Sau chuyện kinh hoàng này Long tộc bị thiên giới trừng phạt nội đan gần như bị phá hủy không còn khả năng bay lên trời. Thái tử Long tộc, Long Lực bị nhốt vào tháp lưu ly cũng sẽ bị thiêu đốt đến chết cùng hồn phách của Ma vương.
Chuyện Bạch Hổ thượng thần cứu được chưởng môn của Thiên Môn Sơn mất tích ngàn năm cũng là mấy truyền. Núi Thiên Môn mang lễ vật long trọng đến cảm tạ hắn. Nhưng hắn đang bế quan dưỡng thương. Hắn đã dính ít nhiều ma khí cần thanh lọc lập tức.
Còn phần Ly Y Nhược trong lúc hắn bế quan đã ở trên giường băng dần dần hồi phục. Nhưng nàng cảm nhận tu vi của mình bị giảm. Chắc do trận địa phá kết giới khi đó. Nghĩ vậy nàng lo lắng cho Kỷ Nhiễm Mặc. Hắn là người trực tiếp phá kết giới chắc chắn tu vi bị hút đi rất nhiều.
Nàng bồn chồn không yên. “Khi nào thượng quân mới tỉnh lại.” Chúng nô tài khuyên nàng về nghỉ ngơi. Mấy ngày nay công chúa thiên tộc (phượng hoàng) liên tục đến muốn vào thăm nhưng người canh cổng điện Tuyết Bảo không cho vào.
“Núi Tuyết Bảo xưa nay đều có quy định, nếu là việc quan trọng mới được phép vào. Thượng quân không cho phép ai làm phiền ngài ấy.” Thực ra quy định này có từ sau khi hai hoàng tỷ của Ly Y Nhược lấy danh nghĩa nàng để được vào đây.
“Ta muốn gặp chàng. Các ngươi không được phép cản người của Thiên tộc.
Núi Tuyết Bảo đều bao bọc bởi kết giới vững chắc do Kỷ Nhiễm Mặc bảo hộ nên đám lính canh uy nghiêm không sợ lời đe doạ của công chúa.
“Nể tình người là công chúa Thiên tộc, Thiên tộc cũng có mối liên hệ gần với thượng quân nên người sẽ được ưu tiên đến điện Lam Bảo dành cho khách”
“Có thể chứ.”
Nhưng nàng ta không ngờ Lam Bảo Điện gì đó là một ngọn núi độc lập không liên kết với điện chính. Tuy mọi thứ đầy đủ, cách phòng rộng rãi đầy bảo vật nhưng nàng ta tức giận xông ra chỉ trích lính canh cổng.
“Vậy sao con hồ ly tinh đó lại ở trong đó được.”
Lính canh chạm nhẹ cán thương xuống đất uy nghiêm. “Đó là thượng mẫu, công chúa không được xúc phạm.”
“Ta... ta các ngươi cứ đợi đó ta sẽ mách phụ hoàng.”
Ly Y Nhược đang nằm trong điện nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng trò chuyện của hai cung thú. Nàng là hồ ly vốn tai mũi nhạy bén nên không cần rình mò, nằm một chỗ cũng nghe mong manh được.
“Ban nãy công chúa Phượng Thiên lại tới muốn vào gặp thượng quân.”
“Công chúa thật cố chấp.”
“Cũng phải thôi công chúa vốn yêu thích thượng quân. Đùng cái thượng quân mang Ly Nhược phu nhân về.”
“Suỵt, chúng ta giữ miệng. Kẻo đến tai người khác.
Ly Y Nhược suy nghĩ một hồi cũng không phản ứng. Nàng lười nhác lăn lộn qua bên này bên kia. Mấy ngày nữa trôi qua Kỷ Nhiễm Mặc chưa xuất hiện. Nàng đã chán nên muốn trốn ra ngoài chơi.
Tiếc là lính canh e ngại, lí do lệnh của thượng quân là không được để nàng ra ngoài chạy lung tung. Một lần nữa nàng lại dùng hồ ly thuật mê hồn ảnh đánh lừa được lính canh cổng.
Nhưng nàng đã tay nhanh hơn đóng dấu xin ngọc bội tham gia. Nàng dùng thuật truyền tin quan sát Kỷ Nhiễm Mặc nhưng kết giới quá mạnh nàng không rõ hắn đã kết thúc bế quan chưa. Nàng chuẩn bị về thì đã thấy trên đường hỗn loạn. Một nhân tộc muốn tham gia bị nhân thủ khinh thường nên gây hấn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất