.
Kỷ Thời Đình dập tắt tàn thuốc vào gạt tàn, bàn tay nóng bỏng luồn vào mái tóc dài của cô, nói với giọng trầm thấp mang theo ý cười: “Vừa rồi ngẩn người cái gì vậy, hử?”
“Đang nghĩ… anh thật đẹp trai.” Diệp Sanh Ca khẽ nói: “Vậy mà anh lại là chồng em, thật giống như nằm mơ vậy.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất