Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Tề Vân Mỹ đã ăn cay từ nhỏ. 

Ngày ba bữa, cái gì có thể thiếu chứ không thể thiếu ớt, cô ta là gái Tỉnh Xuyên điển hình, cơ thể đã sớm thích ứng với đồ cay từ lâu. 

Món gà cay cấp độ này chả là gì trong mắt Tề Vân Mỹ. 

Một mình Tề Vân Mỹ có thể ăn hết một nồi lẩu cay cay gấp mười lần món này! 

Bằng không sao cô ta dám hống hách, nhìn đời bằng nửa con mắt được? 

Con hổ cái này vừa mở miệng đã cảm giác như đang phun lửa, y như bà chằn tinh. Anh bảo cô ta bớt ăn cay, sợ cô ta ăn cay có hại cho cơ thể? Ha ha, đúng là lo bò trắng răng. 

Mọi người chẳng thèm để ý đến lời nói của Giang Nghĩa, chỉ lắc đầu cười lớn. 

Ngay cả Triệu Dung, người rất tin tưởng Giang Nghĩa, cũng tỏ ra không tin lời anh nói. 

Tề Vân Mỹ gắp vài miếng gà cay bỏ vào chén, vừa ăn vừa rót một ly rượu mạnh uống ừng ực, bộ dạng như một nữ vương. 

“Anh Giang, nói thật món này bỏ ít ớt là vì nghĩ cho anh đấy, chúng tôi sợ đàn ông Giang Nam như anh ăn ngọt quen rồi sợ không ăn được món này.” 

“Bình thường mà làm món này thì phải cho lượng ớt gấp mười lần mới đủ vị!” 

Cô ta lại nói móc Giang Nghĩa lần nữa. 

Người phụ nữ này vừa mở miệng đã móc mỉa người khác, cái miệng kia thật sự quá lợi hại. 

Nếu Giang Nghĩa thực sự tranh cãi với cô ta thì lại hạ thấp bản thân. Đàn ông không tranh cãi với đàn bà, nhưng bạn càng không nói, càng nhượng bộ, cô ta càng mắng hãng hơn. 

Thật sự không biết làm gì với loại phụ nữ này nữa. 

Lúc này, Triệu Hải Nhân cảm thấy có chút thương hại Giang Nghĩa, bởi vì anh ta nhìn thấy hình bóng mình khi bị bắt nạt ở trên người Giang Nghĩa. “Ầy... 

Triệu Hải Nhân lắc đầu, nâng ly lên uống. 

Ở đằng kia, Tề Vân Mỹ vừa ăn thịt vừa cười sảng khoái, cô ta ăn từng miếng lớn, sau đó còn ăn cả ớt nữa, trông rất sung sướng. 

Bữa trưa này đã trở thành buổi độc diễn của Tề Vân Mỹ. 

Giang Nghĩa, cái người đáng lẽ phải xấu hổ đến mức không còn mặt mũi kia vẫn bình tĩnh như thường, anh mỉm cười nhìn Tề Vân Mỹ và nhắc nhở lần nữa: “Cô Tề, tôi có lòng tốt nhắc nhở cô lần cuối, cô thực sự không thể ăn cay nữa, nếu không thân thể của cô sẽ có phản ứng rất nghiêm trọng.” 

“Ha ha, anh Giang, tôi cảm ơn lòng tốt của anh, thế nhưng gái Tỉnh Xuyên chúng tôi không yếu ớt như gái Giang Nam các người đâu, cấp độ này tôi vẫn ăn được!” 

Triệu Chí Lai ở bên lắc đầu liên tục, thầm nhủ: Giang Nghĩa à, đừng khiêu khích cô ta nữa, ngay cả ông ta cũng không đối phó nổi Tề Vân Mỹ thì anh có thể làm gì được. Không chọc nổi thì nên biết tránh đi chứ! 

Giang Nghĩa không ngoan ngoãn nhượng bộ, mà nói tiếp: “Cô Tề, nếu cô không dừng đũa, ba miếng gà cay tiếp theo sẽ khiến cô phát bệnh!” 

“Chuyện hài!” Tề Vân Mỹ cười khẩy ăn liên tiếp hai miếng gà cay, sau đó gắp tiếp miếng thứ ba: “Ba miếng sẽ khiến tôi phát bệnh sao? Tôi không tin” 

Cô ta không chút do dự ăn miếng thứ ba. 

Mọi người đồng thời nhìn về phía cô ta, mấy giây trôi qua nhưng không có bất kỳ phản ứng nào. 

Giang Nghĩa nói sai rồi. 

Mọi người đều bật cười, quả nhiên là như vậy, Tề Vân Mỹ đã ăn cay từ nhỏ thì làm sao có thể bị mấy miếng gà cay này đánh gục được? 

Đúng là một câu phát ngôn nực cười. 

Tề Vân Mỹ ngạo nghễ nhìn Giang Nghĩa, hậm hực nói: “Anh Giang, hình như tôi không phát bệnh nha? Ha ha, cho dù muốn phát bệnh, nhưng chỉ cần tôi không đồng ý thì sẽ không thể nào phát bệnh được! Số phận nằm trong tay mình!” 

Rất ngang ngược. 

eyJpdiI6IlwvTk9sZWNLYVwvdGhIa0tINFBFcFJrQT09IiwidmFsdWUiOiIrSkFIbE9wQnZsTFRBNHBHeXZucWNwQVNHS3RORmR2SVBnUENUQ01XSVNHRWNFXC9TYjQ5ZUVwSUhqVVEwYnhjQ0VGV1hhZnFFSjFPTWlaeVUwc29MODROSm9VOWQ0XC9DZHNtVVB3Z0kybXJmTW5WOTIrSVliV2RxQXpLXC9sbG4yQUpkSjI0bXh4UVwvUnNDQU5veEFRT3FTRTlEVm9haXNXS2hjQUNqNVk5bVJvS0ZrUEdaMEgrRXZZKzFXOEE2QXY3IiwibWFjIjoiYjYxMjE1MTVjZDA2ZTI3YzIyMWE4NWFhMDE4ZmM5YTVmOTNlZTdlNTJkZTczODM0MDQwZjE2YTQwNjc2MmIxZCJ9
eyJpdiI6IjIyTmZJb0hOK0R6eW9uYnRwQ1wvaXZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InFCdDZ1eDFwWE9SUVR0SGlzOTN6ekoxK2U3TWYzNGdnUk1HY0RqN2pNY0FrSVNZSlhtaW5aZjdXYnlDWU1PcnYzc2RST1NaaExcL2doQlI5RVIyZXg3V3JLVG9lYkNYXC85RWdCSHJsWGxLM0FHRHFXK0xhaVJCdDZKVWtCWWxDNUhWOFJmYnB6eWNQYWhCdWo1ZkVUTmhmREtMS3laZG9KbkJhYkJ5MWQydUt6Y2dNajFBZG1kXC9vSEdHV0t3bFMxMGE5THdzTVdGMnZ1dHlydUZwQzBxYVdoWkVWVkJhNVNPYXRNTk1oTUFhcTA2cVdsVThIR1NTb1NUbyt5cTFiclZkWStcL0U2XC9MT2ZwczduYW0wMEwxN2hHclFqMkpBYlVOUThGT0R1REVWWU10MEc1TExyZ0JXeUl2RWozXC9LSGRWIiwibWFjIjoiY2M3ZDM5M2QzOWZlMWUzOTdlMTZmMWQwMTI0NmZiNmIxYzk0Nzg0YTQ3NDVmM2IxZTNiMzM0OWJiNDg2NDdlNyJ9

Phát bệnh rồi.

Ads
';
Advertisement