CHƯƠNG 671
Dù sao kia cũng là sức mạnh của Nhân Diệt Long Châu, Nhân Diệt Thần Long mạnh hơn Quỳ Ngưu không biết bao nhiêu lần.
Một bước, hai bước, Quỳ Ngưu tiến về phía Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến.
Còn một bước nữa, bọn họ sẽ trực tiếp bị giết chết.
Thua, thua thật rồi!
Cửu Thiên thở dài trong lòng, lúc này, bóng dáng của Tiểu Hắc cũng xuất hiện.
Nhân Diệt Long Châu ảm đạm không ánh sáng chìm vào trong đan điền của Cửu Thiên.
Mọi thứ đều đã kết thúc!
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, ngẩng đầu nhìn Quỳ Ngưu.
Quỳ Ngưu cũng nhìn Cửu Thiên, ngay khi nó chuẩn bị thực hiện bước cuối cùng.
Quỳ Ngưu đột nhiên phát ra một tiếng kêu lớn, sau đó ầm ầm ngã xuống trước mặt Cửu Thiên.
Giống như đẩy một ngọn núi vàng hay lật đổ trụ ngọc, Quỳ Ngưu khổng lồ ngã xuống mặt đất.
Âm thanh này giống như cũng đang nện vào trong lòng Cửu Thiên. Hắn ngơ ngác nhìn Quỳ Ngưu ngã xuống, đầu của nó suýt chút nữa đập trúng thân thể của Cửu Thiên.
Chỉ còn cách khoảng ba tấc thôi.
Bụi bay mù mịt, Cửu Thiên kinh ngạc nhìn.
Lúc này, Vũ Hoàng Yến cũng mở hai mắt ra, khi cô ta nhìn thấy Quỳ Ngưu ngã xuống trước mặt Cửu Thiên,
Vũ Hoàng Yến kêu lên: “Thắng rồi? Cửu Thiên, cậu thắng rồi?”
Khóe miệng Cửu Thiên hơi giật một cái, nói: “Hình như đã thắng rồi!”
Hai người nhìn nhau, sau đó bật cười thành tiếng.
Nhưng vào lúc này, Cửu Thiên lại đột nhiên ngừng cười.
Một tiếng gầm gừ thật lớn vang lên trong đầu hắn.
Toàn thân Cửu Thiên chấn động, không tốt, Long Hồn phản phệ!
Khi tâm trí chìm vào trong cơ thể, Cửu Thiên cảm nhận được Long Hồn kia đang điên cuồng. Hai phe vừa mới tiếp xúc nhau, đầu óc của Cửu Thiên đã cảm thấy trời đất quay cuồng.
Sau đó, tâm trí của hắn đi đến một không gian xa lạ, trước mặt hắn là một con rồng bay khổng lồ.
“Thần hồn không tệ. Con người kia, cảm ơn ngươi đã nuốt Long Châu của ta, để ta có cơ hội có được thân thể của con người.”
Cự Long quan sát Cửu Thiên, giọng nói lạnh lùng và tàn nhẫn. Giống như thần linh đang đối xử với một con kiến.
Cửu Thiên bình tĩnh nhìn nó nói: “Ngươi định nuốt ta sao?”
Cự Long nói: “Đương nhiên. Nhưng nếu như ngươi nguyện ý tự động hiến thân thì ta có thể giữ lại một chút ý thức của ngươi, để ngươi cùng ta trải nghiệm đời người”
Cửu Thiên nói: “Thật xin lỗi, ta muốn tự mình trải nghiệm cuộc sống của bản thân, không cần phải nhờ vả ngươi.”
Cự Long nói: “Vậy ngươi sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.”
Cửu Thiên đột nhiên nở nụ cười.
“Ngươi biết không. Những con thú hoang có thể nói tiếng người như các ngươi thật sự rất nhàm chán. Nếu như các ngươi có thể làm được thì còn phí lời nói chuyện cùng ta làm gì? Cứ trực tiếp nuốt chửng ta là được. Hiện tại, ngươi dẫn ta đến nơi này chẳng qua là vì ngươi không có biện pháp thật sự nuốt chửng ta mà thôi.”
Giọng nói của Cự Long trở nên lạnh lùng: “Ngươi đang khiêu khích ta?”
Cửu Thiên đưa một ngón giữa về phía Cự Long đưa.
“Đây mới là khiêu khích.”
Cự Long trực tiếp hướng về phía Cửu Thiên rống to một tiếng, nhưng vào lúc này, một tòa bảo tháp ánh sáng xuất hiện, ánh sáng của viên thần đan sáng lên, trợ giúp Cửu Thiên ngăn cản tất cả.
Cửu Thiên cười nói: “Đa tạ ngươi nha, lão Cửu.”
Bảo tháp lắc lắc nói: “Chủ nhân, ngài có thần đan hộ thân, không cần sợ nó. Ha ha, thần hồn của nó còn không mạnh bằng chủ nhân. Chủ nhân vĩ đại, ngài quả nhiên là có một không hai trong thiên hạ này.”
Cự Long lui về phía sau hai bước, nói: “Loài người cổ quái. Đừng tưởng rằng bây giờ ta không thể di chuyển được ngươi thì ngươi có thể áp đảo ta.”
Cửu Thiên đột nhiên càng cười tươi hơn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất