Yết hầu của anh chuyển động nhẹ nhàng, trong lúc anh đang suy nghĩ có nên hành động gì hay không, Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng châm được điếu thuốc, cô vui mừng hạ bật lửa xuống: “Xong rồi!”
Diệp Sanh Ca lần đầu phát hiện ra, hoá ra châm thuốc cho người khác cũng cần có kỹ thuật.
Cô đứng dậy, nhìn Kỷ Thời Đình với vẻ mặt vô cùng mong đợi.
Anh ngậm lấy điếu thuốc, hút một hơi sâu, khói thuốc trắng toả ra trong không khí, khiến gương mặt tuấn tú của anh lại càng thêm sắc sảo.
Diệp Sanh Ca trong vô thức khẽ nuốt nước bọt.
“Anh Kỷ.” Sau cùng cô vẫn nhớ rõ mục đích của mình: “Anh…suy nghĩ thế nào rồi?”
Anh cười nhẹ một tiếng, cầm điếu thuốc trên tay, điềm đạm nhìn cô bằng ánh mắt tán tỉnh: “Muốn biết đáp án sao?”
“Ừm.” Vẻ mặt của Diệp Sanh Ca toát lên đầy sự mong đợi.
“Đến gần tôi. ” Giọng điệu của Kỷ Thời Đình bổng nhiên trở nên rất dịu dàng.
Diệp Sanh Ca lúc này mang trong mình một hy vọng rất lớn, cũng không thể ngại ngùng được nữa rồi. Cô mau chóng tiến đến, thiếu chút nữa thì nằm lên người anh luôn.
Kỷ Thời Đình mỉm người: “Gần thêm chút nữa.”
Diệp Sanh Ca thật sự rất biết nghe lời, cứ thế này, khoảng cách giữa cô và anh đã gần đến mức chỉ cần cô cúi đầu xuống là có thể hôn được anh.
Kỷ Thời Đình quay mặt sang hút một điếu thuốc, sau đó nhẹ nhàng thổi vào mặt cô. Anh cất tiếng nói mang theo nụ cười ảm đạm: “Vậy thì cứ tiếp tục hối hận đi.”
Hửm?
Diệp Sanh Ca bỗng chốc ngơ cả người, một hồi lâu sau mới kịp phản ứng lại.
Anh từ chối sao?
Quả nhiên…cô biết rằng không thể dễ dàng như vậy được!
Diệp Sanh Ca đứng thẳng dậy lùi về sau một khoảng rất xa, vẻ mặt đầy bực dọc nhìn anh.
Muốn từ chối thì nói sớm một chút là được rồi, sao lại trêu chọc cô như vậy chứ?
Kỷ Thời Đình trong lòng thật sự rất thích thú với biểu cảm vừa tức giận vừa ấm ức này của cô: “Tôi sẽ không cho bất cứ ai cơ hội lần thứ hai, cũng chưa từng có ngoại lệ.”
“Vậy thì tôi nhất định chính là ngoại lệ đó.” Diệp Sanh Ca tức giận, không nhịn được mà lập tức đáp lại.
“Cô có thể thử xem.” Giọng nói của Kỷ Thời Đình lúc này lạnh lùng mà ảm đạm, anh đứng dậy: “Có thời gian thì cô hãy suy nghĩ thử xem tại sao tối qua lại bị người ta bỏ thuốc. Lần sau sợ là cô sẽ không còn may mắn thế này nữa đâu.”
Bỏ thuốc? Diệp Sanh Ca suy nghĩ một lúc, rất nhanh đã đoán ra được kẻ đầu sỏ sau vụ này là ai. Hôm qua cô về đến nhà họ Diệp, chính Diệp Tư Ngôn đã động vào túi xách của cô, trừ cô ta ra, người khác căn bản không có cơ hội động thủ.
Nhưng mà động cơ để cô ta ra tay thì… trong lòng Diệp Sanh Ca cũng đã mơ hồ đoán được.
Tuy nhiên, chuyện đó lúc này không quan trọng.
“Anh Kỷ à, anh không thể chối bỏ trách nhiệm như vậy được.” Diệp Sanh Ca nhìn theo bóng lưng của anh, lời trong lòng tự nhiên thốt ra: “Anh biết rõ là hôm qua tôi bị người ta chuốc thuốc, vậy mà lại cố ý thừa nước đục thả câu. Anh không cảm thấy, anh nên bày tỏ chút thành ý gì sao?”
Kỷ Thời Đình dừng bước, quay đầu lại, ánh mắt có chút suy tư.
“Tỏ chút thành ý? Cô muốn tiền à?”
“Không không, tôi không cần tiền.” Diệp Sanh Ca lập tức khua tay, cố gắng trưng ra một điệu cười vô cùng chân thành: “Tôi vừa nãy đã nói rồi cơ mà, tôi muốn kết hôn với anh.”
“Yêu cầu của cô cùng không nhỏ đâu nhỉ.” Anh cười lạnh lùng.
“Không, tôi không cần gì cả. Tôi chỉ hi vọng tôi và anh có thể duy trì mối quan hệ hôn nhân hợp đồng, nếu như anh không yên tâm, tôi có thể ký một bản hợp đồng tiền hôn nhân.” Diệp Sanh Ca thiếu chút nữa là đưa tay lên tuyên thề rồi: “Hơn nữa…nếu như sau này anh muốn huỷ bỏ hôn ước, tôi có thể đồng ý với anh bất cứ lúc nào.”
Kỷ Thời Đình nhìn chằm chằm khuôn mặt thậm chí có thể gọi là đang nôn nóng của cô, không khỏi nhướng mày.
Lúc đầu, người phụ nữ nói rằng cô ấy rất hối hận, còn Kỷ Thời Đình thì cho rằng cô chỉ muốn tìm người chống lưng. Có lẽ vì đêm qua bị bỏ thuốc khiến cô cảm thấy lo sợ nên đã xem bản hợp đồng hôn nhân này như cọng rơm cứu mạng.
Nhưng bây giờ có lẽ nguyên nhân không đơn giản như vậy.
“Vậy cô muốn cái gì?” Kỷ Thời Đình điềm tĩnh mở lời.
“Muốn anh!” Diệp Sanh Ca không do dự đáp trả, rồi lại đỏ mặt mà cúi đầu xuống.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất