Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Sắc mặt của Mộ Hiểu Nhã cuối cùng cũng thay đổi.
Tuy người theo đuổi này đến vì Mộc Hạ, có hơi tổn thương đến lòng tự trọng của cô ta nhưng bối cảnh của vị Tiêu Duệ Lãng này lại khiến cô ta không thể nào không động lòng.
Diệp Sanh Ca không biết trèo lên vị kim chủ nào đàn áp cô ta khắp nơi. Nếu như cô ta có thể có mối quan hệ tốt với nhà họ Tiêu thì cho dù kim chủ đằng sau Diệp Sanh Ca là ai, cô ta cũng không cần sợ hãi nữa!
Tuy rằng… như vậy có thể hơi có lỗi với Ngạn Hoài nhưng vì công ty, chắc chắn anh ta có thể hiểu được.
Nhiều nhất cô ta chỉ ăn bữa cơm gì đó với Tiêu Duệ Lãng mà thôi, mượn thế lực của anh ta, tuyệt đối sẽ không lên giường với anh ta, như vậy, chắc chắn Ngạn Hoài sẽ không để ý!
Cô ta nhất định phải nhân cơ hội này, đánh cho Diệp Sanh Ca không xoay được người.
Nghĩ đến đây, trong mắt Mộ Hiểu Nhã lóe lên vài phần ác ý.
Ngón tay của cô ta siết chặt: “Dùng nước sạch nuôi hoa, đưa dây chuyền cho tôi.”
“Được ạ!” Tiểu Thất kích động đáp lại một tiếng.

Cùng lúc đó, Diệp Sanh Ca đã về đến phòng mình, sau đó Lâm Nhiễm đi vào thêm mắm dặm muối miêu tả lại tình huống bên ngoài một lần nữa, còn cố ý tiếc nuối bổ sung thêm một câu: “Chị Sanh Ca, sao kim chủ của chị không tặng hoa cho chị vậy!”
“Tặng hoa làm gì, đoàn làm phim có thiếu đâu.” Lúc này Diệp Sanh Ca đang nằm bò trên sô pha, mở weibo ra, nghe vậy thì ứng phó qua loa một câu.
Lâm Nhiễm thở dài yếu ớt: “Tiếc thật đấy. Chị không biết đâu, vừa nãy khi trợ lý của Mộ Hiểu Nhã đi ra đã đắc ý đến mức nào.”
“Em muốn có hoa cầm tay à?” Diệp Sanh Ca cười híp mặt liếc cô ta một cái: “Ngày mai chị sẽ đặt cho em một bó, để em cầm đi đắc ý.”
“Em không có ý đó!” Lâm Nhiễm đỏ mặt, do dự một chút, vẫn ấp a ấp úng mở miệng: “Chị Sênh Ca, có phải… vị kim chủ kia của chị có gia đình, vì vậy không thể công khai.. chưa từng thấy anh ta thể hiện điều gì với chị cả.”
Thông thường ở trong cái giới này, mối quan hệ bí mật không công khai về cơ bản là mối quan hệ không thể lộ ra ngoài.
Vì vậy Lâm Nhiễm có suy đoán như vậy.
Diệp Sanh Ca không biết nói gì, cô gật đầu: “Đúng vậy.”
Kỷ Thời Đình không phải là người có gia đình sao.
Nói xong, Lâm Nhiễm lộ ra thần sắc đồng tình: “Không sao đâu, chị Sanh Ca, đợi chị nổi tiếng là có thể chia tay với anh ta.”
Diệp Sanh Ca cười gượng một tiếng: “Ừm…”
Mối quan hệ của cô và Kỷ Thời Đình… Ách, hình như cô đã đánh mất quyền chủ động rời đi rồi.
“Chị Sanh Ca, em đi lấy bữa tối cho chị.” Lâm Nhiễm nói xong là rời khỏi phòng.
Diệp Sanh Ca thì đăng nhập vào weibo của Mộc Hạ, nhìn tin nhắn mới nhất và mấy vạn bình luận ở bên trên, rơi vào trạng thái trầm tư.
Làm sao mới có thể vạch trần sự thật Mộ Hiểu Nhã không phải Mộc Hạ đây?
Mộ Ngạn Hoài làm việc kín kẽ, anh ta biết cô sẽ không dễ dàng từ bỏ, nói không chừng đã đào hố chờ cô từ lâu. Đương nhiên làm sáng tỏ trên weibo là một cách nhưng tác dụng có hạn, giờ phút này, bất kỳ tranh luận nào cũng sẽ làm nóng nhiệt độ cho Mộ Hiểu Nhã, có lẽ Mộ Ngạn Hoài còn ước gì cô làm như vậy.
Trừ khi cô có thể một đòn trúng phóc, không thì tốt nhất là đừng hành động thiếu suy nghĩ.
Quan trọng nhất là, Mộ Hiểu Nhã chưa bao giờ chính miệng nói cô ta chính là Mộc Hạ. Cô ta chỉ tạo ra vài sự trùng hợp vi diệu, khiến cộng đồng mạng tự cho rằng cô ra chính là Mộc Hạ. Vì vậy, một khi thế cục bất lợi, Mộ Hiểu nhã cũng có cớ tẩy trắng cho mình.
Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca xóa dòng tin nhắn mới nhất “Anh về rồi” đi, sau đó, cô gọi điện thoại cho Thượng Thiên Ý.
“Cậu có thể lấy được lịch trình hoạt động gần đây của Mộ Hiểu Nhã không?”

Ads
';
Advertisement