“Aaa...haa” Lâm Thanh Thanh không ngờ cắm đằng sau cũng có khoái cảm như vậy, thật kì quái, anh chỉ dùng một ngón tay thôi... nhưng sao cô lại cảm thấy sướng đến vậy.
Ngón tay anh cọ mài trong cúc huyệt, làm dậy lên từng tầng từng tầng khoái cảm.
Cự vật của Lưu Chính vẫn đang không ngừng rộng ruồi trong huyệt nhỏ của cô, ngón tay cắm trong cúc huyệt còn một tay khác thì đang xoa nắn âm vật của cô. “A.....a... thật thoải mái ...Lưu Chính em chịu không nổi.." Lâm Thanh Thanh lắc đầu toàn thân run rẩy.
Tất cả những điểm nhạy cảm trên người cô đều nằm trong tay anh, huyệt nhỏ bị nhồi đầy, hậu huyệt cũng bị xâm nhập, thậm chí ngay cả âm vật cũng bị anh trêu chọc, cô không thể tiếp tục chịu đựng sự sung sướng này được nữa.
“Aa...ha...aa.. Lưu Chính, đừng mà, đây là nhà người ta." Lâm Thanh Thanh không tự chủ được mà run lên, cô cơ hồ sắp nhìn không được...
Lưu Chính biết cô đang kiêng kị điều gì thế là anh ghé vào bên tai cô nói nhỏ: "không sao muốn ra thì cứ ra đi, chồng em sẽ uống hết, sẽ không làm bẩn ga trải giường của người ta đâu.”
“Ưm... Ư..." Lâm Thanh Thanh không chịu nổi cảm giác bị khoái cảm giày vò như vậy nữa, cô căng cả người, huyệt nhỏ thả lỏng, toàn thân run rẩy, bắt đầu triều suy.
Lưu Chính rút thằng nhỏ của mình ra, lật cả người cô lại, ghé vào giữa hai chân cô, uống hết nước dâm mà cô phun vào trong miệng.
Lần này Lâm Thanh Thanh còn trào ra nhiều hơn trước, dưới sự kích thích từ ba phía của anh, nước dâm của cô giống như thác lũ sau khi mở đập, không ngừng xối xả.
Lưu Chính cứ thế tiếp nhận tất cả mà uống cạn.
Cuối cùng, anh liếm môi nói: "Sao hả? Chồng em không lừa em đúng không? Tất cả đều uống hết rồi nhỉ?"
Lâm Thanh Thanh đỏ mặt, không chịu nhìn anh, cô vén chăn phủ lên người mình: “Trời cũng khuya rồi, ngủ đi.”
“Vợ à, em thì vui vẻ rồi, nhưng chồng em còn đang nghẹn cứng đây này.” Lưu Chính không thuận theo cô, cũng kéo chăn ra nằm bên cạnh cô.
“Nhịn!” Lâm Thanh Thanh khó chịu, đã bảo anh tém lại một chút rồi mà, dù sao đây cũng là nhà người ta, sao lại không đàng hoàng như vậy chứ.
Lưu Chính nghe thấy giọng điệu không tốt của cô thì liền ôm lấy cô, dịu dàng dỗ dành: "Anh lại chọc em giận rồi? Đừng giận, là lỗi của anh."
Bây giờ anh đã luyện cho thành thục rồi, hễ cô mà tức giận là anh lại nhận sai trước cái đã.
Lần này Lâm Thanh Thanh lại không dễ dàng thuận theo như vậy: "Em không giận, đi ngủ đi"
Cứ thế này mà ngủ á?
Lưu Chính cúi đầu nhìn thằng nhỏ vẫn còn đang cương lên của mình, cứ thế này chắc cả đêm anh không ngủ được quá.
"Thanh Thanh. Lưu Chính bắt đầu giở trò lưu manh, ôm cô rồi không ngừng lắc lắc: “Thanh Thanh à..”
Điều Lâm Thanh Thanh không thể chịu đựng nhất ở anh chính là cái bộ dạng vô lại này.
Cô đành phải xốc chăn lên, mặt đối mặt với anh: "Vậy anh có thể nhẹ một chút, nhỏ tiếng một chút không, đừng để người khác nghe thấy, dù sao đây cũng là nhà người
ta."
Trong lòng Lưu Chính hơi buồn bực, nếu sớm biết thế này anh đã ra ngoài thuê một khách sạn nhỏ để ở rồi, như thế thì cô có thể thoải mái mà kêu dâm, không phải dè dặt vì ở nhà bạn học như bây giờ.
“Được... anh sẽ nhỏ tiếng lại." nhưng dục vọng trong anh thì vẫn đang hừng hực, chỉ có thể giải quyết nó trước rồi tính sau thôi.
Anh xốc chăn chui vào rồi phủ chăn lên cho hai người bọn họ: "Như vậy mới có thể nhỏ tiếng được."
Lâm Thanh Thanh không khỏi bị anh chọc cười, thật ra ngẫm lại thì cô cũng có chút ích kỷ, anh chỉ mới làm cô sướng chứ bản thân anh vẫn đang bị nghẹn kia kìa.
Nghĩ vậy Lâm Thanh Thanh không khỏi chủ động dạng hai chân ra quấn lấy eo anh, chủ động biểu đạt cho anh biết là cô đã hết giận rồi.
Thế là Lưu Chính lại to gan Lên, nâng mông cô lên đồng thời thúc cự vật của mình đến, hay bên đồng thời tiến về phía nhau.
“Lưu Chính... Hai tay Lâm Thanh Thanh ôm lấy mặt anh, trong mắt tràn đầy sự mù mịt: "Đời này em tuyệt đối sẽ không ly hôn với anh đâu."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất