Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 684 

“Được rồi, chúng ta làm phiền tuần tra sứ nghỉ ngơi rồi. Tới lúc có thời gian, Cửu tuần tra nhất định phải tới Châu mục phủ nhiều hơn. Câu đầu tiên sau khi Tiểu Nhi tỉnh lại là hỏi Cửu tuần tra như thế nào?” 

Ngọc Châu Mục cười tươi nói. 

Trương Trấn Thủ ở bên cạnh cười nói: “Ổ? Còn có chuyện này à, Cửu tuần tra thật có diễm phúc nha!” 

Cửu Thiên mang theo sự ngại ngùng, nói: “Vậy mong Châu mục đại nhân thay ta chào hỏi cô Ngọc Tiếu Nhi.” 

Ngọc Châu Mục lắc đầu nói: “Cái này ta không chuyển lời hộ được. Vẫn nên là Cửu tuần tra tự mình đi đi.” 

Cửu Thiên gật đầu hiểu ý. 

Ngọc Châu Mục và Trương Trấn Thủ đứng dậy, ôm quyền rời đi. 

Cửu Thiên tiễn hai người, vừa đi tới cửa hậu viện thì vừa hay chạm mặt Vũ Hoàng Yến đi vào. 

Đồng tử của Ngọc Châu Mục co rút, dừng bước chân. 

Vũ Hoàng Yến cũng nhìn Ngọc Châu Mục, bỗng cười nói: “Châu mục đại nhân, lâu rồi không gặp. Mọi thứ vẫn tốt chứ?” 

Cô ta nở nụ cười. Cho dù nụ cười che đậy dưới lớp khăn nhưng cũng lay động lòng người. 

Ngọc Châu Mục nói: “Rất tốt. Làm phiền cô Vũ Hoàng Yến ghi nhớ. Cô Vũ Hoàng Yến định khi nào về nhà?” 

Ánh mắt của Vũ Hoàng Yến hơi thay đổi, người khác nghe không hiểu hàm ý trong lời của Ngọc Châu Mục. 

Nhưng cô ta lại biết rất rõ. 

Đuổi cô ta đi sao? 

Xem ra Ngọc Châu Mục vẫn không muốn hợp tác. 

Nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu, nếu dễ dàng như thế thì ngược lại có vấn đề rồi. 

Bây giờ cô ta đã có được thứ cô ta muốn nhất, vấn đề nhỏ bên phía Ngọc Châu Mục đã không phải vấn đề rồi. 

Nụ cười trên mặt Vũ Hoàng Yến không giảm, cô ta bình tĩnh nói: “Ngày mai sẽ đi. Tôi chỉ là tới tạm biệt cậu Cửu Thiên. 

Ngọc Châu Mục cười nói: “Thì ra là vậy, vậy bọn ta phải đi nhanh rồi.” 

Trương Trấn Thủ chắp tay sau lưng nói: “Trẻ tuổi thật tốt!” 

Hai người rảo bước rời đi, hậu viện rộng lớn chỉ còn lại Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến. 

Bọn họ bốn mắt nhìn nhau, Cửu Thiên mở miệng trước: “Không ngồi xuống sao?” 

Vũ Hoàng Yến cười nói: “Không cần, tôi muốn một thứ rồi đi.” 

Cửu Thiên hơi nhíu mày nói: “Thứ gì?” 

Vũ Hoàng Yến đi lên vài bước, nói: “Có thể cho tôi một nửa hỏa tinh đó không? Tôi rất thích nó.” 

Cửu Thiên nhìn Vũ Hoàng Yến, từ từ lấy ra nửa miếng hỏa tinh từ trong ngực ra. 

Cửu Thiên để vào trong tay Vũ Hoàng Yến, nói: “Lần sau gặp lại, chúng ta còn là bạn không?” 

Vũ Hoàng Yến nói: “Cậu thừa nhận bây giờ chúng ta là bạn bè rồi sao?” 

Cửu Thiên nói: “Lẽ nào không phải sao?” 

Vũ Hoàng Yến lắc đầu nói: “Cửu Thiên, cậu sẽ không muốn làm bạn với người như tôi. Đừng quên thân phận của tôi. Còn cả thân phận hiện nay của cậu. Đường đường là Tuần Tra Sứ cấp trung, nếu là một ma tu, Cửu gia các cậu e là không bảo vệ được rồi.” 

Cửu Thiên trầm mặc không nói. 

Vũ Hoàng Yến cẩn thận cất hỏa tinh đi 

“Có phải là bạn hay không thì xem cách nhìn lúc đó của Cậu Cửu Thiên cậu đối với tôi. Tạm biệt, Cậu Cửu Thiên. 

Vũ Hoàng Yến câu nào cũng cậu Cửu Thiên, khiến Cửu Thiên gật đầu hiểu ý. 

Nhưng khi Cửu Thiên chuẩn bị dõi mắt nhìn Vũ Hoàng Yến rời đi, Vũ Hoàng Yến bỗng dùng thế sét đánh ngang tai, tháo khăn che mặt của mình ra. 

Dung mạo tuyệt thế đập vào mắt. 

Sau đó cô ta trực tiếp hỗn hẳn. 

Cửu Thiên không kịp phòng bị, bị hôn luôn. 

Cửu Thiên trợn to mắt nhìn Vũ Hoàng Yến không dám tin. 

Mà Vũ Hoàng Yến lại trực tiếp thò hai tay vào trong áo của Cửu Thiên. 

Dục vọng nguyên thủy của con người đang dỗi dậy, một mùi hương tỏa ra từ trên người Vũ Hoàng Yến. 

eyJpdiI6IkZNYkoxQ3lvclptUjlnUmNMSlBsVnc9PSIsInZhbHVlIjoiWk1IZXFWcVwvOTRvTXdYcWJJc25mNkZuV1lwMG45QTZ4bVRXdmlKNWFSaFBKM3o3MWxIK0JhTW1ud2x2SzhOQkJjakJmc0hnV0ozZ0s5ek5oV2FnYlwvYlZMV1wvWFUwcWxVTlNQaTZQRjlLNnZnZmZNME5QOUI2ZmtlZkFrUDVrMGthbDZnVW5kUEtHc3BDdHhIcjZDSXB3aWlqaDJ5aHZ3ZzZjUFNYdENhaFpGcUVWVGQzVXRuWUY1UE1uRkUxMG5RZmFlZ2EzU0xTWE1za2I1YjloOVVNSVVrM0VMSEgxNTlLdWIzZjRLS3BWY0Exc3lWRW5MK0RHVEtoeGFcL0c4ZVBrSGdTVHFNUnByejc5dFh0R0pXY0RRPT0iLCJtYWMiOiI0ZTFhNjg0MDBjMmY3ODNhNmQxYzQ4ODAzMDdmZmU3YmE3Y2YzZWIxZGE5YmJjM2E5ZWJmYmM0OWNkMmNlODA1In0=
eyJpdiI6IkdBTmdObFBXak16S0RqZG1JazlsbFE9PSIsInZhbHVlIjoiV3dveU03YmlBWERxQ0FlV3NzTnU5RXVSOHBDZjRnYm55WkpnMEwxN2VWQ2NUcWkrRUVDb3VtZm0xS2ZcL0tqcVN4ZkhZMVNpM3FmRWdVZU10Z21PUW1RQmRQRHBhVlV4K0gwbnlpVjRCVmU0SnpzRjhadHZcL3F1NmsrekI5OEZtcFZiM2ZlNFFPK2lDZTIzUW5kQzRWTW5DWllCOGpwYmJnWlk0eitMYlRDM1pSS011M3NtSmQ2ejhNRm95WXZcL3RoR0xRcFwvMCs3WDNLYllkQjFQT0NCd0tmYjBobml3MjE5bzBNdjlKUXRLOTdocjRWelBCSlVPWTFYNXBsQzlxUTgiLCJtYWMiOiI2OTFjY2QxNWFmOWJhODI0MDM5NDAxM2I5MDA4YjUxYTZjMzQ1MzNhYjlkZWEyZTEyMzlhZTViMmVjZGM5OTE0In0=

Cửu Thiên giống như một người bình thường mất đi tất cả lực lượng, bị Vũ Hoàn Yến ấn ngã.

Ads
';
Advertisement