Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Hai ngày sau, Diệp Sanh Ca sớm kết thúc công việc trở về phòng, chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay.
Thân phận của cô không chỉ là diễn viên mà còn là bà chủ của studio Thời Sanh, vì vậy, cô chọn một bộ lễ phục kín đáo và trang nhã, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác dày, sau đó mới đến chỗ hẹn với Tần Hựu Huy.
Tần Hựu Huy mặc một bộ vest thẳng thớm, nhìn thấy cô khoác áo khoác dày như vậy, không khỏi bật cười: “Đừng lo, sẽ không để cô lạnh đâu.”
“Tôi biết, lúc xuống xe tôi sẽ cởi lễ phục ra để trên xe.” Diệp Sanh Ca cười nói.
“Lên xe đi.” Tần Hựu Huy lịch sự mở cửa xe cho cô.
Hai người cùng lên xe, Diệp Sanh Ca mới nhớ ra một vấn đề: “Đúng rồi, tiệc rượu tổ chức ở đâu vậy?”
“Trên một chiếc du thuyền sang trọng.” Tần Hựu Huy nói, “Đây cũng là lần đầu tiên tôi tham gia một buổi tiệc xa hoa như vậy.”
Mắt Diệp Sanh Ca sáng lên: “Đẳng cấp cao như vậy, chắc chắn những người đến cũng đều là nhân vật tầm cỡ!”
Biết đâu đạo diễn cấp bậc như Trần An Chi cũng sẽ tham gia, như vậy cô sẽ có cơ hội tự tiến cử bản thân, cho dù không thể đóng bộ phim này của ông ta thì cũng có thể ‘đặt gạch’ cho bộ phim sau.
“Đúng vậy.” Tần Hựu Huy cười nói, “Nếu là tiệc rượu bình thường, tôi đã chẳng trịnh trọng mời cô đi cùng.”
“Cảm ơn anh nhiều lắm!” Diệp Sanh Ca một lần nữa chân thành cảm ơn.
Nửa tiếng sau, xe đến bến tàu, Tần Hựu Huy nhận lấy thiệp mời từ tay trợ lý đưa cho nhân viên mặc vest đen đứng bên cạnh, người phục vụ kiểm tra xong, mỉm cười cho qua: “Tần tiên sinh, hoan nghênh anh.”
Xe trực tiếp từ bến tàu chạy vào trong du thuyền, Diệp Sanh Ca nhìn thấy quy mô của du thuyền từ cửa sổ, không khỏi thốt lên kinh ngạc.
Ngay cả Tần Hựu Huy cũng ngạc nhiên: “Du thuyền lớn như vậy… Không biết buổi tiệc tối nay rốt cuộc là do ai tổ chức nữa.”
Xe thuận lợi đến bãi đậu xe của du thuyền, hai người xuống xe. Dưới sự hướng dẫn của người phục vụ đi đến phòng tiệc. Lúc này màn đêm đã buông xuống, trong phòng tiệc sang trọng đã có không ít người, khách khứa hoặc đứng hoặc ngồi, cụng ly chúc tụng vô cùng náo nhiệt, Diệp Sanh Ca nhìn mà hơi choáng ngợp.
Cô đảo mắt nhìn một vòng, vậy mà không phát hiện ra mấy người quen.
Những ngôi sao lớn trong giới giải trí đều là những người thường xuyên xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, không thể nào một ai cô cũng không quen biết.
Đúng lúc này, cuộc trò chuyện của hai vị tiểu thư bên cạnh lọt vào tai cô.
“Cuối cùng cũng đợi được đến ngày ông Tiêu và Lê Dĩ Niệm kết hôn!”
“Hừ, sau khi Lê Dĩ Niệm và Tiêu Thành đính hôn đã lâu rồi không lộ diện nhỉ?”
“Đúng vậy. Đường đường là đại mỹ nhân năm đó cuối cùng lại gả cho một lão già hơn sáu mươi tuổi, cô ta còn mặt mũi nào mà lộ diện nữa. Thật là cười chết mất.”
“Cười cái gì, ít nhất Tiêu gia quả thật là có tiền có thế, chỉ là không biết Tiêu Thành còn sống được mấy năm nữa.”
“Nghe nói tối nay Kiều Nghiễn Trạch cũng sẽ đến, chắc chắn sẽ rất thú vị, hì hì.”
Diệp Sanh Ca nghe mà ngơ ngác, trao đổi với Tần Hựu Huy một ánh mắt kinh ngạc.
“Chuyện gì vậy? Không phải anh nói đây là tiệc rượu sao?” Diệp Sanh Ca hạ thấp giọng.
Tần Hựu Huy nhíu mày: “Trợ lý nói với tôi như vậy, sau khi nhận được thiệp mời tôi cũng không xem kỹ, vẫn luôn do trợ lý cất giữ. Nghe có vẻ… Đây là hôn lễ của Tiêu gia và Lê gia.”
“Bây giờ chúng ta đi còn kịp không…” Diệp Sanh Ca khóc không ra nước mắt.
Chú rể là ông chủ của Tiêu gia! Tiêu Duệ Lãng rất có thể sẽ xuất hiện!
“Chắc chắn là không kịp rồi, bây giờ bỏ đi sẽ đắc tội nặng nề với Tiêu gia.” Tần Hựu Huy an ủi cô, “Thôi, đã đến rồi thì cứ bình tĩnh.”

Ads
';
Advertisement