Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 656 

“Nào, Tiểu Hắc, bỏ những thứ này vào trong miệng, đừng nuốt chúng!” 

Cửu Thiên trực tiếp ném Hỏa Tinh cho Tiểu Hắc. 

Tiểu Hắc bắt lấy trong một ngụm, suýt chút nữa đã nuốt vào trong bụng, cũng may Cửu Thiên đã nhanh chóng hét lớn. 

Vũ Hoàng Yến nhìn thấy thì tỏ vẻ chán ghét. 

“Cửu Thiên, anh đối xử với linh thú của mình như vậy sao?” 

Cửu Thiên bật cười ha hả nói: “Tiểu Hắc không kén ăn.” 

Nói xong, Cửu Thiên hướng về phía Tiểu Hắc và vẫy vẫy tay. 

“Linh Thú Phụ Thể!” 

Cửu Thiên hét lớn, Tiểu Hắc hóa thành một luồng sáng đen lao nhanh vào trong cơ thể hắn. 

Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm nhận được toàn thân của mình tràn đầy sức mạnh, một luồng sáng trắng khuấy đảo thành ngọn lửa xuất hiện trên người, hắn thậm chí còn chưa sử dụng bất cứ sức mạnh nào. 

Ngọn lửa này rất nhỏ, giống như một tầng ánh sáng mơ hồ. 

Cửu Thiên thử đi về phía trước mấy bước, Hàn Thủy lập tức biến mất. 

Cửu Thiên gật đầu một cái, quả nhiên có hiệu quả! 

Chờ chút, tại sao lòng bàn chân lại hơi lạnh lẽo vậy, không phải sẽ hoàn toàn bốc hơi sao? Cửu Thiên vội vàng cúi đầu nhìn xuống. 

Ồ, chẳng qua là trên giày đã xuất hiện lỗ thủng. 

Khẽ mỉm cười, Cửu Thiên hài lòng đi dạo xung quanh. 

Chỉ cần Hàn Thủy không làm bọn họ bị thương thì bọn họ có thể thuận lợi đi ra ngoài. 

Nghĩ như vậy, Cửu Thiên chuẩn bị thu trọng kiếm Vô Phong trở về. 

Vũ Hoàng Yến nhặt một cánh tay của bộ xương bên cạnh lên, nở một nụ cười. 

Cửu Thiên chỉ dùng thứ này để hạ nhiên giúp cô ta, hắn thật sự biết nghĩ. 

Vũ Hoàng Yến đưa tay chuẩn bị ném thứ đó, nhưng sau khi suy nghĩ thì lại không vứt đi. 

Vũ Hoàng Yến bước chậm rãi đến bên cạnh bộ xương, sau đó gắn lại cánh tay phải vào cho người kia. 

“Tiền bối, thật xin lỗi. Tôi xin trả lại cánh tay cho ông.” 

Vũ Hoàng Yến cung kính nói với bộ xương kia, dù sao cô ta cũng có chút kính sợ đối với người đã khuất. 

Cửu Thiên cũng nhìn thấy hành động của Vũ Hoàng Yến, hắn khẽ mỉm cười. 

Người phụ nữ này thế mà lại là Ma Tu sao? 

Cửu Thiên cảm thấy thế giới này thật sự rất kỳ diệu. Một Ma Tu lại còn biết kính sợ và khiêm tốn như thế, quả thực khó có thể tưởng tượng nổi. 

Chẳng phải bọn họ đều là những người rất kiêu căng ngạo mạn, không biết trời cao đấy dày sao? 

Xem ra hắn phải làm quen lại với thế giới này một lần nữa rồi. 

Cửu Thiên thu hồi ánh mắt khỏi người Vũ Hoàng Yến, hắn lập tức nhìn thấy được Huyết Giao ba đầu trên vách tường. 

Chuyện gì đang xảy ra, tại sao Huyết Giao ba đầu lại khác đi rồi? 

Trong lòng Cửu Thiên dâng lên một cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt. 

“Vũ Hoàng Yến, lùi về phía sau, mau chóng lùi lại!” 

Vũ Hoàng Yến nghe thấy tiếng hét lớn của Cửu Thiên thì có chút sửng sốt, vừa lùi lại vừa hỏi: “Làm sao vậy?” 

Mặt lộ vẻ khó hiểu, Vũ Hoàng Yến hoàn toàn không biết Cửu Thiên đang gọi gì. 

Đúng lúc này thì Huyết Giao ba đầu trên vách tường đột nhiên mở mắt ra. 

Chỉ thấy một ánh sáng xanh lóe lên, thân thể của Vũ Hoàng Yến lập tức bị kéo qua và đập thật mạnh vào vách tường. 

"A!" 

Vũ Hoàng Yến phát ra tiếng kêu đau đớn. 

Cửu Thiên nhanh chóng phản ứng, tay phải nắm lại thành quyền, đột nhiên xuất ra. 

Vô Tướng Phá Sơn Quyền! 

Hình ảnh của nắm đấm hung hăng nện thẳng vào trên vách tường, cùng lúc đó, cả người Cửu Thiên phủ đầy sấm sét và ngọn lửa cuồn cuộn xông về phía trước. 

Nhưng một khắc sau, một tia sáng xanh xuất hiện, giống như linh xà vẫy đuôi, trực tiếp đánh vào người Cửu Thiên. 

Một sức mạnh đáng sợ mang theo ánh sáng lạnh lẽo trực tiếp khiến Cửu Thiên xuất hiện ở đâu thì quay lại nơi đó. 

Sau khi nặng nề đáp xuống mặt đất, Cửu Thiên chỉ cảm thấy sức mạnh này thật sự rất quen thuộc. 

Chết tiệt, đây chẳng phải là sức mạnh lạnh như băng của Hàn Thủy sao? 

Muốn dựa vào cái này để đóng băng hắn lại à, không dễ dàng như vậy đâu! 

Hiện tại trên người anh đây đã có Hỏa Tinh rồi đấy! 

Cửu Thiên xoay người đứng lên, cùng lúc đó, ảo ảnh màu xanh đang lượn lờ quanh người Vũ Hoàng Yến cũng phát ra tiếng động xèo xèo. 

Giống như một thanh sắt in trên làn da, một làn khói trắng tỏa ra. 

Ngay lập tức, ảo ảnh màu xanh cũng ném Vũ Hoàng Yến ra ngoài. 

eyJpdiI6IitWbENJVk85WllIVGZBbTJySG9QcXc9PSIsInZhbHVlIjoiVXZMMGZOdVR0akFXTlwvbVwvYUduTVEzSnYxSDBtdWtXQUxnZTFHYm9qbGVtT2hJRVkzcXRlSHdTUGw1K3E2QUVTcG1WOEllZHc0K3lNQ0h6Z3Z5Qkh2WGx1aFZsRlFKd0ZJc01ZT3A0ZDlCRE1vRTdOc1pvZTNYU05tTVNOcGdcL0RRa3VcL2RpN0lRb2N6aHRVeWVqdmJcL0U1SSs4XC9vYTRrMnpBdTc2cEtJVks1d3JnS0VORXVJUE1EOWNidVB2OG5WbXZYQjNcL01ySjBCNnBEdVlMRTIwalFCXC9rT0lmXC9tSmpcL0lERUpkdmdPVTdcLzJNc05NZEhjajVPRWRYZE1ZSkk1c0ZEM1d1c2EzaGhRaGpyY04yR2dkRFl4cnM5bVdsMldiM2dqTEpyODU2S21PT3JUXC9BVDc2N2xrdGNpNjhMeG9KSFJzaEJmZXc1VGNpUnJ6S0tBaTFVa0xxZ1p5UGtRYlJhbHBOakYzNVlUdWdCKzJRMlRUeUFxV0dZSHNnSEcxcWZUdzd4ZFB4UHZ3SE4ySTYya3lEbnlJRmRERTJDblN6Z3o0cW4rdHY3dVJPRjBSMnpQUitZZlVqU2MyT2ZwZmpwYndFT2lFOW5ESFk2TElNUU1FVFFrMk90cGdpbEZiV3hoM3Z6M0xjSEtSOTVpZm15VG50cG83aWlaOHYrQ1wvNlFGNmhnR1VVdldreTBub1VKXC8rVnNyeTQ5N0czS2tpc3EzS0RkZ0M2TytyakNvSkFFOU02S21kU3B0YzIxN1QiLCJtYWMiOiI1YWU0NjI0NjM5Njc0ODA3M2M0ZGMxMmJlYzkwMzcwNzQ1NDM1Yzg2ZTEwZmUxN2IyYTlkMGE5MTE2MDM0YjM3In0=
eyJpdiI6IjNSbUFTXC9kZGFJTk1Fdmt6ZDdxU0VRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkIxZmNIRjdcL1Q4MVpodFA2RFwvSllFNUU4eTF1S05BdWVzUm9OUXptY3ZHdDZ4XC9lbFRHOFNKMHJGWkxteTJySDVielJJUmdNRllmQlRiNVwvWUNreTY3clwvVTVNenluN3NrTWlrcCtFSnJxbUQxalB4QWtFMHVCdWo3VWZrTnRcL0xUSktqc1ZVMzhHSmZNcU43VTQwRGJkbkhRUEJ1TUVHNTlIWVhveEk0ZEFwbDFHRjVRaWZ6MkdrZUpMTkRQUmlXMCIsIm1hYyI6IjYwNWRkZDZkN2E3ZTZmMjdmODVkMzU5ODg4ZmYzOTRmMjgyMmY1MTVmZGMwNTE2ZTNmODcyMmU0YWU2MTRhNmYifQ==

Nó ngọ nguậy thân thể, cái đầu tróc ra khỏi vách tường, nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến!

Ads
';
Advertisement