Dù sao U Minh tộc trên đại lục làm nên tai nạn lớn như vậy, các đại chủng tộc đều hận bọn chúng tận xương, không có khả năng chung sống hoà bình với U Minh tộc.  

 

Nếu để cho U Minh tộc xuất thế, ít nhất trong ngàn năm cũng khó có khả năng thái bình.  

 

Cho nên Tịch Thiên Dạ dứt khoát giam cầm U Minh tộc tại cực bắc Minh Hải, xem như cái giá phải trả sau khi chiến bại.  

 

Mười ngày trước sau khi từ phòng bế quan ra ngoài, Tịch Thiên Dạ liền tìm kiếm thông đạo không gian thông hướng ra ngoại giới của Chân Mộc linh thổ.  

 

Không có sức mạnh và quy tắc thế giới của Thái Hoang giới chủ giam cầm, thông đạo không gian thông hướng ra ngoại giới của Chân Mộc linh thổ càng ngày càng nhiều.  

 

Trước mắt Tịch Thiên Dạ phát hiện được có bảy thông đạo không gian không ổn định, trong đó có năm chỗ đều thông hướng đến chỗ không biết, hai nơi khác, một chỗ thông hướng đến Nam Man đại lục, một chỗ thông hướng đến một đại lục khác cùng loại với Nam Man đại lục là một đại lục toái phiến cấm khu.  

 

Tịch Thiên Dạ ra tay phong ấn toàn bộ thông đạo không gian sáu chỗ khác, chỉ để lại thông đạo ổn định đến Nam Man đại lục kia.  

 

Muốn cho Chân Mộc linh thổ trở thành hoa viên phía sau của Thiên Bảo cung, không thể để quá nhiều thế lực tham dự vào trong đó.  

 

Hơn nữa về sau khẳng định sẽ xuất hiện rất nhiều thông đạo không gian, Tịch Thiên Dạ tạm thời giữ lại Hổ Tam Âm để nó phụ trách điều tra các thông đạo không gian mới xuất hiện, chờ mấy năm sau không gian đã ổn định, có thể không cần dò xét từng giờ từng khắc như vậy.  

 

Nam Man đại lục, Thiên Cự sơn.  

 

Từng đoàn hào quang sáng trên Thiên Cự sơn, mỗi đoàn ánh sáng đều mang bên trong tên tu sĩ tản ra khí tức cường đại.  

 

Bọn hắn chính là tu sĩ từ trong Chân Mộc linh thổ trở về Nam Man đại lục.  

 

Lúc trước bọn hắn từ Thiên Cự sơn đi tới Chân Mộc linh thổ, giờ phút này cũng là từ nơi này trở về.  

 

Trong Chân Mộc linh thổ kia lối đi ổn định duy nhất thông tới Nam Man đại lục, chính là ở trên Thiên Cự sơn.  

 

"Cuối cùng cũng trở về."  

 

Một người trung niên tóc trắng nhìn Thiên Cự sơn quen thuộc, một cảm xúc đã lâu trở về quê hương tự nhiên sinh ra.  

 

Trong Chân Mộc linh thổ mặc dù có hàng loạt cơ duyên và bảo vật, nhưng cuối cùng cũng không có cố hương.  

 

"Lúc trước ba ngàn người đi tới Chân Mộc linh thổ, còn sống trở về chỉ có 1000 người, một thoáng chết mất hơn phân nửa."  

 

Một tên lão giả áo đen cảm khái nói, trong Chân Mộc linh thổ quá nguy hiểm, mặc dù mỗi người còn sống trở về tu vi đều nâng cao rất lớn, nhưng tỉ lệ tử vong cũng rất cao, rất nhiều người đều không thể còn sống trở về, trong đó có một số người là bằng hữu thân thuộc, huynh đệ tỷ muội, trong lúc nhất thời trong lòng cũng thổn thức không thôi.  

 

Kỳ thật dựa theo ghi chép lịch sử, Chân Mộc linh thổ mặc dù nguy hiểm, nhưng tỉ lệ tử vong cũng không cao như thế.  

 

Vì sao tỷ lệ tử vong lần này cao như vậy, đương nhiên có liên quan đến việc U Minh tộc xâm lấn.  

 

Chiến tranh thế giới, mặc dù là việc mà tu sĩ của Nam Man đại lục không liên quan đến, nhưng rất nhiều người đều trốn tránh ẩn náu.  

 

Nhưng trong loạn thế, không phải ngươi trốn tránh thì sẽ không gặp nguy hiểm.  

 

Rất nhiều người bị ảnh hưởng của chiến tranh mà chết tha hương.  

 

"Không đúng, các ngươi có phát hiện Thiên Cự sơn quá an tĩnh hay không, tu sĩ của Tán Sĩ liên minh đâu?"  

 

Con ngươi của một tên tu sĩ trong Tán Sĩ liên minh co vào, bỗng nhiên phát hiện có việc không đúng.  

 

Theo lý thuyết bọn hắn nhiều người như vậy từ trong Chân Mộc linh thổ trở về, khí tức của từng người rất thông thiên, Tán Sĩ liên minh khẳng định sẽ kinh động chiếm cứ Thiên Cự sơn.  

 

Nhưng mà thời gian dài như vậy trôi qua, lại không có tu sĩ của Tán Sĩ liên minh tới, thậm chí một chút động tĩnh cũng không có.  

 

Lời vừa nói ra, những người khác cũng kịp phản ứng, biểu lộ của từng người hơi ngưng trọng.  

 

Tình huống khác thường như vậy xác thực có vấn đề.  

 

Mấy tên tu sĩ của Tán Sĩ liên minh còn sống trở về, đã phóng lên tận trời, hướng về phía tổng bộ tông môn Thiên Cự Phong của Tán Sĩ liên minh bay đi.  

 

Song khi bọn hắn bay lên Thiên Cự Phong, lại trợn tròn mắt.  

eyJpdiI6IitiZWtGZ1ZpNjNyT1hvd2N5K3VrZ1E9PSIsInZhbHVlIjoiWnpxSjVkZXVSdzVuaitYeisxR1NyNzJud2g5WmRPVGJzODE5OExDMnR3NGNONlR4REY4XC9iU1BBT3NkcU1FRVwvIiwibWFjIjoiZmYwYzQyOGNkNjI0OGI0MmE2YWEyMzJhMDE5ODhiYzQ1YjA2NzY2OWNiM2VjNGE5MzI1NjdkOGIyYWZhMWQxNiJ9
eyJpdiI6Im1hOFNQNDUxcGs2djNibWlUbitpa1E9PSIsInZhbHVlIjoiWlc0aHY1VlI3Nzl1T0Erclc2QndhVWh5M2lVdEVldWlmbkpRQWxrN0tRaW1TNzFKRVo5XC9WWlNVbUNKZ2RHbmtFblwvK0pnczY3UUdOSzJVc0NvMHBwK1pDS0xGSWFqNENEMm84QnVNNUY2UmpvclhERDFoaFowMzlabnVTUTNYUGs1NTlcLzhyd0tnR21JTVo3UmZZZUhEcW5Ib2RwMzNBWnRVejNqM1RLK3d1RXVmWGprR3V1citUcW42U2NyNUs0MlBoMVlDaUJtOVRwcUtFa2tOaWx6amJFWVluYUpwdHBrUzBCN1NSQm9XWWlpT09sOWlubGVGUEU4aEVKazg1VVZDOFZSM1wvbTRwY1Y5SnFsSXIxRTNKN05lVDlpVWdGU1wvQmE5c1BwZzJ5SVwvWFlhTDVxM1dvc3FIQnhPNVJsVjRGNVJCMXRVTDM4RDhQNXhBMmhYeHFSa2JLSHVsd1ZLOVo3cXkxOGU5S2RXYzlwMWIxdDBrdloxdGpWaDdrQ2djaVByYjFINFFXTjFUd3NKUGhMZllzT3pubzZIMzBwaXd3OTdOYVZDWXVSWE9cLzdnQWhiRlg0MCtlYU9MT3l5VW9NNm5jU2V3UzhEVWNMNFhiSmd3RjZBPT0iLCJtYWMiOiI1MDcxZGEyYjUzNjQ3NTcyOTA2YzY3MmE2MzBjY2QzMjZjNGNlMDcxYWZlMzNiMTc0ZWU4NjIxMDk0MTczYjgwIn0=

Toàn bộ Thiên Cự phong, một bóng người cũng không có, thậm chí thân ảnh cá nhảy chim bay cũng nhìn không ra, an tĩnh đáng sợ. 

Ads
';
Advertisement