Thiếu chút nữa là Laura đã cười ra tiếng.
Cô bé ngây thơ đáng yêu như thế này, thật sự hết cách mà, có lẽ đây chính là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với một người đàn ông như thế?
Cho nên mới sốt sắng ngày mai nên mặc cái gì, nên nói cái gì, làm cái gì.
Thậm chí ngay cả chuyện muốn mở miệng nói câu nói đầu tiên mà cũng phải lặp đi lặp lại tập luyện thật lâu, thật sự khiến cho cô ta không có cách nào hết.
Lúc Laura đang chuẩn bị dạy cô ta, đột nhiên trong đầu lại xuất hiện một suy nghĩ đáng sợ.
Laura nhận ra rằng đây chính là một cơ hội tốt.
Là một cơ hội hiếm có để giết chết Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa sẽ đề phòng tất cả mọi người, nhưng chắc chắn sẽ không đề phòng Triệu Dung, mà Triệu Dung cũng không đề phòng Laura, vậy thì có phải mình có thể lợi dụng Triệu Dung để giết chết Giang Nghĩa?
Mượn dao giết người.
Cách làm này có chút tàn nhẫn, cũng sẽ tạo thành một vết thương tâm lý không có cách nào lành lặn cho Triệu Dung.
Nhưng vì ba và Weiss, cô ta nhất định phải làm như vậy.
Do dự thật lâu, cuối cùng Laura mới nói: “Ngày mai là lần gặp mặt chính thức đầu tiên của em và Giang Nghĩa, nó vô cùng quan trọng, nếu
như cư xử không tốt thì sẽ để lại ấn tượng xấu cho anh ta, sau này có muốn cứu vãn cũng không làm được gì.”
“Thật hả? Vậy chị Laura ơi, cụ thể là em nên làm cái gì đây?”
“Chỉ vài câu nói không thể nói rõ ràng được, em có ở nhà không? Bây giờ chị sẽ đến đó một chuyến để nói chi tiết cho em nghe.”
“Được rồi chị Laura, em chờ chị
Ngắt cuộc gọi.
Laura mở đèn lên, đưa tay móc cái chìa khóa ra, mở tủ sắt ở phía dưới ngăn tủ lấy một gói cà phê hòa tan từ bên trong ra.
Thật ra thì đây chính là một loại thuốc trông có vẻ giống như cà phê.
Trộn lẫn nó cùng với cà phê, pha trước mặt người ta thì cũng sẽ không bị nhận ra, hơn nữa còn không có mùi vị khác thường, sau khi uống xong cũng sẽ không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ là buồn ngủ mà thôi.
Người bình thường chỉ cần ba đến năm phút là ngủ, người có sức chịu đựng mạnh một chút thì cũng không thể trôi qua bảy phút.
Người như Giang Nghĩa, chắc chắn sẽ không dễ dàng uống đồ của người khác.
Nhưng nếu như là cà phê do tự tay Triệu Dung pha, chắc chắn là Giang Nghĩa sẽ vui vẻ uống nó, cho dù không vui cũng sẽ bởi vì không đành lòng từ chối mà chấp nhận uống.
Đến lúc đó, Laura lại xuất hiện giết chết Giang Nghĩa, chẳng phải là thành công rồi à?
“Dung, chị xin lỗi, chị đây cũng là do bất đắc dĩ mà thôi, ngoại trừ em ra thì không ai có thể lừa gạt Giang Nghĩa uống gói cà phê này.”
“Nhưng em yên tâm đi, chuyện giết người cứ để chị làm”
Cũng coi như là cô ta cho Triệu Dung chút ân tình, nếu như cô ta trực tiếp đưa độc cho Triệu Dung, để Triệu Dung cho Giang Nghĩa uống thuốc độc xong, giết chết Giang Nghĩa.
Vậy chắc chắn là Triệu Dung sẽ nổi điên nổi khùng, thậm chí là tự tử.
Dù sao thì cô ta cũng có cảm tình với Triệu Dung.
Cho nên, Laura quyết định vẫn là để mình giết người. Thứ nhất là vì đã bảo vệ cho Triệu Dung, thứ hai cũng là muốn tự tay mình giết chết kẻ
thù.
"Haiz..."
Laura hít sâu một hơi, trước khi xuất phát, cô ta vẫn lựa chọn gọi điện thoại cho Kerry.
Điện thoại bị tắt máy, không có ai nghe.
“Chắc là anh cả vẫn còn đang ở nhà họ Đàm?”
“Cũng không biết là anh ấy và nhà họ Đàm đã thảo luận với nhau như thế nào?”
Cô ta cất gói cà phê vào, thay một bộ quần áo rồi đi ra ngoài.
Lần rời đi này, Laura đã quyết tâm sẽ chết bất cứ lúc nào.
Lần này cô ta làm vậy chỉ có hai kết quả.
Thứ nhất, thành công giết chết Giang Nghĩa, sau đó bị cảnh sát đưa đi, phán xử tử hình. Thứ hai, kế hoạch thất bại, bị Giang Nghĩa giết ngược
lại.
Cho dù là kết quả nào đi nữa thì khả năng sống sót của Laura gần như là con số không.
“Dung, chị cũng là vì muốn tốt cho em thôi, tránh sau này em bị tên súc sinh ấy làm tổn thương.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất