Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Diệp Sanh Ca nghe người đàn ông này nói dối không chớp mắt, chẳng hiểu sao trong lòng lại cảm thấy rất tức giận.
Tối qua ở trên giường anh tỏ ra rất quan tâm đến cô, không chỉ ép cô nhìn thẳng vào mắt anh mà còn ôm cô ngủ… Kết quả là sau khi mặc quần áo vào, anh lại phủ nhận tất cả, không chỉ lạnh lùng mà còn thản nhiên nói rằng họ trong sạch.
Ngủ với nhau ba lần rồi, trong sạch cái gì chứ!
Trong lúc bốc đồng, Diệp Sanh Ca không kìm được mà phản bác: “Ông Kỷ, không phải như vậy! Cháu và anh Kỷ… đã quen biết nhau một thời gian rồi, tối qua cũng không phải lần đầu tiên!”
Ông Kỷ đang định mắng Kỷ Thời Đình, nhưng khi nghe Diệp Sanh Ca phản bác lập tức trở nên hớn hở.
“Thật sao?” Ông cụ vui mừng đến nỗi lông mày cũng nhảy múa theo.
Diệp Sanh Ca cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông rơi lên người mình, có một khoảnh khắc cô muốn rút lui.
Nhưng nghĩ đến những gì xảy ra tối qua, cô không thể không gật đầu mạnh mẽ: “Đúng vậy! Còn nữa, có một ngày ông đến văn phòng của anh Kỷ để tìm anh ấy, thực ra cháu cũng ở đó, cháu trốn dưới… ừm, dưới bàn làm việc. Anh ấy sợ ông sẽ ép anh ấy cưới cháu nên không muốn để ông nhìn thấy cháu!”
Khi cô vừa dứt lời, ông Kỷ càng cười lớn hơn.
Ánh mắt Kỷ Thời Đình lạnh lẽo như có thể xuyên qua người cô khiến toàn thân cô cứng đờ.
Cô thậm chí không dám quay đầu lại để đối diện với anh.
“Vậy thì dễ xử lý rồi.” Ông Kỷ vỗ tay: “Sanh Ca à, cháu có mang giấy tờ theo không? Ông sẽ sắp xếp để các cháu đăng ký kết hôn ngay bây giờ!”
Diệp Sanh Ca hoảng hốt: “Cái này… cái này… không cần đâu ạ?”
Cô chỉ muốn phản đối những việc bị Kỷ Thời Đình phủ nhận, nhưng chuyện đăng ký kết hôn này… Kỷ Thời Đình rõ ràng không hề muốn, nếu bị ép cưới cô, chắc chắn anh sẽ trả thù.
“Phải làm!” Ông Kỷ nghiêm nghị: “Ông biết các cháu còn trẻ bây giờ không câu nệ, nhưng nhà họ Kỷ chúng ta có quy tắc nếu đã ngủ cùng nhau thì phải cưới! Ông cũng như vậy, cha của Thời Đình cũng vậy, đàn ông nhà họ Kỷ từ trước đến giờ đều chung thủy một lòng, ông dám đảm bảo Thời Đình cũng sẽ như vậy!”
Diệp Sanh Ca bị sự uy nghiêm của ông Kỷ làm cho sợ hãi, hơn nữa cụm từ “chung thủy một lòng”… Cô vô thức quay đầu nhìn Kỷ Thời Đình, nhưng lại bắt gặp ánh mắt khó đoán của anh.
Đôi mắt sâu thẳm tối đen của anh dường như chứa đựng một cảm xúc khó nói khiến trái tim Diệp Sanh Ca đột nhiên lỡ nhịp.
“Ông nội đang lừa cô đấy.” Kỷ Thời Đình đột nhiên cười lạnh: “Khi còn trẻ ông cũng đã có mấy cô bạn gái.”
“Thằng nhóc hỗn xược!” Ông Kỷ đỏ mặt: “Thời bọn ông gọi là hẹn hò còn không dám nắm tay, sau khi ta kết hôn với bà nội cháu thì mới… Cháu nghĩ ông vô trách nhiệm như cháu sao?”
“Ông hỏi cô ấy xem có muốn kết hôn với cháu không.” Kỷ Thời Đình lạnh lùng nói, giọng nói mang đầy sự đe dọa.
Diệp Sanh Ca lo lắng liếm môi, bỗng nhiên hối hận vì sự bốc đồng vừa rồi.
Ông Kỷ dịu giọng: “Sanh Ca à, cháu đừng để ý đến thái độ của nó. Chỉ cần cháu muốn, ông nhất định sẽ bắt nó cưới cháu!”
“Ông Kỷ…” Diệp Sanh Ca cười gượng: “Cháu và anh Kỷ… chỉ tình cờ thôi, cháu không cần anh ấy chịu trách nhiệm, ông đừng ép anh ấy nữa.”
“Ông nội, ông nghe rồi đấy, cô ấy không đồng ý, ông có thể yên tâm rồi.” Kỷ Thời Đình nhẹ nhàng nói rồi nhếch môi cười: “Cháu đi làm đây.”
Anh nói rồi đứng dậy.
“Đứng lại!” Ông Kỷ quát lớn, tay ôm lấy ngực: “Ông bị cháu làm cho tức chết mất thôi.”
“Ông nội, người không muốn là cô ấy.” Kỷ Thời Đình nhẹ nhàng đẩy trách nhiệm: “Ông không thể trách cháu được.”

Ads
';
Advertisement