CHƯƠNG 648
Cửu Thiên nhanh chóng đi tới, ôm lấy Vũ Hoàng Yến.
Tay đặt trên đầu của Vũ Hoàng Yến, ngay lập tức Cửu Thiên cảm nhận được trán của Vũ Hoàng Yến nóng kinh người.
Cô ta sinh bệnh rồi!
Khó thể tưởng tượng, một võ giả Ngoại Canh Cảnh lại sinh bệnh.
Bình thường mà nói, bắt đầu từ Luyện Thể Cảnh, cơ thể và lục phủ ngũ tạng của võ giả đều sẽ được tăng cường.
Ví dụ bản thân hắn, từ nhỏ lắm bệnh, một khi có thành tựu ở Luyện Thể cảnh, bệnh tật trên người về cơ bản sẽ không có.
Càng luyện, những thứ như bệnh tật đối với võ giả mà nói càng ngày càng ít.
Chỉ có vết thương do võ giả gây ra mới hình thành bệnh tật, đau đầu sốt rét của dân thường, đối với võ giả mà nói, thật sự không biết đó là gì.
Cửu Thiên cũng rất lâu không gặp ai bị sốt.
Cơ thể hiện nay của Vũ Hoàng Yến yếu tới mức nào mới sốt cao như này.
Trong vô thức, tay của Cửu Thiên đặt trên eo.
Lúc này chỉ cần một viên đan dược thì có thể cứu được Vũ Hoàng Yến.
Nhưng tay của hắn không thể lấy ra bất cứ thứ gì, bởi vì bây giờ hắn cũng chưa khôi phục được tí canh khí nào.
Điều mấu chốt nhất, lão Cửu chết tiệt, nó vậy mà cũng ngủ say rồi.
Cửu Thiên nhất thời có hơi bó tay hết cách, cho dù hắn là một luyện khí sĩ thật sự, trong tình huống không có lực lượng, không có đan dược cũng không thể cứu được Vũ Hoàng Yến.
Vũ Hoàng Yến yếu ớt nhìn Cửu Thiên, lên tiếng: “Tôi bị sao vậy?”
Cửu Thiên nói: “Cô bị bệnh rồi.”
Vũ Hoàng Yến nheo mắt nói: “Bị bệnh? Tôi là một võ giả, sao lại bị bệnh chứ. Cậu kiểm tra kỹ lại, tôi nên là trúng độc chứ.”
Bây giờ Cửu Thiên đâu có lực lượng kiểm tra kỹ, lại sờ đầu của Vũ Hoàng Yến, cảm thấy hình như nóng hơn vừa rồi.
Cửu Thiên nhìn xung quanh, xem có thể tìm được cái gì giúp Vũ Hoàng Yến hạ nhiệt không.
Hắn không cảm thấy Vũ Hoàng Yến tiếp tục sốt tiếp như này là chuyện tốt, thấy dáng vẻ Vũ Hoàng Yến sắp ngủ thiếp đi, Cửu Thiên lớn tiếng nói: “Tỉnh đi, bây giờ cô không thể ngủ.”
Vũ Hoàng Yến nhìn Cửu Thiên, cười nói: “Cậu đang khẩn trương? Cậu đang lo lắng?”
Cửu Thiên nói: “Không sai. Cô không thể chết ở đây.
Vũ Hoàng Yến cười vô lực, nói: “Tôi ngược lại cảm thấy, chết ở đây là một sự lựa chọn không tồi.”
Cửu Thiên nhìn sâu vào Vũ Hoàng Yến.
Nếu trước khi rơi xuống, Vũ Hoàng Yến không có đưa tay cứu hắn, vậy thì cho dù đụng phải tình huống như này, Cửu Thiên tuyệt đối sẽ không ôm cô ta đi xung quanh, cũng sẽ không lo lắng như vậy.
Nhưng Vũ Hoàng Yến vào thời khắc quan trọng lại đưa tay về phía hắn.
Chỉ dựa vào 1 điểm này, Cửu Thiên mặc kệ như nào cũng không thể nhìn Vũ Hoàng Yến chết ở trước mặt mình.
Đá, Hàn Âm Huyết, bức tường.
Xung quanh Cửu Thiên chỉ có những thứ này, Hàn Âm Huyết rõ ràng không được. Tuy thứ này có thể hạ nhiệt, nhưng Vũ Hoàng Yến bị thứ này biến thành như này. Còn dùng nó hạ nhiệt nữa, Cửu Thiên sợ rằng trực tiếp động chết Vũ Hoàng Yến.
Bức tường càng không thể, vừa rồi bản thân hắn cũng suýt nữa không chịu được, rõ ràng Vũ Hoàng Yến làm sao chịu được.
Còn lại mỗi đá, được rồi, Cửu Thiên không phải đồ ngu.
Cửu Thiên nghiến răng, ánh mắt bỗng nhiên dừng trên người của bộ hài cốt bên cạnh.
Trong mắt chợt sáng lên, Cửu Thiên đi tới trước mặt bộ hài cốt, nói: “Tiền bối, xin lỗi, cứu người quan trọng.”
Nói xong, Cửu Thiên trực tiếp vặn cánh tay phải của thi thể.
Cánh tay này hình như có hơi nặng, Cửu Thiên cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp nhẹ nhàng để cái này lên trán của Vũ Hoàng Yến.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất