Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Tiếng thét của cô gái kia vẫn không ngừng truyền đến từ phía sau: “Diệp Sanh Ca, người phụ nữ phía trước là Diệp Sanh Ca! Mọi người mau chặn cô ta lại!”
Giọng nói của cô gái vừa dứt, tiếng bước chân hỗn loạn cũng theo đó nhiều hơn,.Diệp Sanh Ca nhanh chóng chạy đến lối vào, mặc kệ tiếng quát của ông chú bảo vệ, hai tay chống lên lan can, nhẹ nhàng nhảy qua như nhảy xà đơn, sau đó chạy về phía lề đường.
Nhưng trên đường lại không có chiếc taxi nào, cô liếc mắt nhìn thấy mấy cô gái kia cũng đã chạy ra từ lối vào, sắp đuổi kịp cô, cô cũng không rảnh mà vẫy taxi nữa, tiếp tục sải bước chạy về phía trước.
Kết quả đúng lúc này, một chiếc xe màu đen dừng lại bên cạnh, giọng nam quen thuộc truyền vào tai: “Nhanh lên xe!”
Giọng nói này thật sự quá quen thuộc, mặc dù không nhớ ra thân phận của anh ta, nhưng Diệp Sanh Ca vẫn không nhịn được dừng bước, kéo cửa xe ngồi vào. Côđóng cửa lại, quay đầu định nói lời cảm ơn. Kết quả tiếng “cảm ơn” liền nghẹn lại trong cổ họng sau khi cô nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông.
Người đàn ông đang lái xe, không ai khác chính là Mộ Ngạn Hoài.
Sắc mặt cô lập tức trầm xuống: “Cho tôi xuống xe.”
Nói xong cô liền muốn mở cửa xe.
Nhưng Mộ Ngạn Hoài đột ngột đạp ga, chiếc xe phóng đi như bay.
“Dù sao cũng là bạn cũ, chẳng lẽ tôi còn hại cô sao?” Mộ Ngạn Hoài liếc nhìn cô một cái, “Bây giờ cô xuống xe, lập tức sẽ bị đám fan kia xé thành từng mảnh.”
“Chẳng phải là nhờ ơn anh sao.” Diệp Sanh Ca cười lạnh, “Dừng xe!”
“Đừng phí công nữa, ngoan ngoãn ngồi yên đi.” Mộ Ngạn Hoài nói, “Đi đâu? Tôi đưa cô đi.”
“Không cần.” Diệp Sanh Ca vẫn hờ hững, “Cho tôi xuống xe!”
Mộ Ngạn Hoài bỗng nhiên cười một tiếng: “Sanh Ca, em thật sự quá cứng đầu. Em có biết lúc trước tại sao tôi không thích em không? Chính là vì em quá cứng đầu. Không có người phụ nữ nào giống như em, còn muốn phấn đấu hơn cả đám đàn ông. Em cũng chưa bao giờ chịu dựa dẫm vào bất kỳ người đàn ông nào, có phải em cảm thấy bản thân em còn lợi hại hơn cả tôi?”
“Tôi vốn dĩ đã lợi hại hơn anh!” Diệp Sanh Ca khinh miệt nhếch mép, “Chỉ là trùng hợp, lúc trước tôi cũng không thích anh cho lắm. Tôi chỉ là đã lầm tưởng về anh mà thôi.”
Khuôn mặt Mộ Ngạn Hoài co rúm lại.
“Bây giờ em có thể phủ nhận.” Anh ta hiển nhiên không tin lời cô nói, “Em vô tình, nhưng tôi không thể vô nghĩa. Tôi nguyện ý cho em thêm một cơ hội nữa. Sanh Ca, em muốn làm diễn viên, tôi sẽ nâng đỡ em thành diễn viên. Chỉ cần em quay về, chuyện trước kia tôi đều không truy cứu nữa, tôi vẫn sẽ cưới em.”
Diệp Sanh Ca thiếu chút nữa tưởng mình nghe nhầm: “Anh nói cái gì? Vậy Mộ Hiểu Nhã thì sao?”
“Hiểu Nhã bây giờ đã có Tiêu Duệ Lãng.” Mộ Ngạn Hoài cười khẽ, hiển nhiên không hề bận tâm, “Đã có Tiêu gia làm chỗ dựa. Sanh Ca, em không phải là đối thủ của tôi. Cho nên đừng kháng cự nữa.”
“Anh…” Diệp Sanh Ca thật sự phải bội phục độ dày của da mặt anh ta, “Tiêu Duệ Lãng theo đuổi Mộ Hiểu Nhã là bởi vì anh ta tưởng cô ta là Mộc Hạ, anh thật sự cho rằng Mộ Hiểu Nhã có thể mạo danh cả đời sao?”
Hơn nữa, cô còn luôn cho rằng người đàn ông này yêu Mộ Hiểu Nhã đến nhường nào, hóa ra cũng chỉ có vậy. Phát hiện có thể lợi dụng Mộ Hiểu Nhã để vắt ép ra giá trị lớn hơn liền không chút do dự đẩy cô ta cho người đàn ông khác.
“Ít nhất là hiện tại, tôi có thể khiến cho Thời Sanh studio của em đóng cửa bất cứ lúc nào.” Mộ Ngạn Hoài cười khẩy một tiếng, quay đầu nhìn cô nói, “Bây giờ tôi cần câu trả lời của em. Em có bằng lòng quay về bên cạnh tôi không?”

Ads
';
Advertisement