Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Từ Hướng Kiệt giật khóe miệng, nhìn về phía Diệp Sanh Ca: “Cô có đồng ý không?”
“Đương nhiên là không.” Diệp Sanh Ca nhướn mày.
Nghe vậy, Từ Hướng Kiệt chỉ vào Mộ Hiểu Nhã: “Hiểu Nhã, Diệp Sanh Ca không đồng ý nhường cho cô, cô vẫn nên quay về phòng trang điểm của mình đi.”
“Đạo diễn Từ.” Giọng điệu của Mộ Hiểu Nhã trở nên cứng rắn: “Nếu như tôi không đi thì sao! Nếu tôi rời khỏi đây, sẽ là rời khỏi đoàn làm phim đấy!”
Từ Hướng Kiệt nhăn mặt, liếc Diệp Sanh Ca, Diệp Sanh Ca thì cười tủm tỉm nhìn ông ấy, không hề bị lay động.
Ông ấy đành phải thở dài nói: “Vậy cũng chỉ có thể mời cô rời khỏi đoàn làm phim.”
Mộ Hiểu Nhã ngạc nhiên: “Nếu tôi rời khỏi đoàn làm phim, nhất định tôi sẽ kêu gọi tất cả fan hâm mộ của tôi tẩy chay bộ phim này!”
Kể từ khi cô ta hát bài hát chủ đề, thái độ của Từ Hướng Kiệt đối với cô ta đã thay đổi một trăm tám mươi độ, cô ta cho là loại chuyện nhỏ này, Từ Hướng Kiệt sẽ không chút do dự đứng về phía cô ta.
Nghe vậy, Từ Hướng Kiệt cảm thấy đau đầu. Nếu Mộ Hiểu Nhã cứ nhất quyết phải ganh đua với Diệp Sanh Ca…
“Mặc dù tôi cũng không hi vọng cô rời khỏi đoàn làm phim nhưng nếu cô nhất định phải rời đi.” Ông ấy thở dài: “Vậy chúng ta nói về điều kiện hủy hợp đồng đi.”
Khuôn mặt Mộ Hiểu Nhã vặn vẹo, cô ta chỉ vào Diệp Sanh Ca: “Ông muốn từ bỏ cả sự nghiệp vì người phụ nữ này à?”
Diệp Sanh Ca cười rất ung dung.
“Xin lỗi.” Từ Hướng Kiệt nhìn Mộ Hiểu Nhã, khoanh tay tỏ ra không còn cách nào.
Nếu ông ấy nghe theo Mộ Hiểu Nhã chèn ép Diệp Sanh Ca, mới là hủy đi sự nghiệp của mình.
Mặt Mộ Hiểu Nhã trắng bệch. Lúc đầu cô ta chỉ muốn thông qua việc chiếm lấy phòng trang điểm của Diệp Sanh Ca để nâng cao địa vị của mình trong đoàn phim, thuận tiện chèn ép sự kiêu ngạo người phụ nữ này. Nhưng không ngờ rằng, ngay cả khi cô ta đe dọa sẽ rời khỏi đoàn làm phim, Từ Hướng Kiệt vẫn không đứng về phía cô ta.
Người phụ nữ Diệp Sanh Ca này… Chẳng lẽ người có quy tắc ngầm với cô không phải Từ Hướng Kiệt sao?
“Thế nào?” Diệp Sanh Ca mỉm cười: “Cô chắc chắn muốn rời đi à?”
Mộ Hiểu Nhã như bị nghẹn lời, biểu cảm cực kỳ khó coi.
Đến lúc này, nếu cô rời đi, chỉ có thể là tình hình đôi bên cùng tổn thương. Mặc dù nhờ vào danh tiếng của Mộc Hạ mà cô ta không sợ thiếu phim để diễn nhưng chưa chắc đã so sánh được với [Tiết Ninh truyện].
“Xem ra cô không nỡ.” Diệp Sanh Ca nhẹ nhàng nói ra câu này.
“Ai nói tôi không bỏ được? Đi thì đi!” Mộ Hiểu Nhã hoàn toàn không chịu được việc nói khích.
“Đừng đừng!” Từ Hướng Kiệt cũng nhìn ra Mộ Hiểu Nhã không nỡ rời đi, bèn mỉm cười xoa dịu: “Hiểu Nhã, bộ phim này sao có thể thiếu cô được? Như vậy đi, tôi sẽ sắp xếp cho cô một phòng trang điểm riêng, cô thấy sao?”
Có bậc thang này, biểu cảm trên mặt Mộ Hiểu Nhã cuối cùng cũng tốt hơn, cô ta nhịn cơn giận nói: “Vậy được rồi. Không phải tôi không nỡ rời đi, tôi chỉ không nỡ bỏ phí những công sức mà tôi đã dành ra.”
“Tất nhiên, bộ phim này không thể thiếu cô được.” Từ Hướng Kiệt cười tủm tỉm, nói dối không chớp mắt.
“Chúng ta đi!” Mộ Hiểu Nhã lớn tiếng nói với trợ lý Tiểu Thất.
Nhìn bóng lưng cô ta, Diệp Sanh Ca tiếc nuối chậc một tiếng: “Đáng tiếc, không ngờ giờ cô ta cũng biết suy nghĩ rồi.”
“Sanh Ca, tổ tông của tôi ơi.” Từ Hướng Kiệt gần như muốn quỳ xuống xin cô: “Cô đừng kích động cô ta, chúng ta cố gắng hoàn thành thật tốt bộ phim này có được không?”
“Tất nhiên.” Diệp Sanh Ca sảng khoái đáp: “Chỉ cần cô ta đừng gây sự, tôi cũng chẳng muốn trêu chọc cô ta.”
“Tôi hiểu, tôi sẽ quản tốt cô ta.” Từ Hướng Kiệt xoa dịu vài câu, lúc này mới quay người rời đi.
Thượng Thiên Ý và Lâm Nhiễm giống như tướng quân giành được thắng lợi bước tới.

Ads
';
Advertisement