Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng

 

Hoàng thượng nằm xuống bên cạnh của Dung Ngọc hôn hít môi nàng ta rồi lên tiếng “Lồn nàng đụ sướng lắm đó Dung Ngọc à..lồn gái trinh đúng là đụ sướng cặc thật...nàng cho ta đụ thêm một hiệp nữa được không?" 

Dung Ngọc liền gật đầu lên tiếng đáp “Dạ được ạ, cô phụ cứ đụ thỏa thích cho đến khi người không muốn đụ nữa thì thôi.” 

Hoàng thượng nghe vậy thì khoái chí ngậm lấy môi của Dung Ngọc, bú lưỡi nàng một cách say sưa, thèm muốn tưởng chừng như muốn nuốt chửng lấy nàng vậy. 

Từ miệng của Dung Ngọc nước miếng chảy ra đầy cả, hoàng thượng cứ nút cứ nuốt ừng ực, đến khi nàng khô cả miệng ông mới chịu buông nàng ra. 

“Nàng biết gì không thân thể này của em như mê dược vậy...ta đụ được một lần rồi thì lại càng muốn đụ thêm lần nữa..” 

Dung Ngọc dang rộng hai chân dùng hai vạch hai mép lồn hồng hào trơn bóng nước nhờn ra rồi dâm đãng lên tiếng “Hoàng thượng mau đến đây đút cặc vào lồn thiếp đi...đụ thiếp nữa đi.” 

Hoàng thượng nhìn cái thấy cái lồn hồng hào xinh đẹp của Dung Ngọc đang mấp máy như đòi ăn liền cảm thấy hưng phấn đâm mạnh con cặc vào lòng của nàng đụ tới tấp, cả cơ thể của nàng rung lắc theo nhịp nắc của hoàng thượng. 

“Aaaa..lồn thiếp sướng quá...lồn thiếp sướng quá hoàng thượng ơi..” 

Hoàng thượng đụ Dung Ngọc rất nhiều lần cho đến khi mệt lả mới buông tha cho nàng ta, cả hai người trần truồng ôm lấy nhau chìm vào giấc ngủ. 

Sáng sớm hôm sau, hoàng hậu đến tẩm cung của hoàng thượng từ rất sớm, lúc hoàng thượng nhìn thấy hoàng hậu xuất hiện thì vẻ mặt vô cùng ngượng ngạo vì Dung Ngọc vẫn đang trần truồng nằm bên cạnh ông ta. 

Hoàng thượng cảm thấy có lỗi với hoàng hậu vì đã đụ cháu gái của hoàng hậu ngay trên long sàn như thế. 

Dung Ngọc cũng giả vờ sợ hãi khi nghe thấy giọng của hoàng hậu vang lên, nàng vội vàng kéo cái chăn che kín cơ thể mình lại. 

“Hoàng hậu nàng nghe ta giải thích đã 

Những tưởng là hoàng hậu sẽ tức giận ai ngờ bà ta chỉ nở một nụ cười trên môi rồi lên tiếng “Chúc mừng hoàng thượng có giai nhân mới. 

Hoàng thượng rủ mắt “Ta xin lỗi nàng hoàng hậu, tối qua ta say quá hồ đồ nên đã cưỡng ép Dung Ngọc dâng hiến cơ thể cho ta, nàng ấy không có lỗi gì hết” 

Hoàng hậu liền lên tiếng “Hoàng thượng nói vậy khiến cho thần thiếp thấy hổ thẹn bao nhiêu năm nay thần thiếp lớn tuổi không còn sức để phục vụ nhu cầu tình dục cho hoàng thượng nữa nên vẫn luôn áy náy vì chuyện này. Lần này người mà hoàng thượng chọn là Dung Ngọc thì lại càng hay, con bé có thể hầu hạ tình dục cho hoàng thượng là phúc phần của con bé và cả gia tộc của thần thiếp.” 

“Nàng nói vậy là có ý gì hả hoàng hậu?” 

Hoàng hậu liền đáp “Thần thiếp xin hoàng thượng hãy ban phi vị cho Dung Ngọc để nàng ấy có thể đường đường chính chính mà hầu hạ tình dục cho hoàng thượng mỗi đêm.” 

Hoàng thượng nghe vậy thì rất là thích thú nên đã tự tay viết chiếu chỉ phong Dung Ngọc làm Ngọc Phi ngay lập tức. 

Phủ thừa tướng tổ chức tiệc lớn vì Dung Ngọc đã thành công trở thành phi tần được hoàng thượng sủng ái nhất. 

Lúc Liễu Trân Nhi biết được con gái thừa tướng trở thành sủng phi mới của hoàng thượng thì cảm thấy rất đau lòng, vị trí sủng phi đó đáng lý là của cô mới đúng vậy mà bây giờ lại rơi vào tay một con nhóc hỉ mũi chưa sạch như thế, nàng quả thật không cam tâm. 

Liễu Trân Nhi đang ngồi trong khuê phòng thì thừa tướng đi vào ông ta hơi say rồi “Trân Nhi hôm nay là một ngày vui ái nữ của ta cuối cùng cũng trở thành sủng phi của hoàng thượng rồi.” 

Liễu Trân Nhi biết bản thân mình hiện tại chỉ có thể dựa vào thừa tướng nên ra sức lấy lòng hắn ta “Vậy chúc mừng thừa tướng đại nhân rồi.” 

Thừa tướng nâng cằm của Liễu Trân Nhi lên bắt nàng đối diện với mình rồi lên tiếng “Ta biết nàng không thích tin tức này nhưng mà nàng thấy đó hoàng thượng là kẻ đa tình, nàng mới rời khỏi hoàng cung không bao lâu ông ta đã si mê cái lồn của nữ nhân khác rồi chỉ có ta mới chung tình với nàng thôi Trân Nhi à.” 

Nói rồi thừa tướng liền bế Liễu Trân Nhi đi về phía giường hôn môi nàng say sưa, luồng chiếc lưỡi nóng hổi của ông ta đi vào khoang miệng nàng khám phá khắp nơi. 

Miệng thừa tướng hôn say sưa Liễu Trân Nhi hồi lâu mới rời miệng nàng, từ từ đi xuống, ông ta xé rách nát y phục trên người nàng thành nhiều mảnh rồi vứt qua một bên, thô bạo giật phăng cái áo yếm màu đỏ che chắn hai bầu ngực tròn trịa trắng trẻo. 

Thừa tướng hôn lên 2 bầu nhủ hoa rồi ngậm nhẹ vào 2 đầu núm vú đang cương cứng của Liễu Trân Nhi, lưỡi ông ta kéo dài xuống vùng bụng lép xẹp phẳng phiu của nàng làm da bụng nàng nổi gai vì bị kích thích. 

Thừa tướng cúi người xuống kéo tuột chiếc khố nhỏ che chắn vùng tam giác huyền bí của Liễu Trân Nhi ra, nàng cũng đưa chân lên để ông ta lấy ra cho khỏi vướng đôi chân của mình. 

Thừa tướng đẩy hai chân của Liễu Trân Nhi lên thành chữ M, ông cúi mặt áp sát vào lồn nàng, miệng ông hôn lên chồm lông đen nơi cái mu lồn vung phồng được nàng cắt tỉa gọn gàng, ông mải mê hít hít ngửi ngửi, liếm chung quanh mép lồn nàng, cơn sướng ào ạt chảy về, người nàng lâng lâng, cảnh vật chung quanh mờ dần, nhận thức của nàng bây giờ nằm ngay cửa lồn nó nhột nhạt, sương sướng, nước lồn tuôn ra ào ạt ướt cả mặt ông ta. 

Thừa tướng nhai nhai cái môi lên cái mồng đốc của Liễu Trân Nhi, môi ông đưa xuống, lưỡi ông le ra hết cỡ, vét từ dưới ngược lên mồng đốc, nước dâm của nàng tuông trào lai láng, ông nút, liếm, bú, uống một cách say mê như thèm khát từ lâu lắm hôm nay mới được thỏa mãn làm nàng rùng người nẩy mông lên vì khoái lạc cùng với tiếng rên nho nhỏ cùng hòa nhịp với cái lưỡi của ông. 

“AA...AAAAAA....AAAAAA...thừa tướng đại nhân ...ngài bú lồn thiếp sướng quá...đó đó vét máng tiếp đi...ngài vét máng làm thiếp sướng lồn muốn chết đi à...bú tiếp đi... aaaa...sướng...thiếp sướng quá đi à.” 

Thừa tướng xoay ngược đầu để ông và Liễu Trân Nhi có thể bú nhau như hình 69, nàng nút vú ông ta chùng chụt cái núm nhỏ xíu cũng cương lên, hai người trần truồng 

ôm nhau bú liếm ông vừa bú lồn tay vừa chọt vào lồn nàng ngón tay cái chọt sâu trong lồn khiến nàng rướn người lên để thở con cặc thọc sâu trong miệng mình được nhả ra. 

“Ô nàng làm ta... sưứ... ương quá... ta yêu nàng quá Trân Nhi ơi... nàng bú cặc ngày càng giỏi mà...sau này ngày nào cũng phải bú cho ta biết chưa”. 

“Thiếp cũng yêu ngài... ngài làm thiếp sướng..ngài bú lồn thiếp sướng lắm thừa tướng đại nhân à... đụ thiếp đi... thiếp muốn cặc ngài đút vào lồn thiếp...thiếp nứng lồn rồi...mau đụ thiếp đi.... 

Thừa tướng cũng không thể chờ đợi lâu nữa mà xoay người lại nhét con cặc vào lồn Liễu Trân Nhi nắc nàng như chày giả gạo, từng cái đâm lút cán sâu vào lồn nàng, khi kéo con cặc ra ông ta nắm lấy chà chà lên hột le rồi lại đâm vào, nàng cong người kêu chít chít như con mèo, răng cắn lên tay ông ta để hằn dấu hàm răng lên cánh tay của ông, cửa lồn nàng nhíp nhíp từng chập vì đả ngứa. 

“Ngài đụ thiếp đã quá... sướng lồn quá... đụ mạnh lên đi...đụ thiếp nhiều lên nữa đi...thiếp muốn cặc ngài giã mạnh vào lồn thiếp như vậy mới sướng...a.a.a.a.a...a.a..a.. “Đụ nè... cho nàng chết.. coi nè nàng nhìn cặc ta ra vô lồn nàng nè. đả quá.. a.a...lồn nàng đúng là cực phẩm mà...đụ mãi mà không biết chán”. 

Thừa tướng cứ cong lưng thúc mạnh vào lồn Liễu Trân Nhi, nàng ở dưới hấy mạng mu lên cao con cặc đâm lút tới tử cung làm nàng hơi thốn, lồn nàng bó sát lấy con cặc ông ta làm ông ta sướng quá, dòng tinh trùng cứ chực chờ bắn ra không kềm nổi nữa ông ta thục càng lúc càng nhanh. 

“AAA...aa..a.a...aa.a...thiếp sướng... thiếp sướng lồn quá.” 

“Ta cũng sướng cặc quá..lồn nàng đụ sướng chết mất”. 

Liễu Trân Nhi cong ưỡn người theo từng cái nắc của thừa tướng, ông ta gục xuống nằm đè lên người nàng tinh khí bắn sâu vào lồn nàng từng đợt từng đợt, lồn nàng cũng nghấu nghiến bóp bóp theo nhịp của cặc ông ta. 

Cả hai nằm im một lúc lâu tận hưởng dư âm của nhục dục, tay Liễu Trân Nhi xoa dài theo sống lưng của thừa tướng, con cặc teo nhỏ dần rớt ra ngoài dòng tinh trùng ào 

ra khỏi lồn nàng. 

Giọng của thừa tướng trầm đục vang lên “Trân Nhi à, nàng phải cố gắng sinh cho ta một đứa con nhé, ta từng tuổi này nhưng vẫn rất thích trẻ con chỉ là bọn trẻ trong nhà lớn hết cả rồi.” 

Liễu Trân Nhi cứ mộng tưởng chỉ cần sinh con cho thừa tướng thì cả đời này có thể sống yên ổn trong nhung lụa nhưng nàng ta không hề hay biết thừa tướng ngay từ đầu đã toang tính sẵn rồi. 

eyJpdiI6IjA1aFRuUVVnSTNsbytUc2pWUUdNYlE9PSIsInZhbHVlIjoiYUNNSXphZHRWYzZKYkRQa2pOaGNRaHVZTWtJVEZtd0hMdlwvQ1RsQktYVFZpSVB3K1A2Z0pmZGZFdW91ZCs2dng1cWw0ZnNHWm1NUk4zc3oxbXR3RUh5UStpTlZEcDQzOXNKR25IZ1wvQUQ5d1ZJUU0rb0w4RDM5K0pHaCtTMWc4OXBBVzVaQVUyRDNTZTJrYWREc0ZGb3ptdUJXOVpvWXZHdWhJclNKblZNY0lKR05ITWE5YUlsXC9TWllaR0FDRkFlWmVaNzZKMjNjWFhzNEhiZ3FFSGFhU1Fjdm45UTNneEVVZFdPbzNoYkE1V1ZRalZwS090eVNmZCtQeTRXK3Z3QjhBclk5RkcxVmcrMFpFa01jd0djUlNQQmFuaEJGV2JLRVVkNFF1YXJkVzl6aTVxZ0xPTmhJVTl2Z05UV3NDc2piZ0ZLS2NRRUx2SVYrOVZaXC9lY1c5dUpYMkFrTUxvUG93VnFpb0l3dzl2QjBVYzUyR0hnbmx3Z01rd2NRZHVoK2RiVTZrUHpnaVEzTlNyU2hDZHdlR1Y2WTd1eGNLWUJESGZGQ1I3bXF0eDRQWHFiOTBtR1hYM1ZDRUY4SVhSa3oxUG1HK3lCNzFZNTdXZHc0aVFTK2FrRTVVQ0lvb2g2dzBtMGJOOVlcL1BMT0k2aEVYQ1g3ZDN0UU1RMCtTMkFvbEEzRUlDaTd1WnlKTlh1KzhpR1VvYXRUWFlJK0FJM2EyVEttUGR6TE1tS2M9IiwibWFjIjoiYzQ2MmU4OTdlYTFlMjk1OGI2NjU2OThhMWIxYzFiNjAxMTEwOTYzZmUxMDI4NDkzMjdjMmMwM2I2YjUwMWUxNCJ9
eyJpdiI6IlQ2VEFPSWl3azdYOVhjY1NOTTM5ZlE9PSIsInZhbHVlIjoicGpnVVZpU2pDWFdNUDkyMkVidmljcloyWitUY2J4eE1udzAxYkpPSFZOVkdcL1NRWWVcL1FTRTNoS2tleVNtUVVTM3FEYVYrS2NPUzN4XC8rZmdvUkpmQk9GS0REVncyNDBQUkJydkh0U3Y4TmhNZzNDTFp4TnNVZFN2NDVLVit4azlwaTQ3MzB1QVVJZVJwS1hBM2htcmFvVWpDbzBQSWJGbzdMWHRMeGptSGJoaWNKQlBYNGZ3TXdtNHpkZ3E3VlBIK3NRbnh6SGVmY1wvbHlWd3ZleXJlZFVcL1FXbG1QT3J1bDJNcm5RdlNDT1Npc1NxV25IR1hhNUFOSjRkR0ptdEJLM2t4YWdoRnJrYzU3VU5RWTVxbHBOVTB1azBGS1dvVzE2OFNwZU9FTmw5clBCSkVQazN4WEF6b0VFcjR6OUdISGZrMWNzXC9mYUNOSVFSR0VrdDdjTTQxRElFUUZXVWhIUlJBbVVCbFE3bW5GMU5YT0I5dnAzTEJsRFRaK3dtcmtkUnJVaERkS0dGMk85anY4bWI0SWdGXC9FTHBlMjNDUjMycDd5VkhGMEhaZEV6MisrVVgzNlwvMTh5N09WRTZDOEtOcDF4bEo5cVowQWVlWUU2a2srV2xFaitURk93akpCYVhzbDdlREZmNzdMUnR5UnA3ODNxUTRweWVtWHhXbVc3c1dibWE2RzRsa1wvb3VOUUZOQmEycHdQVnFaTktDM3dweXI3dlVNZjB1SWllT0tRcTc5NG9xZFQ1aHQ0Z3lRKzNoM3paemFXTzJBVVlCSDVLMUNMaVJcL2JYcVRlS2lGUVJtMGEwZWpXN3pUT2s9IiwibWFjIjoiMDE3YzBiNjdjNTI3MGE0MWU0Y2M5M2ViOGUwZDM4ZGM2NTY0MDAyYWI0MDY1ZjNiN2RiMGNiZjg0NGFhYzdmNSJ9

Nếu hoàng thượng qua đời sớm thì ông ta sẽ trở thành nhiếp chính vương thâu tóm cả hoàng triều không chừng.

Ads
';
Advertisement