CHƯƠNG 668
Sau đó, Cửu Thiên thấy tất cả phần lớn Lôi Đình Chi Lực đã bị khăn che mặt của Vũ Hoàng Yến hấp thụ hết.
Năng lực của tấm khăn che mặt này thật sự ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Có thể ngăn cản sức mạnh của võ giả Ngoại Canh cảnh đã xem như là một bảo vật không tồi rồi. Vậy mà nó còn có thể ngăn cản toàn bộ một chưởng của hoang thú tuyệt thế. Loại bảo vật này tuyệt đối có thể được gọi là thần khí.
Nhưng Cửu Thiên đã nhầm, vật này còn lợi hại hơn so với những gì hắn tưởng tượng.
Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng kêu lên: “Hỗn Độn bảo vật, hiếm thấy nha. Đáng tiếc, nó không chung đường với tôi.”
Cửu Thiên còn đang suy nghĩ miên man thì Lôi Đình Chi Lực đang dần suy yếu đã tràn vào cơ thể hắn.
Bắt đầu từ kinh mạch, Lôi Đình Chi Lực vô cùng đáng sợ, giống như một đám đồ tể hung ác tay cầm binh đao bắt đầu chém giết khắp nơi.
Từng tầng kinh mạch bị phá vỡ, da thịt bị đốt cháy, xương cốt cũng bị thương, các cơ quan nội tạng co rút lại.
Ngay cả khi chỉ có một phần nhỏ thì sức mạnh ẩn chứa bên trong đó vẫn rất cuồng bạo và đáng sợ.
Cửu Thiên phun ra một ngụm máu tươi, Hỏa Tinh cũng bị hắn phun ra cách đó không xa. Vũ Hoàng Yến sau khi chống đỡ được hai hơi thở thì cũng ngã quỵ trên mặt
đất.
Nhưng Lôi Đình đáng sợ ước chừng phải kéo dài khoảng mười hơi thở.
Trực tiếp nổ tung nơi mà Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến đang lẩn trốn, lúc này nó mới bỏ qua.
Hai người nằm trên mặt đất, khói đen bốc lên từ cơ thể họ.
Khăn che mặt của Vũ Hoàng Yến dường như cũng vang lên tiếng bị xé rách rất nhỏ.
Cửu Thiên cố gắng hết sức để không ngất xỉu, hắn vẫn còn có thể chịu đựng được cơn đau đớn này.
Bị sấm sét đánh chết thật ra chỉ là một phương pháp tương đối nhẹ nhàng trong số các kiểu chết mà hắn đã từng trải nghiệm qua.
Miễn sao hắn vẫn giữ được tỉnh táo thì Cửu Thiên sẽ không đến mức một lần đã bị đánh chết.
Dù sao hắn cũng từng luyện qua Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết.
Thân thể đã bị thương khoảng sáu mươi phần trăm, động tác cũng chậm lại, cánh tay trái bị phế bỏ, không còn chút cảm giác nào. Hai chân tê dại, sau mười hơi thở, hẳn là có thể đứng lên.
Sức chiến đấu còn lại không đến hai mươi phần trăm!
Cửu Thiên gần như theo bản năng mà ước lượng cơ thể hiện tại của mình.
Kết quả nhận được khiến trái tim hắn chìm xuống đáy vực.
Trọng thương như vậy, cho dù hắn sử dụng đầy đủ đan dược thì cũng cần mấy ngày mới có thể hồi phục. Mà bây giờ còn đang có một con thú hoang đáng sợ nhìn chằm chằm mình, khả năng sống sót của bọn họ gần như bằng không.
Khụ khụ!
Vũ Hoàng Yến cũng phun ra một ngụm máu tươi cùng với Hỏa Tinh. Chậm rãi mở mắt ra.
Toàn thân run rẩy, trong tình huống này, cô ta không ngất đi đã là một kỳ tích rồi.
Ngẩng đầu nhìn lên, Quỳ Ngưu cách đó không xa đang thở hồng hộc, trong bán kính mười dặm không còn một ngọn cỏ nào sống sót.
Chỉ còn lại một mảnh đất đã bị Lôi Đình đánh tan nát, khói đen cuồn cuộn.
“Còn có thể đánh nữa không?”
Cửu Thiên lên tiếng hỏi.
Lúc này, Quỳ Ngưu hiển nhiên cũng sắp đến thế suy sức yếu. Nó cố gắng muốn thoát khỏi trọng kiếm Vô Phong trên cổ, nhưng lại có vẻ vụng về và bất lực.
Vũ Hoàng Yến lấy ra thứ gì đó từ trong ngực của mình.
Đây là một con dao găm màu đen tuyền, phía trên có hình mặt người quỷ dị.
“Cậu cầm lấy cái này, còn phải liều mạng đánh tiếp. Cửu Thiên, cậu cũng đeo khăn che mặt của tôi đi, liều mạng đánh nhau với nó.”
Trong mắt Vũ Hoàng Yến lóe lên một tia sáng kiên định.
Đổi tay chuẩn bị cởi bỏ khăn che mặt của mình.
Cửu Thiên ngăn cản cô ta, nhận lấy con dao găm.
Cửu Long Huyền Cung Tháp dường như cũng cảm nhận được, kêu lên: “Thật là một sức mạnh tà ác, chủ nhân, con dao găm này cần phải trấn áp.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất