Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Thượng Thiên Ý có chút mơ màng ngẩng đầu lên, không ngờ lại va vào một đôi mắt đen lạnh lùng, không, không chỉ lạnh lùng, dường như còn mang theo sát khí.
Anh ta sợ đến mức toàn thân cứng đờ, một giây sau, trong lòng đột nhiên trống rỗng.
Đợi đến khi hoàn hồn, anh ta mới nhìn thấy Diệp Sanh Ca đã bị người đàn ông kia ôm vào lòng. Người đàn ông vô cùng tuấn mỹ, nhưng thần sắc lạnh lùng, Diệp Sanh Ca thì vẻ mặt ngượng ngùng.
Người đàn ông nhìn chằm chằm anh ta, lạnh lùng lên tiếng: “Sau này không được phép chạm vào cô ấy.”
Thượng Thiên Ý rùng mình một cái, theo bản năng gật đầu.
Diệp Sanh Ca vội vàng giải thích: “Thời Đình, Thiên Ý anh ấy… anh ấy…”
“Anh biết giới tính của cậu ta.” Kỷ Thời Đình lạnh nhạt cắt ngang lời cô, “Nhưng cậu ta vẫn là đàn ông.”
Nếu không phải biết Thượng Thiên Ý không thích phụ nữ, làm sao anh có thể cho phép bên cạnh Diệp Sanh Ca tồn tại một người như vậy?
Nhưng cho dù như vậy cũng không có nghĩa là anh vui vẻ khi người đàn ông này ôm ấp vợ mình, hơn nữa thái độ của anh ta tự nhiên như vậy chứng tỏ nhất định không phải lần đầu tiên làm như vậy.
Nghĩ đến đây, sát khí trên mặt Kỷ Thời Đình càng thêm nặng nề.
“Tôi hiểu rồi.” Thượng Thiên Ý sắc mặt hơi tái nhợt, đứng thẳng người, “Anh yên tâm, Sanh Ca là cấp trên của tôi, sau này tôi sẽ tôn trọng cô ấy!”
Thần sắc anh ta thành khẩn, thái độ cung kính, bộ dạng này khiến Diệp Sanh Ca không khỏi há hốc mồm.
Thượng Thiên Ý lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, luôn luôn cười đùa vui vẻ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh ta nghiêm túc như vậy.
Cô không nhịn được liếc mắt nhìn Kỷ Thời Đình bên cạnh, chỉ có thể nói khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ.
Nghe thấy Thượng Thiên Ý cam đoan, sắc mặt Kỷ Thời Đình mới hơi hòa hoãn hơn một chút.
“Thiên Ý, cậu về trước đi, chúng ta liên lạc sau.” Diệp Sanh Ca nháy mắt ra hiệu với anh ta.
“Vâng thưa sếp, cô nhớ kiểm tra email nhé.” Thượng Thiên Ý cung kính nói xong, sau đó dưới ánh mắt như nhìn sinh vật lạ của Diệp Sanh Ca, xoay người chạy biến.
Diệp Sanh Ca thầm bái phục.

Lúc hai người lên xe, Kỷ Thời Đình vẫn lạnh mặt.
Diệp Sanh Ca đành phải kéo kéo tay áo anh, cười gượng giải thích: “Hôm nay cậu ấy quá vui mừng nên mới hơi quá khích… Bình thường cậu ấy không như vậy đâu!”
Cô sợ Kỷ Thời Đình tức giận không cho cô hợp tác với Thượng Thiên Ý nữa.
“Vậy còn em?” Kỷ Thời Đình nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt đen láy, “Lần đầu tiên cậu ta làm như vậy, tại sao em không nói rõ ràng với cậu ta?”
Diệp Sanh Ca vốn định biện minh, nhưng dưới ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông, cô đành phải nhận lỗi: “Em sai rồi, em luôn coi cậu ấy như chị em tốt nên không để ý… Sau này em sẽ chú ý.”
Kỷ Thời Đình khẽ hừ một tiếng, đưa tay kéo cô vào lòng.
Sắc mặt anh vẫn rất khó coi.
Anh không muốn giam cầm người phụ nữ này bên cạnh mình, cô cũng có ước mơ và sự nghiệp của riêng mình.
Nhưng mà, trong giới giải trí có quá nhiều người khác giới có ngoại hình ưa nhìn, ngay cả tên gay Thượng Thiên Ý kia cũng có khuôn mặt đẹp trai như vậy, chưa kể đến những nam diễn viên hợp tác với cô, cái tên Tần Hựu Huy gì đó.
Kỷ Thời Đình càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng bực bội cho nên lực đạo trên tay không khỏi mạnh hơn một chút.
Diệp Sanh Ca không ngờ anh vẫn chưa nguôi giận, nhịn đau suy nghĩ một hồi đành phải tung chiêu cuối cùng – cô vòng tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên môi anh.
Sự thật chứng minh, chiêu cuối quả nhiên không thể tùy tiện sử dụng.
Nụ hôn này giống như ném một tia lửa vào thùng dầu, cô lại một lần nữa bị anh hôn đến toàn thân mềm nhũn, sau khi xe đến biệt thự Thiên Phàm, người đàn ông liền ôm cô đi vào.
Dưới ánh mắt tò mò và phấn khích của dì giúp việc và những người khác, Diệp Sanh Ca xấu hổ muốn chết.

Ads
';
Advertisement