Diệp Sanh Ca mở to mắt.
Cô biết Tần Hựu Huy nói có lý nhưng cô vẫn kháng cự theo bản năng.
Nhưng… cô nhìn hai trợ lý bên cạnh, nỗi sợ hãi và kháng cự cuối cùng cũng bị niềm tự hào và tinh thần trách nhiệm của một diễn viên kìm hãm.
Chỉ mới diễn tập mà cô đã kháng cự như vậy, đến lúc quay chính thức thì cô phải làm sao?
Vì vậy, cô nhất định phải làm được.
Nghĩ thế cô gật đầu, nằm xuống ghế sofa với biểu cảm thấy chết không sờn.
Tần Hựu Huy cởi áo khoác ra, để lộ bộ quần áo mặc ở nhà bên trong, nắm lấy cổ tay cô, từ từ cúi người xuống.
Gương mặt người đàn ông trước mắt cô ngày càng lớn, hơi thở của Diệp Sanh Ca trở nên dồn dập, cô mở to mắt, không thể che giấu biểu cảm hoảng sợ.
Động tác của Tần Hựu Huy đột nhiên dừng lại.
Anh ta đành nói: “Hay là cô nhắm mắt lại, đợi tôi nói mở mắt thì cô hãy mở?”
Cũng được.
Diệp Sanh Ca vội vàng nhắm mắt lại.
Nhưng khi nhắm mắt lại, hơi thở của người đàn ông càng thêm rõ ràng, mạnh mẽ và xa lạ khiến từng tế bào trên cơ thể cô kêu gào phản kháng.
Còn cả hơi ấm từ lòng bàn tay anh ta, tiếng hít thở ngày càng gần, tất cả khiến cơ thể Diệp Sanh Ca thêm căng cứng.
“Thôi vậy.” Tần Hựu Huy cười khổ, buông cô ra rồi đứng dậy: “Nhìn cô như vậy, tôi còn tưởng mình là tội phạm.”
Diệp Sanh Ca vội vàng ngồi dậy, vừa áy náy vừa thở phào nhẹ nhõm.
“Xin lỗi…” Cô bối rối: “Tôi đi vệ sinh, tôi muốn tự mình chuẩn bị một lát.”
“Không sao, tôi biết việc này rất khó.” Tần Hựu Huy thông cảm gật đầu: “Cô cứ đi đi, tôi xem lại đoạn phim vừa quay.”
Trong phòng vệ sinh, Diệp Sanh Ca vốc một ít nước lạnh vỗ lên mặt sau đó thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn mình trong gương.
Vì chưa tẩy trang nên vết bớt bị lớp kem nền dày cộp che khuất, nhìn kỹ cũng không thấy dấu vết gì.
Diệp Sanh Ca chống hai tay lên gương, thần thái hơi sững sờ.
Cô nhớ lại buổi sáng hôm sau lần đầu tiên làm chuyện đó với Kỷ Thời Đình, khi nhìn thấy vết bớt nhỏ đi cô tràn ngập phấn khích và vui mừng. Lúc đó, cô quyết tâm phải lên giường với Kỷ Thời Đình nhưng không cảm thấy việc này khó chấp nhận.
Sự thật đúng là như vậy, trong quá trình chung đụng với người đàn ông này, cô có thể vì ngại ngùng mà xấu hổ, có thể vì mưu kế thành công mà thích thú, có thể vì lợi dụng anh mà áy náy nhưng cô chưa bao giờ sợ hãi.
Dù cô có sợ hãi cũng là sợ mình sẽ yêu anh chứ chưa bao giờ kháng cự việc tiếp xúc thân mật với anh.
Sự thật là từ khi dọn vào biệt thự Thiên Phàm, cô càng ngày càng quen… còn thích tiếp xúc thân mật với anh, dù là ôm hay hôn.
Cô chưa bao giờ suy nghĩ về lý do, chỉ cho rằng bản thân phóng khoáng hơn người khác nhưng hóa ra không phải như vậy.
Thay Tần Hựu Huy vào, dù là diễn xuất cô cũng phản kháng như vậy.
Nếu cô ghét Tần Hựu Huy thì cũng thôi đi, đằng này ngược lại, bậc đàn anh Tần Hựu Huy không chỉ có ngoại hình ưa nhìn, cử chỉ lịch thiệp mà còn có diễn xuất tinh tế, EQ cao, Diệp Sanh Ca luôn ngưỡng mộ anh ta.
Vậy mà cô vẫn không thể chấp nhận việc tiếp xúc thân mật với anh ta dù chỉ vài giây.
Hóa ra không phải người đàn ông nào cũng được.
Càng nghĩ, trái tim Diệp Sanh Ca càng lạnh lẽo.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất