Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

1 giờ khuya, Laura chạy đến căn biệt thự lớn của Triệu Dung nằm độc lập ở vùng ngoại ô, sau khi bảo vệ xác minh thân phận xong thì liền để cô ta đi vào. 

Vừa vào trong nhà, Triệu Dung liền không kịp chờ đợi mà chạy tới kéo tay Laura lại. 

“Chị Laura, em chờ chị lâu lắm đó.” 

“Coi con bé ngốc này kìa, gấp gấp như vậy làm cái gì chứ, có phải là thèm đàn ông lắm rồi không hả?” 

Triệu Dung đỏ mặt: “Chị nói bậy cái gì đó, ai muốn đàn ông cơ chứ! Em chỉ không biết là ngày mai nên nói cái gì với anh ấy mới tốt đây, lần thứ nhất chính thức gặp nhau thì phải lên kế hoạch đàng hoàng một chút, nếu không thì có vẻ không lịch sự cho lắm.” 

“Ôi chao, cô cả Triệu của chúng ta cũng biết không lịch sự nữa à? Bình thường lúc em đối xử với mấy người đàn ông khác thì đều nhăn nhó mặt mày kia mà” 

“Cái đó không giống” 

Hai cô gái nói nói cười cười, bắt đầu chính thức thảo luận cho kế hoạch ngày mai. 

Laura phân tích cho Triệu Dung nghe một chút về suy nghĩ của đàn ông, đưa ra đề nghị nhất định dạy Triệu Dung nên nói như thế nào, làm 

như thế nào. 

Sau đó còn đích thân giúp Triệu Dung chọn quần áo cần mặc vào ngày mai. 

Không thể quá tùy tiện, lại có vẻ không đoan trang, không xem trọng người khác. Đương nhiên cũng không thể quá trang trọng, như thế có vẻ xa lạ, cũng không thể nào bộc lộ sức sống trẻ trung của Triệu Dung. 

Cả hai bận rộn đến gần ba giờ, trời đã sắp sáng rồi. 

Cuối cùng, Laura lấy gói cà phê ấy ra. 

“Dung, đây là cà phê chị mang về từ nước ngoài, dùng để tỉnh táo tinh thần, ngày mai em tự tay pha cho Giang Nghĩa uống đi. Cứ tin chị, anh ta nhìn thấy mọi chuyện mà em làm cho anh ta thì chắc chắn rất cảm động.” 

“Thật hả chị?” 

“Đương nhiên rồi.” 

Triệu Dung cất gói cà phê đi, dụi mắt ngáp một cái. 

Laura nói: “Trời sắp sáng rồi, em tranh thủ đi ngủ một giấc đi, nạp chút năng lượng kẻo ngày mai chờ đến khi Giang Nghĩa đến rồi em lại nằm lì ở nhà mà ngủ, vậy thì mọi thứ tiêu tùng hết. Chị đi trước đây, có chuyện gì thì nói sau.” 

Lúc Laura đứng dậy vừa định đi, Triệu Dung kéo cô ta lại. 

“Chị Laura, em vẫn cảm thấy rất căng thẳng, em lo lắng là mình sẽ làm hỏng.” 

Laura thở dài: “Được rồi, vậy như thế này đi, chị không đi nữa, ở lại đây ác chiến một trận với em, chờ Giang Nghĩa đến chị sẽ đứng trên lầu hai quan sát, nghe ngóng. Em ở lầu một trò chuyện với Giang Nghĩa như kế hoạch đã bàn bạc, nếu như gặp phải phiền phức gì thì cứ tìm cớ lên lầu, chị sẽ chỉ bảo cho em.” 

Triệu Dung hớn hở mặt mày: “Như vậy thì tốt quá đi thôi, cảm ơn chị nha chị Laura” 

“Xa lạ với chị cái gì chứ, đi nghỉ ngơi nhanh đi.” 

"Ùm." 

Sau đó, hai người liền đi rửa mặt rồi ngủ cùng nhau. 

Chín giờ sáng ngày hôm sau, Triệu Dung vội vội vàng vàng thức dậy loay hoay một phen. 

Đầu tiên là tắm rửa thật sạch sẽ, sau đó lại mặc bộ quần áo đã được lựa chọn cẩn thận, lại bắt đầu nghiêm túc trang điểm, không hề chủ quan chút nào. 

Laura ngái ngủ ngồi dậy: “Oáp, Dung à, em làm hơi quá rồi đó, có cần phải đổi mới toàn thân một lần như vậy không? Em sao vậy, cũng đâu phải là em muốn đi hiến thân đâu?” 

Triệu Dung xấu hổ cả cổ đều đỏ. 

“Chị Laura, chị không được đóan mò.” 

“Nhưng mà..." 

“Nếu anh Giang thật sự muốn thì em có thể suy nghĩ một chút.” 

Phốc.... 

Suýt chút nữa là Laura đã cười ngặt nghẽo: “Dung, em đang nói đùa cái gì vậy? Em và anh ta còn chưa hiểu rõ nhau mà đã chuẩn bị hiến thân rồi à. Em đó, đúng là chưa từng nhìn thấy đàn ông mà, chút đề phòng đối với đàn ông cũng không có.” 

Triệu Dung chu chu môi, không nói gì, im lặng tiếp tục trang điểm. 

Ở một bên khác. 

Giang Nghĩa bàn giao tất cả mọi việc từ lớn đến nhỏ của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cho cấp dưới, cũng dặn dò Lâm Chí Cường cẩn thận đối phó với nhà họ Đàm, sau đó liền đi ra ngoài cùng Bạch Dương rồi lên xe do nhà họ Triệu phái tới. 

Vô cùng bất ngờ, lần này người lái xe đến đón lại là Triệu Hải Nhân. 

Theo lý mà nói anh ta rất rất ghét Giang Nghĩa, căn bản không muốn nhìn thấy Giang Nghĩa mới đúng, anh ta lại có thể tự mình đến đây đón Giang Nghĩa, chuyện này đúng là nằm ngoài dự liệu. 

Xe hơi lăn bánh. 

Triệu Hải Nhân vừa lái xe vừa nhắc nhở: “Giang Nghĩa, tôi cảnh cáo cậu, tôi chỉ yêu cầu bảo vệ em gái tôi mà không có kêu cậu tán tỉnh con bé, nếu như cậu dám có bất cứ ý đồ xấu xa nào với em gái tôi, tôi sẽ không tha cho cậu đâu.” 

Hóa ra là anh ta vì mấy câu nói đó nên mới đến đây. 

Triệu Hải Nhân thật sự rất sợ đứa em gái ngây thơ đáng yêu của mình bị Giang Nghĩa lừa gạt. 

Ai mà biết là Giang Nghĩa còn chưa mở miệng thì Bạch Dương đã cười tủm tỉm nói: “Anh cứ yên tâm đi, thống soái của chúng tôi đi sẽ không có bất cứ hành vi nào vượt qua giới hạn. Chỉ có điều là em gái của anh... còn chưa chắc đâu.” 

“Cậu nói cái gì, ăn nói đàng hoàng một chút đi.” 

Triệu Hải Nhân khá là tức giận. 

Nhưng mà tức giận thì tức giận, nghĩ lại vẫn thấy có đạo lý. 

Từ tình huống hiện tại, thật sự có vẻ là Triệu Dung có tình cảm đơn phương với Giang Nghĩa. Trong hai mươi năm qua, Triệu Hải Nhân chưa từng nhìn thấy em gái của mình lại quan tâm đến một người đàn ông khác như thế. 

Anh ta nhìn thoáng qua Giang Nghĩa thông qua kính chiếu hậu, trong lòng không ngừng nghĩ thầm: cái tên này có đẹp trai lắm không? Bình thường thôi mà, còn không đẹp trai bằng mình, sao đưa em gái ngốc nghếch của mình lại yêu cậu ta chứ. Mê mẩn thật mà. 

eyJpdiI6ImRjS2pDVWZ0aUFJUWM3NW9vc3JrYkE9PSIsInZhbHVlIjoibFJmM2V3YlIrQXdWaFJ6Y3ZkT1l6VFlpR0xjZnlxeDVhMDBGdDIzYUQrdHN4UVlHU1ZEQTFER3pHYUtMTzR6cjV1aFNlUlZPU282QTNObGgrVzFFRkN3UkoyXC9Wazlqb3FMWEJLOHBUS09ubWtcL2FvUUJITGtJYTZVTUduSkNnNFhRQUd2bGEzSkVKcmVSajlyMWhLNGVCdnZ3VlhkNGV0NXRBcFdNeVphTmtSUFl4M1NhQVBrbG9KZ0JjZTV4WW16STJJNzN2c2pEQklRTTJYVzN5RjFYVEVUMTJ5Q1ljb3RnM2ZFcXhRRHh1RXBIT1pKMTI1TUVTbGZKNFNTV1Z6K0tBd1JKQkJNSEZCWVwvaGl5OGpoSThnbmExTHpoemFFTms2TVNSNnNwSVlrKzQ4U3VZVkJWS1dpUFY1Q25vSlwvVWhSbWtSVWtjd1VWY3M0R21oM1NYMHRPZFhheGg0WngraFhXMFc1VUJtY1d4UGlNV0V4MEJlVUZ4cFdxbGlOYmFzZGtDZExlUHdUak40d3RiMnc5NWx3aGhcL040YytuK3FXSEhTMUYya0NRPSIsIm1hYyI6ImI2ZmY4OWNlOWQyZWQ2OTY4Mzg2NGVjOGU4ZDcyYTllZDViMmZmNjRiZThiYmZhM2M5MGVhMTQ5NmZiNjc5MjgifQ==
eyJpdiI6IjRHdjlwZDNvUzNcL3pYcDVxb05JZHJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InFHblpjM081dTFiZm0wMkJYR295R1J2WW1QOUVzMjhZUEJaSlE2bGpKNzhEb2s2SnBiRWQwT204bUs5VFBiYjN4VWU1c2kxNHZBbWJuSEhJa2NpOFJ6WVQ4a0VyT2NVVENWazJxaG5UUnRJaCthNVRLSEFoalBaU3JmekoyZ1ZNVEtna2d3Q2dOYmZ5cmE4b211SURQOTdYQXd6VmlFeWd6VnB5bG5XNGQyT3BiTEdJTmNQNTBMMXlXSkRIdXFCbDMwQVZTRlM2Z2NTTHNrR0ZyUjNEdGJ4RVllTDdGekV1cll3cWtJZjZmVzE5TGpKVVhpZTV1VmpQaXFPQnRmSGxuMzlHSGZ3aXgxeVE0Z01rSW12a0xnPT0iLCJtYWMiOiJlN2RmODlmN2Q4MWUwYWZlYmY4NDliZmY5NTVmNGJlNjM4OTkxYjg2MTUxMTljMjgyMmYzYTJhMDA2NmE0NGZmIn0=

Cái gì?

Ads
';
Advertisement