Lúc này, Kỷ Thời Đình vẫn chưa về, Diệp Sanh Ca một mình ăn tối xong rồi quay về phòng ngủ tắm rửa.
Tắm xong, cô chuẩn bị mặc đồ ngủ mới phát hiện ra dì Tú lại chuẩn bị cho cô một bộ váy ngủ mỏng manh gợi cảm.
… Cô thực sự nghi ngờ là ông cụ đã gọi điện cho dì Tú, bảo dì Tú tạo cơ hội cho cô và Kỷ Thời Đình.
Nghĩ một hồi, Diệp Sanh Ca vẫn cắn răng mặc vào, dù sao hôm qua cô và Kỷ Thời Đình đã hẹn rồi, cho nên ăn mặc như vậy, anh ấy hẳn là sẽ vui vẻ chứ?
Mặc váy ngủ xong, cô lại khoác thêm một chiếc áo choàng ngủ dày cộp, sau đó đứng trước gương.
Bình thường ra ngoài, cô đều dùng kem nền và che khuyết điểm che đi vết bớt trên mặt, nhưng mỗi lần rửa mặt sạch sẽ, vết bớt này lại lộ ra rõ ràng.
So với trước đây, nó quả thật đã nhỏ đi rất nhiều nhưng vẫn rất nổi bật và chói mắt.
Có lẽ bởi vì tâm trạng đã thay đổi, hiện tại đối với vết bớt này, cô đã không còn để tâm như vậy nữa. Thế nhưng vì muốn tiến quân màn ảnh rộng, cô vẫn phải xóa bỏ hoàn toàn vết bớt này.
Cho nên vẫn phải cố gắng ngủ với Kỷ Thời Đình.
Nghĩ đến đây, cô không nhịn được bật cười.
Lúc trước cô hùng hồn tuyên bố muốn ngủ với anh, lại chưa từng nghĩ đến có một ngày sẽ phát sinh ràng buộc sâu đậm như vậy với người đàn ông này.
Diệp Sanh Ca trở về phòng ngủ, nằm úp sấp trên giường dùng ipad xem kịch bản, cô xem rất nhập tâm, bất tri bất giác một tiếng đồng hồ trôi qua, ngay cả Kỷ Thời Đình đã trở về lúc nào cũng không biết.
Cho đến khi phía sau vang lên tiếng cười khẽ của người đàn ông.
Lúc này cô mới bật dậy, nhìn Kỷ Thời Đình đang cởi áo khoác, trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ: “Anh về rồi!”
Gương mặt anh tuấn của người đàn ông lộ ra vẻ mệt mỏi, nhưng có lẽ là nhìn thấy nụ cười của cô, tâm trạng anh cũng khá hơn, khẽ nhếch môi, bước về phía cô, ngồi xuống mép giường, thuận tay ôm cô vào lòng.
“Về lúc nào vậy?” Giọng nói có chút khàn khàn.
“Khoảng sáu giờ mấy.” Diệp Sanh Ca tựa vào lòng người đàn ông, một mùi thuốc lá xộc vào mũi.
Cô có chút kinh ngạc.
Kỷ Thời Đình không nghiện thuốc lá lắm, mỗi lần anh hút thuốc đều là lúc tâm trạng không tốt hoặc là đang suy nghĩ vấn đề gì đó.
“Anh ăn cơm chưa?” Cô do dự một chút rồi hỏi.
“Ừ.” Kỷ Thời Đình hơi cụp mắt nhìn cô, bỗng nhiên cười một tiếng, “Anh hun khói em à?”
Cô lắc đầu: “Không có, chỉ là bình thường anh hút thuốc không có nặng như vậy… Gặp chuyện gì phiền lòng sao?”
Kỷ Thời Đình mân mê bàn tay cô, thản nhiên đáp: “Nhiều năm qua, người nắm quyền thực sự ở Dương Thành là mấy gia tộc lớn, chức vụ Thị trưởng chẳng qua chỉ là vai trò điều phối, quyền hạn rất có hạn. Vị Thị trưởng tiền nhiệm là người chính trực công bằng, duy trì sự cân bằng của Dương Thành, nhưng hiện tại, thế cân bằng đã bị phá vỡ, cho nên anh cần phải sắp xếp trước một số việc.”
Đặc biệt là, tư liệu của tân Thị trưởng rất bí ẩn, cho dù anh đã dùng hết mọi nguồn lực trong tay, tư liệu có được cũng chỉ có chút ít, điều này khiến anh càng thêm bất an.
Diệp Sanh Ca nhíu mũi, tức giận nói: “Đều tại Tiêu Duệ Lãng! Anh ta rõ ràng là ghen tị với anh cho nên hôm đó trên du thuyền anh ta mới muốn làm nhục anh!”
Nhìn gương mặt phẫn nộ của cô, trong lòng Kỷ Thời Đình bỗng chốc mềm nhũn.
“Hôm đó, tại sao em lại làm chuyện liều lĩnh như vậy?” Anh trầm giọng hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất