CHƯƠNG 645
Nói thật, hắn vẫn rất thích hán tử thẳng tính bộc trực như Tăng Tiến, nếu Tăng Tiến còn sống, Cửu Thiên hy vọng có thể thật lòng kết bạn với hắn ta.
Lúc này Vũ Hoàng Yến hình như cũng hơi động, khó khăn quay đầu, Vũ Hoàng Yến nói: “Cửu Thiên, cậu giấu Ngọc Tiểu Nhi đi đâu rồi, còn cả Tiểu Hắc, bây giờ chúng ta cần bọn họ.”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Bây giờ tạm thời không ra ngoài được.
Điều hắn nói là thật, bởi vì mở dây lưng hư không, cũng cần một chút canh khí.
Nhưng bây giờ canh khí toàn thân của hắn đều trong trạng thái đông cứng, có thể hoạt động cơ thể đã rất tốt rồi. Tất cả đồ đạc trong dây lưng hư không, hắn đều không lấy ra được, bao gồm Tiểu Hắc và Ngọc Tiếu Nhi trong phủ đệ hư không.
Vũ Hoàng Yến còn muốn nói gì đó, bỗng bên trên truyền tới âm thanh.
Rắc rắc!
Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn, lập tức nhìn thấy trần đá nứt ra một khe, có nhiều nước lạnh chảy xuống.
“Nơi này không thể ở lâu, đi mau. Nếu không lại bị nước lạnh đóng băng nữa thì chúng ta thật sự xong đời!”
Cửu Thiên gật đầu, hắn không chút do dự, trực tiếp ôm Vũ Hoàng Yến vào trong, từ từ đứng dậy.
Vũ Hoàng Yến bị dọa giật mình, sững sờ nhìn Cửu Thiên.
Mà Cửu Thiên lại kiên định nói: “Yên tâm, chúng ta sẽ không chết ở đây đâu.”
Nói xong, Cửu Thiên bước từng bước vào bên trong, cẩn thận tránh chỗ nhỏ nước.
Hắn không muốn một tí ti Hàn Âm Huyết lại chạm vào da của hắn nữa.
Vũ Hoàng Yến nhìn gương mặt canh nghị của Cửu Thiên, nhất thời ánh mắt có hơi mê ly.
Cô ta vẫn là lần đầu được nam nhân ôm vào lòng như này, loại cảm giác này rất khó tả.
Ánh mắt kiên định đó của Cửu Thiên thu hết vào mắt cô ta.
Lúc này cô ta bỗng dấy lên một cảm giác an toàn, giống như chỉ cần có Cửu Thiên ở đây thì chắc chắn sẽ không xảy ra chút chuyện gì cả.
Thật ra Cửu Thiên trông thật sự khá đẹp trai.
“Mình đang nghĩ gì vậy? Trời ạ, mình đang nghĩ linh tinh gì vậy.
Vũ Hoàng Yến bỗng hoàn hồn lại, trên gò má phủ một lớp ửng hồng.
Cửu Thiên cúi đầu liếc nhìn Vũ Hoàng Yến, cười nói: “Hừm, sắc mặt hồng nhuận, xem ra cô cũng sắp ổn rồi. Có thể cử động thì nói một tiếng.”
Cửu Thiên vừa nói vừa ôm Vũ Hoàng Yến rời khỏi nơi nguy hiểm.
Nơi này rõ ràng là một thạch thất, đi không lâu, Cửu Thiên bỗng nhiên thấy một mặt tường sáng bóng, trên bức tường treo một con giao long ba đầu màu lam.
Đầu rồng, thân rắn, một sừng. Giao long ba đầu khổng lồ dài khoảng trăm trượng, vừa hay cuộn kín bức tường.
Cơ thể bị 9 thanh đao kiếm ghim chặt, mỗi một thanh đao kiếm đều mang theo ánh sáng rực rỡ, mà giao long ba đầu sớm đã mất đi sự sống.
“Huyết giao ba đầu, vậy mà là huyết giao ba đầu. Ai có thể giết chết huyết giao ba đầu?”
Vũ Hoàng Yến sửng sốt thốt lên.
Ánh mắt của Cửu Thiên lại từ trên huyết giao ba đầu trượt xuống, nhìn sang một bóng người bên dưới bức tường.
Không sai, đó là một bóng người, chỉ là làn da khô quắt, nhắm mắt ngồi khoanh chân ở đó, chiếc võ bào rộng trùm người, không có chút khí tức.
Cửu Thiên thử gọi một tiếng.
“Xin chào tiền bối, mạo muội làm phiền, thật sự là bất đắc dĩ, mong tiền bối lượng thứ.”
Lời nói văng vẳng ở trong thạch thất, nhưng người trước mắt lại không phản ứng.
Cửu Thiên lại đi lên mấy bước quan sát kỹ, làn da của người này đã hoàn toàn không còn ánh sáng, ngay cả hô hấp cũng không có.
A
Chết rồi sao?
Cửu Thiên lại gọi một tiếng tiền bối, sau đó đi thêm mấy bước.
Cửu Thiên thở dài một tiếng, nói: “Đáng tiếc, nếu ông ta là người sống thì không chừng có thể mang chúng ta ra ngoài”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất