Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Giây tiếp theo, cô đột nhiên ngồi lên người anh, ôm cổ anh, giọng nói vừa khàn vừa mềm mại: “Ông xã, em muốn…”
Ánh mắt Kỷ Thời Đình trở nên sâu thẳm.
“Không phải vì vết bớt…” Cô liếm môi: “Anh có thể mang bao… Em thật sự muốn anh.”
Cô thành thật nói, gương mặt trở nên đỏ bừng, không biết là hưng phấn hay vẫn là vì xấu hổ.
Kỷ Thời Đình hít thở nặng nề hơn, bàn tay nóng rực giữ chặt cằm cô như thể đang đoán lời nói của cô là thật hay giả.
Đôi mắt Diệp Sanh Ca sáng quắc nhìn chằm chằm vào môi anh rồi cắn một cái.
Kỷ Thời Đình hoàn toàn không ngờ cô lại trở nên nhiệt tình như vậy, anh không kịp phòng ngừa nên đã bị người phụ nữ này phá vỡ phòng ngự, cô đưa đầu lưỡi vào, càn quét loạn xạ không hề có trật tự gì ở trong miệng anh, làm cơ bắp trên người Kỷ Thời Đình cứng lại.
Hầu kết anh lăn lộn, gian nan đẩy người phụ nữ này ra, ánh mắt sâu thẳm đến đáng sợ.
“Em nghiêm túc, hửm?” Anh khàn giọng hỏi.
“Đúng vậy.” Diệp Sanh Ca trả lời xong rồi cúi đầu xuống xương quai xanh của anh, cổ áo ngủ của anh mở rộng, bởi vì vừa tắm xong nên trên làn da trên ngực người đàn ông vẫn còn ẩm, trông rất quyến rũ, Diệp Sanh Ca lại tiếp tục gặm một cách ngẫu nhiên.
Kỷ Thời Đình phát ra một tiếng rên rỉ từ cổ họng, hầu kết anh lăn lộn vài cái, đưa tay giữ đầu cô, khiến cô phải ngẩng đầu lên.
“Diệp Sanh Ca!” Giọng anh khàn khàn mang theo vài phần tức giận.
Người phụ nữ chớp mắt, nhìn về phía anh rồi thong thả liếm môi, hành động này đầy ẩn ý và quyến rũ. Thấy vậy, ánh mắt Kỷ Thời Đình càng trở nên tối tăm.
“Muốn không.” Đôi tay cô vẫn ôm chặt cổ anh, giọng nói mềm mại có vài phần uất ức: “Em cũng là người có nhu cầu, anh không chạm vào em, không sợ em ra ngoài tìm người khác sao.”
Kỷ Thời Đình nhìn sâu vào mắt cô, đột nhiên ôm cô trở mình, đè cô ở dưới thân.
Diệp Sanh Ca sửng sốt một chút, ngay sau đó cả khuôn mặt sáng lên, hai chân cô đã tự giác quấn lên eo người đàn ông. Nhưng không ngờ Kỷ Thời Đình lại kéo ngăn tủ đầu giường ra, lấy ra một hộp bao cao su, cúi đầu nhìn cô.
Diệp Sanh Ca không hề sợ hãi nhìn vào mắt anh, trong mắt như thể đang nói “Không sao đâu, anh có thể dùng.”
Kỷ Thời Đình nhìn cô một hồi lâu, đặt bao cao su dưới ánh đèn, quay một vòng đánh giá.
“Thú vị.” Hầu kết anh lăn lộn một chút, giọng nói khàn khàn ẩn chứa sự mỉa mai: “Có vẻ như bao cao su đã bị người nào đó đâm thủng rất nhiều lỗ.”
Diệp Sanh Ca cứng người nhưng trên mặt lại tỏ ra ngơ ngác: “Cái gì cơ?”
“Em cảm thấy, đây sẽ là kiệt tác của ai, hửm?” Kỷ Thời Đình nhìn thẳng vào mắt cô, cười như không cười.
Diệp Sanh Ca có chút khẩn trương: “Em không biết… Có lẽ là dì Tú? Dì ấy rất muốn em có thể mau chóng mang thai, ngày nào dì ấy cũng giúp anh dọn phòng, có động cơ, cũng có cơ hội.”
“Nhưng còn có một người càng có động cơ.” Kỷ Thời Đình cười đầy ẩn ý: “Cũng không ít cơ hội.”
“Không phải em.” Diệp Sanh Ca bình tĩnh nhìn anh.
Kỷ Thời Đình chuyển động hầu kết, cười lạnh: “Chiêu trò không tồi, tiếc rằng quá nóng vội.”
Cô đột nhiên quá hưng phấn, những lời nói khiêu khích quá lộ liễu mới có thể khiến anh sinh ra nghi ngờ.
Dù có thể vì anh khen ngợi Mộc Hạ, thuận lợi thành lập Studio khiến cô kích động nên muốn làm chuyện gì đó cùng anh nhưng với tính cách của cô, cũng không đến mức lộ liễu như vậy.
Những câu đó giống như một loại… chiến thuật!

Ads
';
Advertisement