CHƯƠNG 678
Đây là ước mơ cả đời của ông ta, vốn cho rằng thời gian cũng đã không còn nhiều nữa, không ngờ, đến lúc ông ta tuổi già, lại nhìn thấy được ngày này.
Lại còn là hoàn thành trên tay cháu nội của ông ta, so với tưởng tượng của bản thân ông ta càng tốt hơn.
Ngay cả Châu Mục cao không thể với đến, cũng cung kính với ông ta như thế.
Dù chết không uổng!
Trong lòng Cửu Hạo Nhiên chỉ vang lên bốn chữ này.
Không đưa tay ra, Cửu Hạo Nhiên lắc đầu nói: “Châu Mục đại nhân, lệnh bài này không phải ta có thể cầm được. Đây là lệnh bài thuộc về Cửu Thiên. Chỉ thuộc về một mình hắn, không có sự cho phép của hắn, ta không xứng cầm lấy lệnh bài này, kính xin đợi đến lúc Cửu Thiên ra ngoài, ngài tự mình đưa cho hắn.
Trong mắt Ngọc Châu Mục lộ ra ánh sáng khác thường, trong đám người, Khâu Sơn lão nhân thở dài một tiếng.
Câu nói kia của Cửu Hạo Nhiên, chẳng khác nào trá hình nói với tất cả mọi người, nhà họ Cửu là do Cửu Thiên làm chủ, cho dù là ông nội của hắn, cũng không thể làm chủ thay hắn.
Một gia tộc, quan trọng nhất chính là người làm chủ.
Mọi người đều biết, Cửu Thiên là gia chủ nhà họ Cửu. Nhưng dù sao Cửu Thiên cũng trẻ tuổi, chuyện trong gia tộc chưa chắc đã đến lượt hắn làm chủ.
Cha, ông nội còn đang khỏe mạnh, người gia chủ Cửu Thiên này nói không chừng chỉ là trên danh nghĩa.
Nhưng Cửu Hạo Nhiên nói câu này, mọi người biết, Cửu Thiên có thể đại biểu cho mọi thứ nhà họ Cửu. Nếu có người muốn từ trong nhà họ Cửu làm gì đó Cửu Thiên, không khác nào là tự tìm đường chết.
Đây cũng là mục đích của Cửu Hạo Nhiên khi nói.
Ngọc Châu Mục nói đưa lệnh bài cho Cửu Hạo Nhiên, không hẳn không phải là một sự dò xét.
“Được rồi, vậy ta trước giúp Cửu Thiên bảo quản một ngày. Đợi sau khi Cửu Thiên trở về, ta nhất định sẽ giao cái này cho hắn trước mặt mọi người.”
Cửu Hạo Nhiên nặng nề gật đầu, rồi sau đó nhiệt tình gọi đám người Ngọc Châu Mục đi vào nhà họ Cửu.
Cửu Phong trực tiếp bị một đám quan viên nhà giàu vây lại, a dua nịnh hót cũng được, thật tình chúc mừng cũng được, dù sao đời này Cửu Phong cũng chưa từng được người tâng bốc đến thư thái như vậy. Thật sự là sướng từ đầu đến chân.
Cuộc đời không phải là nên như vậy sao!
Có thể tưởng tượng được, nhà họ Cửu đêm nay, nhất định là đèn đuốc sáng trưng, không say không về!
Bên kia, Cửu Thiên đang ở đảo Phong Linh còn không biết chuyện hắn giết chết Quỳ Ngưu đã truyền khắp cả thành Đông Hoa.
Hắn mang theo Vũ Hoàng Yến đang càn quét tất cả mọi thứ hữu dụng trên đảo Phong Linh.
“Độc Linh Ma Đằng, ở đây sao có thể có những thứ này, Cửu Thiên cậu không nên đến gần chúng nó quá.”
Vũ Hoàng Yến nhìn thấy Độc Linh Ma Đằng thì theo bản năng lùi về sau, nhưng Cửu Thiên lại trực tiếp bước lên trước, túm lấy một chút ma đằng bên dưới, cột lại với nhau, sau đó ném vào trong thắt lưng.
Vũ Hoàng Yên nhìn Cửu Thiên dã man với Độc Linh Ma Đằng như vậy lại không bị sao, không khỏi giật mình.
“Cậu làm thế nào được vậy?”
Cửu Thiên hàm hồ đáp lại: “Thủ đoạn nhỏ mà thôi, cô cần một ít không?”
Vũ Hoàng Yến lắc đầu nói: “Không cần.”
Cửu Thiên tiếp tục lấy Ma Đằng, những thứ này bỏ qua sẽ không còn nữa, có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.
Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng khen ngợi Cửu Thiên thông minh.
“Chủ nhân vĩ đại, ngài thật sự là bản mẫu cần kiệm.”
Cửu Thiên mặc kệ nó, tiếp tục vơ vét mọi thứ.
Dùng một giọng nói yếu ớt, Tăng Tiến nói: “Cậu Cửu Thiên, cuối cùng lại gặp lại anh rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất